Khi Tô Thanh Nhiễm làm việc, cô có thói quen nhờ Tiểu Vân thắp cho mình loại đàn hương đặc chế.
Anh vẫn không nhanh không chậm cùng cô đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Tiểu Vân còn lịch sự gật đầu chào tạm biệt: “Phiền cô dọn vỏ hạt dẻ trên bàn giúp tôi, cảm ơn.”
Cô nhìn bóng lưng Tô Thanh Nhiễm và Bùi Cảnh Ngạn rời đi, mấp máy môi, nhưng rồi nhanh chóng phản ứng lại, quay về thu dọn vỏ hạt dẻ.
Tiểu Vân gật đầu: “Vâng ạ!”
Bùi Cảnh Ngạn cài dây an toàn, khởi động xe rồi nói: “Thanh Nhiễm, sau này phải tập làm quen, với anh thì không cần nói cảm ơn.”
Lúc cô đứng dậy có hơi căng thẳng, chiếc ghế phía sau bị đụng phải, tạo ra một âm thanh chói tai.
Bùi Cảnh Ngạn tiếp tục bóc hạt dẻ cho cô, sau đó chậm rãi nói: “Cho nên đôi khi, nếu không bước ra bước đầu tiên, vĩnh viễn sẽ không biết mùi vị của nó ra sao.”
Bùi Cảnh Ngạn kịp thời né sang một bên, giơ tay đỡ Tô Thanh Nhiễm, tránh cho cô bị vấp ngã bởi chân ghế.
Từ xưởng Nhiễm Khắc đến nhà họ Tô, Bùi Cảnh Ngạn dừng xe, đi xuống mở cửa cho Tô Thanh Nhiễm, sau đó lại lấy túi tài liệu từ hàng ghế sau.
Anh vừa khéo chọn hạt phía dưới, nóng hơn những hạt phía trên, nhưng anh dường như không cảm nhận được.
Nếu bây giờ đầu óc Tô Thanh Nhiễm hoàn toàn tỉnh táo, cô sẽ nhận ra rằng, Bùi Cảnh Ngạn hết lần này đến lần khác chủ động và kiên trì, dường như khác hẳn với dáng vẻ trầm tĩnh, lạnh lùng thường ngày mà cô biết.
Nhưng chuyện đã rồi.
Đợi đến khi hai người cùng đứng trước cửa biệt thự nhà họ Tô, Tô Thanh Nhiễm mới cảm thấy căng thẳng trở lại.
Tim cô đập thình thịch như tiếng trống trận, điên cuồng và dữ dội trong lồng ngực, anh cố gắng ổn định hơi thở đang run rẩy, giọng nói bình thản và trấn tĩnh: “Được, Thanh Nhiễm, vậy bây giờ chúng ta đến nhà em, xin phép bố mẹ em.”
Tô Thanh Nhiễm ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Bùi Cảnh Ngạn, nói: “Em cảm thấy món hạt dẻ rang đường này cũng rất ngon, cho nên, chúng ta có thể thử cách an toàn hơn.”
Mà đối diện, Bùi Cảnh Ngạn lại lên tiếng: “Hôm qua lễ đính hôn có rất nhiều người chứng kiến, chúng ta cũng không phải diễn kịch, càng không phải trả thù ai cả. Cho nên đính hôn là thật, quan hệ giữa chúng ta bây giờ cũng là thật. Đã như vậy, tại sao không chọn cách khiến cho đôi bên cảm thấy an toàn hơn?”
Tất cả chuyện này, không phải là trò đùa.
Sự im lặng lan tỏa trong không khí, Bùi Cảnh Ngạn không thúc giục Tô Thanh Nhiễm, anh chỉ yên lặng bóc hạt dẻ cho cô. Chỉ có đầu ngón tay hơi run rẩy tiết lộ cảm xúc của anh lúc này.
Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt
Chương 68
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương tiếp
Loading...