Lâu Nhiễm Nhiễm kéo Lạc Ninh đi thẳng tới chỗ neo tàu của Lâu gia, Lâu Tỉ và những người người trẻ tuổi đứng chắn ở phía trước.
Lâu Nhiễm Nhiễm nhướng mày hỏi, "Các cậu cũng muốn ở lại đây à?".
Trong lòng không khỏi cảm thán anh Ninh trâu bò, màn ra oai phủ đầu này hết sức sảng khoái. Cụ ông cụ bà ở đây đều đã trúng chiêu cả rồi, để xem còn ai dám đứng ra ngăn cản.
Quả nhiên, đám người Lâu Tỉ vừa nghe xong lời này không thể không nhún nhường và lùi ra phía sau vài bước, tránh khỏi lối lên tàu. Trưởng lão Lâu Ngũ thấy thế suýt nữa thì giận đến hộc máu, mấy thằng nhóc thối này cũng quá nhát gan, mất mặt!
Ông ta lập tức lên tiếng: "Tiểu thư, cô cứ một hai phải cãi lệnh gia chủ hay sao?".
Trước đó không muốn Lạc Ninh tới Lâu gia chủ yếu là vì lo lắng sẽ làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai gia tộc. Bây giờ đã chứng kiến được sự lợi hại của Lạc Ninh, ông ta sợ Lạc Ninh đến Lâu gia gây chuyện. Vốn dĩ có một Lâu Nhiễm Nhiễm cũng đủ phiền lòng lắm rồi, nếu lại có thêm một Lạc Ninh nữa thì không biết phải làm thế nào.
Lâu Nhiễm Nhiễm không hề quay đầu lại nhìn ông ta, "Thắng làm vua thua làm giặc, nếu đã không cản được ai thì Ngũ trưởng lão nên câm miệng thì hơn".
Sau đó nở một nụ cười tinh quái, "Về phần gia chủ…tôi tin rằng ông ta chắc chắn sẽ rất hoan nghênh Lạc Ninh tới nhà làm khách".
"Dù sao ông ta cũng từng là bại tướng dưới tay ba của Lạc Ninh".
Trưởng lão Lâu Ngũ: "....".
Nếu đây mà là con cháu của ông ta, ông ta chắc chắn sẽ tát cho chết, nói chuyện quá có sức sát thương. Đồng thời không khỏi nảy sinh vài phần đồng tình với gia chủ, có đứa con gái thế này không phải chỉ xui xẻo dạng vừa đâu.
Ông ta không tác động được Lâu Nhiễm Nhiễm, đành phải quay sang nói với Lạc Ninh: "Lạc tiểu thư, cô không có ý định cởi bỏ âm sát ở chân cho chúng tôi sao?".
Lạc Ninh cũng chẳng thèm quay đầu lại, "Lúc nãy tôi đã nói rồi, ai bắt nạt Nhiễm Nhiễm chính là đang bắt nạt tôi, các vị không biết xin lỗi thì tôi cũng chẳng còn cách nào".
"Bây giờ chỉ là một bài học nho nhỏ mà thôi, trưởng lão Lâu Ngũ nên trân trọng nó".
Lời nói của Lạc Ninh còn mang một lớp nghĩa khác: đừng tiếp tục gây sự với tôi, nếu không thì không còn là bài học nho nhỏ nữa đâu, mà là chơi sòng phẳng thật sự.
Người của Lâu gia: "...". Quả nhiên Lâu Nhiễm Nhiễm đã mang theo một rắc rối lớn về nhà.
Trưởng lão Lâu Ngũ nghẹn họng, nói: "Tất nhiên người Lâu gia chúng tôi vô cùng hoan nghênh Lạc tiểu thư, chỉ sợ bên phía Lạc gia không vui mà thôi".
Nếu đã không thay đổi được ý định muốn đưa Lạc Ninh lên đảo của Lâu Nhiễm Nhiễm, thì ông ta cứ nhường một bước trước cũng được. Ngoài mặt bày tỏ tinh thần chào đón Lạc Ninh, hy vọng Lạc Ninh đừng gây thêm phiền phức gì trên đảo.
Lạc Ninh mỉm cười: "Lạc gia không vui liên quan gì đến tôi?".
