Thường Hoài Viễn ở bên cạnh cũng thở dài:
“Chuyện này không phải lỗi của ngươi. Sau khi Khương Hòa qua đời, biên giới bị xâm phạm. Rõ ràng triều đình còn rất nhiều tướng giỏi, nhưng hoàng đế lại cố tình phái Hoài Nghĩa ra trận. Lúc đó, ta đã biết có điều không ổn. Ông ta muốn mượn cơ hội này để trừ bỏ phe Khương gia, nhưng ta chẳng thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn...”
Thường Hoài Viễn đưa tay lau nước mắt, bầu không khí trở nên nặng nề, đầy u sầu.
Cố Cửu Hòa im lặng hồi lâu rồi nói:
“Mọi người không làm sai điều gì cả. Trước khi xảy ra chuyện, Khương Hòa đã dặn ta rằng nếu như có bất trắc thì nhất định phải bảo vệ những người bên cạnh bà ấy. Lúc đó, có lẽ Du Hoa đã mang thai rồi.”
Thường Hoài Viễn ngẫm nghĩ, khẽ gật đầu:
“Hèn gì, trước khi tên nhóc đó đi còn nói với ta là sẽ mang về một bất ngờ lớn. Ai mà ngờ được... đi rồi mãi mãi không trở về.”
Cố Hành Chu nghe đến đây, cuối cùng cũng hiểu rõ mọi chuyện.
Thì ra là như vậy.
Trước đây, hắn từng ôm lòng bất mãn, cảm thấy mẫu thân vừa qua đời không lâu mà cha đã đưa về một thiếp thất, lại còn là người trợ thủ đắc lực của mẫu thân khi xưa.
Hắn từng không thể chấp nhận điều đó, thậm chí còn ghét bỏ họ.
Nhưng chẳng ai giải thích, để mặc hiểu lầm kéo dài mãi.
Giờ mọi khúc mắc đã được tháo gỡ, sự bất bình trong lòng hắn cũng tan biến.
“Giờ là lúc chúng ta đòi lại công bằng cho họ.”
Du Hoa lau đi nước mắt, ánh mắt nhìn xa xăm, rực lửa quyết tâm.
“Chúng ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Hoàng đế hiện tại đã không còn dung thứ cho chúng ta, ngày đêm chỉ nghĩ cách trừ khử tận gốc. Vậy thì chi bằng cho ông ta một đòn chí mạng trước.”
- --
“Đinh——”
“Chúc mừng ký chủ, giành được vận mệnh ‘tái sinh từ tro tàn’. Hệ thống cửa hàng sẽ cập nhật dữ liệu, bạn có quyền sử dụng không giới hạn.”
“Hệ thống nâng cấp!”
“Chúc mừng ký chủ! Hệ thống đã nâng cấp. Ký chủ có thể rời thời đại hiện tại, tiến vào thế giới của đối tượng được phục vụ.”
- --
Ba ngày sau, Đường Khê xuất viện. Trong những ngày đó, ngày nào Cố Hành Chu cũng ghé thăm cô.
Lần nào hắn cũng xuất hiện bất ngờ, khiến các y tá trực ban sợ muốn rớt tim.
Trong thời gian nằm viện, Đường Khê đã nghe về kế hoạch của Cố Hành Chu.
Cô cảm thấy bất an, kiên quyết muốn đi theo hắn.
Nói đùa sao? Nếu kim chủ lớn của cô gặp chuyện gì, điều đó còn tệ hơn cả cái chết với cô!
Ban đầu, Cố Hành Chu nhất quyết không đồng ý, nhưng trước sự thuyết phục dai dẳng của cô, hắn đành miễn cưỡng đồng ý, đồng thời sắp xếp mấy người âm thầm bảo vệ cô.
Trở về nhà, Đường Khê chuẩn bị đến mười chiếc vali lớn.
Cô kéo cả Trịnh Lai và Chu Chính Bình đi mua sắm rất nhiều đồ, dự định mang những thứ này làm quà ra mắt gia đình họ Cố.
Nhưng đồ đạc quá nhiều, vali không còn đủ chỗ. Cô phải mượn mấy thùng lớn từ chỗ ông Đào, chất đầy sáu thùng, thêm mấy xe đẩy nhỏ nữa mới tạm ổn.
Khi Cố Hành Chu đến nhà Đường Khê đúng như đã hẹn, hắn gần như sững người.
Mười chiếc vali, ba xe đẩy nhỏ, còn có cả một ba lô leo núi cỡ lớn.
Đây là đi du lịch sao?
“Đây là quà gặp mặt tôi chuẩn bị, kia là hành lý cá nhân của tôi. Còn những thứ khác, tình hình Nam Triều phức tạp, tôi phải chuẩn bị đầy đủ mới yên tâm được.”
Đường Khê hớn hở chỉ vào đống đồ đặt trên sàn, vui vẻ nói.
Sau vài ngày nghỉ ngơi, cô đã hoàn toàn hồi phục và tràn đầy sức sống.
Nói một cách nghiêm túc, đây là lần đầu tiên cô xuyên không đến thời cổ đại.
Trước đó chỉ có một lần đi ngắn ngủi, mà lần ấy cô chẳng thấy được gì cả.
Ngoài một nhóm thích khách ngốc nghếch, một khu rừng trơ trụi và một cỗ xe ngựa sang trọng thì chẳng còn gì khác.
Lần này cô sẽ ở lại vài ngày, nên dĩ nhiên phải chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo.
