Lúc này Dương Bách Xuyên mới nhận ra đám Ngụy Nhân muốn chỉnh mình.
Anh híp mắt nhìn bọn họ, khẽ nhếch môi nở nụ cười. Nhưng anh cũng không dài dòng, ba chai bia mà thôi, anh lập tức bưng bia lên uống cạn.
"Hay lắm!"
Dương Bách Xuyên uống xong, đám Ngụy Nhân dẫn đầu vỗ tay khen ngợi.
Sau đó, Ngụy Nhân nói bằng giọng điệu rất chân thành: "Dương Bách Xuyên, chúng ta là bạn học cùng lớp, tốt nghiệp rồi e là khó gặp lại nhau. Nào, tôi uống với cậu một cốc, tôi cũng dùng cốc to!"
Anh ta vừa nói vừa rót đầy rượu cho Dương Bách Xuyên, tiếp theo bưng cốc lên tỏ ý trăm phần trăm, sau đó uống hết một cốc bia to.
Advertisement
Dương Bách Xuyên càng cười nghiêng ngả trong lòng, sao anh lại không biết mưu tính của Ngụy Nhân kia chứ?
Anh ta dứt khoát uống hết một cốc to, hoàn toàn không Dương Bách Xuyên cơ hội lên tiếng.
Dương Bách Xuyên biết Ngụy Nhân uống xong cốc này, năm sáu nam sinh bên cạnh Ngụy Nhân sẽ tìm anh uống rượu, anh mà không uống thì chính là coi thường người ta.
Anh thầm cười khẩy trong lòng: "Ngụy công công vẫn là kiểu miệng thì thơn thớt nói cười, mà trong nham hiểm giết người không dao. Tao phải hạ gục lũ chúng mày!"
Ngụy công công là biệt danh các bạn học khác trong lớp đặt cho Ngụy Nhân, bởi vì anh ta nói năng nhỏ nhẹ như thái giám trong phim.
Trong cơ thể Dương Bách Xuyên có chân khí, cho dù sáu chục người tìm anh uống rượu anh cũng không sợ, chứ khỏi nói tới sáu người bao gồm cả Ngụy Nhân. Anh chỉ cần vận chuyển chân khí một vòng thì bao nhiêu chất cồn cũng bốc hơi hết sạch.
Ngụy Nhân uống xong, Dương Bách Xuyên thản nhiên nở nụ cười uống cạn cốc bia của mình. Quả nhiên ngay sau đó lại có thêm một người đi đến nói mấy lời lảm nhảm đánh bài tình cảm, muốn mời rượu Dương Bách Xuyên.
Lúc này mấy người Liễu Linh Linh và Lâm Hoan cũng nhìn ra nhóm Ngụy Nhân muốn chỉnh Dương Bách Xuyên. Liễu Linh Linh nói với Ngụy Nhân: "Ngụy Nhân, các cậu quá đáng rồi đấy! sáu người tìm Dương Bách Xuyên uống rượu, rõ ràng là bắt nạt người ta."
"Phải đó, không ngờ nam sinh Khoa Lịch sử các cậu đều bụng dạ đen tối, có phải ai cũng nham hiểm như vậy không?" Tiền Tiểu Bối cũng lên tiếng.
"Thích thì cùng uống đi! Chẳng phải các cậu muốn mời rượu sao, bản cô nương cũng uống được." Lâm Hoan cũng đứng về phía Dương Bách Xuyên.
Mặc dù Lâm Hoan và Tiền Tiểu Bối là người lớp khác, nhưng nhóm Ngụy Nhân không dám không khai cãi cọ với các cô.
Tên Ngụy Nhân giả tạo bắt đầu giả vờ cười khổ: "Các cậu nghĩ nhiều rồi đó, tôi chỉ muốn tìm Dương Bách Xuyên uống một cốc bia mà thôi, không có ý gì khác. Lẽ nào chúng ta là bạn học, tốt nghiệp rồi tôi uống một cốc bia với Dương Bách Xuyên cũng có lỗi sao? Đúng không Dương Bách Xuyên?"
Ngụy Nhân trưng ra bộ mặt khổ sở nhìn Dương Bách Xuyên, ai không biết còn tưởng anh ta chỉ đơn thuần tìm Dương Bách Xuyên uống rượu.
Dương Bách Xuyên ra hiệu cho ba người Liễu Linh Linh còn muốn đáp trả đừng tranh cãi nữa, sau đó mỉm cười bảo: "Đúng vậy, Ngụy Nhân nói rất đúng. Chúng ta sắp mỗi người một nơi, không biết sau này có gặp lại hay không. Tôi uống rất vui, cũng uống rất giỏi."
Lúc anh nói đến đây, mấy người Ngụy Nhân đều nở nụ cười. Nhưng câu nói tiếp theo của Dương Bách Xuyên lại khiến bọn họ giật mình kinh ngạc, sau đó vui mừng muốn nhảy nhót, cho rằng Dương Bách Xuyên bị ấm đầu.
Chỉ nghe Dương Bách Xuyên nói tiếp: "Hay là thế này, chúng ta có bảy người và bảy két bia, một mình tôi uống hai kết, sáu người các cậu uống năm két. Mọi người đều là bạn cùng lớp, hôm nay uống sạch luôn. Sao nào, các cậu có dám không?"
Đấu rượu một chọi sáu.
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 82
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...