"Phải không?", cô nói xong còn hỏi lại Lâu Nhiễm Nhiễm.
Lâu Nhiễm Nhiễm bật cười khanh khách, gật đầu: "Đúng đó, cô và Lạc gia đâu có dây mơ rễ má gì, quan tâm họ có vui hay không làm chi!".
"Chỉ cần chúng ta vui là được".
Tất cả những người ở đây đều cạn lời rồi, hai cô gái này thì đúng là vui đó, nhưng không biết đã làm cho bao nhiêu người không vui đâu!
Trưởng lão Lạc Bát muốn tự cởi bỏ sát thuật của mình, nhưng lại thất bại. Bà ta không muốn thừa nhận rằng bản thân sống vài chục năm mà lại đấu pháp không lại con nhỏ chết tiệt chỉ mới hơn hai mươi tuổi đầu kia. Đồng thời không khỏi cảm thán, quả nhiên là dòng giống của Lạc Dực Thừa, thiên phú rất cao. Trong lòng bà ta càng thêm ủng hộ chuyện một nam thừa tự hai nhà. Con rơi con rớt bên ngoài đã có thiên phú thế này rồi, con của đại phu nhân và Lạc Dực Thừa chắc chắn sẽ càng xuất chúng hơn. Bà ta tuyệt đối không cho phép con nhỏ chết tiệt này nhận tổ quy tông, chuyện hôm nay chắc chắn sẽ bị đồn thổi, mặt mũi của bà ta cũng mất sạch rồi. Con nhỏ chết tiệt này muốn đạp lên đầu bà ta mà đi lên, bà ta sẽ không dễ dàng bỏ qua.
"Lạc Ninh, hành động bốc đồng sẽ không có kết cục tốt", bà ta nhàn nhạt nói.
Lạc Ninh xoay người về phía bà lão, "Tôi cứ thích bốc đồng đấy, bà có thể làm gì được tôi nào?".
Sau đó lập tức cười nhạo: "Tôi còn tưởng rằng Lạc gia đứng đầu trong số các gia tộc phong thủy cổ thì thực lực ghê gớm thế nào, nhưng hôm nay gặp được bà, tôi mới chợt nhận ra rằng thì ra cũng chỉ có vậy!".
"Tôi đã từng tuyên bố một lần ở Hương Cảng rồi, mấy người giả điếc không nghe được thì bây giờ tôi sẽ lặp lại một lần nữa vậy".
"Tôi và Lạc gia không có bất kỳ quan hệ gì, ba mẹ con tôi cũng sẽ không nhận lại Lạc gia, càng không thèm trở về".
"Cho nên sau này mấy người làm ơn đừng có không biết xấu hổ mà đến đây dây dưa không dứt, đừng có được đằng chân lại lân đằng đầu".
Nói xong cô đưa mắt ra hiệu cho Lâu Nhiễm Nhiễm, hai người cùng nhau bước lên con tàu của Lâu gia.
Trưởng lão Lạc Bát cũng đang tức giận suýt nữa thì nôn ra máu, con nhỏ chết tiệt này quá hống hách, đúng là không coi ai ra gì. Đáy mắt bà ta lộ ra một tia tàn nhẫn, không trở về bổn gia cũng tốt, bây giờ không về thì sau này cũng đừng hòng trở về. Sau khi về đến Lạc gia, bà ta nhất định phải thuật lại "đầy đủ" những gì con nhỏ chết tiệt này đã nói với vợ chồng gia chủ và các trưởng lão Lạc gia khác.
"Để tôi chống mắt lên xem cô có thể mạnh miệng được bao lâu", bà ta lạnh giọng nói.
Sau khi Lạc Ninh lên tàu, lười biếng đáp lại: "Bại tướng không có tư cách lải nhải buông lời ác độc".
Trưởng lão Lạc Bát tức giận khiến cả khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo, hôm bay bà ta bại dưới tay Lạc Ninh, thanh danh trước giờ của bà ta đã bị sụp đổ chỉ trong nháy mắt.
Sao con nhỏ chết tiệt này có thể mạnh đến vậy?
