Ngâm nước lạnh hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng Tịch Cảnh Dương mới có thể thả lỏng được.
Anh tùy tiện quấn một chiếc khăn tắm lên người, rồi sang phòng ngủ bên cạnh xem tình hình của cô gái nhỏ.
Mặc dù lúc nãy có hơi kích động, nhưng anh có thể nhận ra cô có chút mệt mỏi.
Có vẻ nhiệm vụ vừa rồi của cô rất vất vả.
Nhiều lúc anh cũng cảm thấy rất đau lòng.
Một bé gái chưa tròn mười tuổi đã phải gia nhập vào cái tổ chức ác quỷ đó, ngày ngày phải nhìn cảnh máu tươi đổ xuống.
Đôi bàn tay nhỏ bé non nớt ấy thậm chí từng xuống tay kết thúc một sinh mạng.
Nhưng anh sẽ không vì thế mà ghét bỏ cô, bởi vì một kẻ như anh cũng chẳng tốt đẹp là bao.
Từ nhỏ nội bộ Tịch Gia vô cùng hỗn loạn.
Sản nghiệp lúc bấy giờ vô cùng lớn mạnh, nắm trong tay dường như là toàn bộ nền kinh tế Nước Z, thậm chí là toàn Châu Á.
Cha của anh lại là người kém cỏi nhất trong số các anh chị em, khiến cho Lão Gia Tử vô cùng thất vọng.
Nhưng ông ấy lại có con mắt nhìn người rất tốt, nhìn trúng mẹ anh, Diệp Lạc Anh - thiên kim tài sắc vẹn toàn của Diệp Gia.
Cũng từ đó, dưới sự hỗ trợ của bà ấy, cha anh ngày càng phất lên, khiến cho những cô dì chú bác kia của anh đỏ mắt ghen tỵ.
Chuyện cũng sẽ không có gì để nói nếu như anh không được sinh ra đời.
Cháu trai trưởng đích tôn, thiên tài nghìn năm có một, anh trở thành mối đe doạ cực lớn cho vị trí thừa kế của Tịch Gia.
Chính vì thế từ năm bảy tuổi, anh đã nhận thức rất rõ xung quanh mình tồn tại rất nhiều nguy hiểm.
Chính vì không muốn ông nội phải khó xử, anh tự mình đưa ra quyết định đến Nước R du học.
Tên ngốc nghếch vô tâm như cha anh tuy không hiểu chuyện vẫn bình thản để anh đi, nhưng mẹ anh lại biết đợt này anh đi sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm nên một mực ngăn cản.
Nhưng nếu cứ ở lại đây, thì một ngày nào đó anh cũng sẽ bị bọn họ hãm hại, có khi còn liên lụy đến cha mẹ và em trai chỉ mới ba tuổi kia của anh.
Anh cần phải trở nên mạnh hơn họ, cần phải có cho mình một thế lực riêng, chính lúc đó anh mới có thể bảo vệ bản thân và những người thân yêu bên cạnh mình.
Nhưng khi ấy anh thật sự còn quá nhỏ, mẹ anh không hề yên tâm để anh rời đi.
Sau một thời gian thuyết phục, cuối cùng bà ấy cũng đồng ý.
Tuy nhiên với điều kiện tiên quyết là ba năm sau anh mới được rời đi, đồng thời trong ba năm đó phải tìm ra hai người bạn đủ tin cậy cùng anh rời đi.
Và hai người đó sẽ có trách nhiệm cùng anh học hỏi cũng như hỗ trợ anh sau này.
Thật may, trong ba năm đó anh đã gặp được anh em Mục Hành và Mục Liên Thành.
Hai người là anh em sinh đôi, một người IQ rất cao, một người lại rất giỏi võ, đáng tiếc họ lại là trẻ mồ côi bị xã hội vứt bỏ.
Nhưng cơ duyên gặp mặt đã khiến số phận ba người thay đổi.
Tịch Cảnh Dương ra sức giúp đỡ cho hai anh em đó, dần dần họ cũng nâng xuống phòng bị của bản thân mà kết bạn cùng anh.
Qua ba năm, sau khi nhận được lời mời từ anh, hai người họ đã đồng ý cùng anh bay sang Nước R, bắt đầu hành trình đầy gian nan.
Ba năm sau đó, họ có cơ may gia nhập vào Giáo Viện hoàng gia ở Nước R.
Cùng nền tảng vô cùng tốt ban đầu, họ phất lên như diều gặp gió.
Cũng chính lúc này, người bên Tịch Gia đã không chờ được nữa mà bắt đầu cho người ám sát anh.
Một phần đã bị mẹ anh và ông nội ngăn cản, nhưng vẫn để lọt một số thành phần nguy hiểm liều mạng.
Chỉ vì một phút lơ là, anh đã phải tách ra khỏi hai anh em Mục Hành và khiến bản thân bị thương nặng.
Cùng với căn bệnh khó đông máu, anh cứ nghĩ bản thân phải bỏ mạng nơi đất khách, nhưng thật may mắn vì anh đã gặp được cô - tiểu thiên sư của đời anh.
Sau khi tỉnh lại từ bệnh viện, cô cũng đã biến mất, dù anh đã cho người tìm kiếm rất lâu nhưng chẳng hề có chút tin tức nào.
Về sau anh vừa tìm kiếm cô vừa lập nên công ty trò chơi Sea, về sau nổi đình nổi đám trong giới công nghệ tương lai.
Sự nghiệp và thế lực của anh cũng dần lớn mạnh theo thời gian.
Anh dần chèn ép được thế lực của những "người thân" ngày đêm mong muốn anh chết đi kia.
Và cũng là thời gian anh nên trở lại Nước Z, tiếp nhận sản nghiệp của Tịch Gia.
Trong suốt thời gian đó, anh cũng chẳng một con thỏ chờ sói đến săn.
Anh bắt đầu phản kháng và cho họ biết ba chữ Tịch Cảnh Dương này đáng sợ đến mức nào.
Họ sẵn sàng ra tay tàn nhẫn với anh, vậy thì không lí do gì anh phải nhân từ với họ.
Trong một thời gian ngắn anh đã thanh lọc gần như toàn bộ Tịch Gia.
Chính vì thế khiến bọn họ bị ép đến bước đường cùng, sẵn sàng chi một số tiền khổng lồ mà tìm đến Zero - nơi chưa từng thất bại trong bất kì ủy thác nào.
Mà thật may, cũng nhờ vậy anh mới có thể gặp lại tiểu thiên sứ của mình...
...----------------....
Song Trùng
Chương 91
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...