Thậm chí, cô còn nhờ Vu Lam chuẩn bị cho mình vài khẩu súng lục.
Ban đầu, Vu Lam định cung cấp cả súng tiểu liên và súng máy, nhưng Đường Khê cảm thấy không tiện. Súng lục nhỏ gọn, dễ dùng hơn nhiều.
Nhớ lại lần trước dùng súng Gatling, đúng là rất oai phong, nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của Cố Tử Dật và mấy vị quan lớn.
Nhưng vì độ giật quá mạnh mà tay cô đau nhức suốt mấy ngày.
Rút kinh nghiệm, lần này cô chỉ mang theo những thứ gọn nhẹ và tiện dụng.
Ngoài ra, cô còn chuẩn bị vài hộp đạn, đảm bảo đủ dùng.
Những chiếc áo giáp chống đạn cũng là vật dụng không thể thiếu. Thời cổ đại với đao kiếm vô tình, bất cẩn một chút là mất mạng ngay.
Cô còn rất nhiều tiền chưa tiêu hết, đâu thể để lại mạng sống ở đó được.
Cùng với đó là một số đồ ăn vặt, chủ yếu dành cho Cố Tử Dật, nhưng nghĩ đến việc nhiều người cũng thích đồ ăn vặt ở đây, cô quyết định mang thêm vài thùng mỗi loại.
Cô cũng mang theo một ít món ăn Tứ Xuyên chế biến sẵn của Trịnh Lai, phòng trường hợp đồ ăn cổ đại không hợp khẩu vị.
Ngoài ra, còn có dụng cụ vệ sinh cá nhân, nhu yếu phẩm hằng ngày và một số sản phẩm công nghệ hiện đại.
Sau khi kiểm tra lại một lần nữa, Đường Khê nhấc túi giấy trong bếp lên.
“Đây là bánh tôi tự làm, mang cho mọi người thưởng thức.”
Cố Hành Chu chỉ biết cười bất lực, nhìn đống đồ đạc chất đầy dưới sàn. Ai không biết chắc sẽ nghĩ cô định chuyển đến Nam Triều sống lâu dài.
Khóe môi hắn hơi cong lên. Nhưng nghĩ lại, nếu cô thật sự muốn thì sống cả đời ở Nam Triều cũng không phải là không được.
“Được rồi, mọi thứ đã xong, đi thôi!”
Vừa nói, cô vừa xách hai chiếc vali, phải đi vài chuyến mới chuyển hết đồ.
“Khoan đã, để tôi uống thuốc say xe đã.”
Làn sương trắng xuất hiện, trước khi bước một chân vào đó, cô nhanh chóng nuốt hai viên thuốc say xe.
Cảm giác chóng mặt dữ dội khi xuyên không lần trước vẫn còn hằn sâu trong trí nhớ cô.
Lần này, nhờ có thuốc nên chắc sẽ không khó chịu như lần trước nữa.
“Đi nào!”
Đường Khê với dáng vẻ như bước vào chiến trường, dẫn đầu bước vào làn sương.
Cảm giác choáng váng quen thuộc ập đến, nhưng chỉ một lúc sau, cảm giác đó đã biến mất.
Mở mắt ra, cô phát hiện mình đang đứng giữa một khu sân vườn rộng lớn.
Chưa kịp thích nghi thì cô đã “ọe” một tiếng và bắt đầu nôn.
“Trời ơi, sao vẫn khó chịu thế này? Chẳng lẽ thuốc say xe không có tác dụng với việc xuyên không à?”
Khi Cố Hành Chu quay lại với một đống hành lý, cảnh tượng hắn nhìn thấy là Đường Khê đang ôm chặt bồn hoa mà nôn thốc nôn tháo.
“Đường cô nương, cô không sao chứ?”
Hắn đặt hành lý xuống rồi vội bước tới, đồng thời lớn tiếng gọi:
“Có ai không!”
Chẳng bao lâu, hai nha hoàn bước đến.
“Đại công tử, ngài có gì căn dặn ạ?”
“Đi lấy một bát nước mang đến đây!”
"Vâng, thưa đại công tử."
Hai nô tỳ không nhịn được mà len lén quan sát nữ tử mặc đồ kỳ lạ trước mặt.
Đúng là rất xinh đẹp, nhưng trang phục thì thật kỳ quặc.
Hai nàng ấy nhanh chóng bước vào bếp lấy nước, vừa đi vừa tranh thủ bàn tán:
"Đó có phải là Thế tử phi tương lai mà mọi người trong phủ đang đồn thổi không nhỉ?"
"Nhìn thái độ của đại công tử với cô ấy thì chắc là đúng rồi."
"Nhưng tại sao cô ấy lại cứ nôn liên tục thế kia? Có khi nào là..."
"Suỵt! Nói nhỏ thôi, bàn tán chuyện chủ nhân, ngươi muốn bị trừ lương tháng này à?"
"Nhưng ta thật sự rất tò mò, liệu cô ấy có phải là..."
"Các ngươi đang nói gì thế?"
Giọng nói vang lên khiến hai người giật bắn, quay lại thì thấy Cố Tuyết Trúc. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cúi đầu:
"Đại tiểu thư!"
Trong phủ nhà họ Cố, ai mà chẳng biết đại tiểu thư là người dễ tính nhất, đối xử với hạ nhân rất tốt.
Vì vậy, mọi tin đồn trong phủ, thậm chí cả kinh thành đều truyền đến tai Cố Tuyết Trúc trước tiên.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Chương 309
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương tiếp
Loading...