Xét thấy con nhỏ chết tiệt này có thể nghịch chuyển sát thuật của mình, khoá chặt bà ta ở chỗ này, mà bà ta còn không giải được sát thuật, thực lực thật sự mạnh hơn bà ta rất nhiều. Bà ta không phục, chắc chắn là vì lần này bà ta quá khinh địch nên mới bị thua. Cũng không có gì khó hiểu khi con nhỏ chết tiệt này có thể ức hiếp Lạc Nguyệt Phượng, tính cách ngang tàng, độc mồm độc miệng.
–Editor: Autumnnolove–
Với những chuyện vừa mới xảy ra, người trên tàu Lâu gia không dám trái ý Lâu Nhiễm Nhiễm, cho nên xuất phát về phía hòn đảo nhà chính Lâu gia tọa lạc.
Lâu Nhiễm Nhiễm và Lạc Ninh đứng ở boong tàu, cô ấy thở dài: "Hôm nay tôi mới càng lĩnh ngộ sâu sắc hơn câu nói trước kia của cô".
Quả nhiên chỉ có thực lực chân chính mới có thể nghiền nát tất cả, âm mưu quỷ kế đều là rác rưởi. Nếu hôm nay Lạc Ninh không đến và hạ bệ hai vị trưởng lão, người trên tàu sẽ không thèm để ý đến cô ấy.
Lạc Ninh tươi cười và vỗ vai Lâu Nhiễm Nhiễm, "Tất nhiên, thực lực vẫn là vốn liếng để có thể tùy hứng".
"Nhưng mà thật ra cô cũng không kém, thêm vài năm nữa là có thể chạm đến ngưỡng cửa kia rồi".
Thiên phú của Lâu Nhiễm Nhiễm rất cao, lại là người tâm trí kiên định, sau này vẫn có triển vọng bước vào cảnh giới "thiên nhân hợp nhất".
Lâu Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu cười nói: "Hy vọng những lời chúc tốt đẹp của cô sẽ trở thành sự thật".
Sau đó đưa Lạc Ninh vào trong khoang tàu nghỉ ngơi, hai người uống nước và trò chuyện với nhau. Trong khi đó, những chuyện xảy ra ở bến cảng đã nhanh chóng đến tai Lạc gia và Lâu gia. Bến cảng lúc nãy thuộc sở hữu của các gia tộc phong thủy cổ, mỗi một gia tộc đều cử người tới trông coi, cho nên các gia tộc khác cũng biết được chuyện này.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới thiên phúc của Lạc Ninh đã đạt tới bậc này, một con nhóc lớn lên ở ngoài đảo thế mà đấu pháp thắng được trưởng lão Lạc Bát và khoá chân Ngũ trưởng lão của Lâu gia. Thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Người của những gia tộc khác đều cảm thấy lần này có thể xem kịch hay của Lạc gia và Lâu gia rồi, cho nên cử thám tử đi nhìn chằm chằm động tĩnh của Lâu gia. Có ai mà không biết Lâu Nhiễm Nhiễm rất thích bêu xấu Lâu gia, cô ấy vốn dĩ là kẻ biến thái mà người Lâu gia nhìn thấy đều muốn giữ khoảng cách. Bây giờ còn dẫn về một Lạc Ninh thoạt nhìn không hiền lành gì, chắc chắn Lâu gia sẽ rất náo nhiệt.
Gia chủ Lâu gia và các vị trưởng lão hay tin hết sức đau đầu, nhất là vợ chồng gia chủ, họ biết rất rõ vì sao con gái lại thích bêu xấu Lâu gia. Trong lòng có chút áy náy bởi vì những chuyện xảy ra năm đó, họ nào ngờ mấy đứa con trai có thể tuyệt tình đến thế. Nhưng chuyện cũng đã rồi, con gái không còn trinh tiết, họ có thể làm gì được nữa. Đành phải để con gái ấm ức, dù sao con trai mới là người thừa kế trong lòng họ.
Chuyện đó cũng đã hoàn toàn khiến con gái hận họ và mấy người anh trai đến thấu xương, chỉ cần có cơ hội làm xấu mặt Lâu gia thì con bé chết bằm kia đều sẽ không chịu bỏ qua. Bây giờ họ đang cảm thấy rất bất ổn, con gái dẫn theo Lạc Ninh đến nhà làm khách, mà vị khách này không có ý tốt!
Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Chương 296
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương tiếp
Loading...