"Ách!"
Trần Đạo Huyền nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, chợt cười khổ nói, "Thập
Tam thúc, chặn giết tán tu có thể có nhiều linh thạch như vậy sao?”
“Cái này cũng đúng!”
Trần Tiên Hạ gật gật đầu, "Vậy linh thạch của ngươi là như thế nào?”
Tuy rằng không có đếm kỹ, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm của Trần Tiên
Hạ, trong túi trữ vật này chứa ít nhất hơn năm vạn linh thạch, đây là khái niệm
gì?
Nói cách khác, trong túi trữ vật nho nhỏ này chứa ít nhất là một nửa cái linh
mạch nhất giai, làm sao có thể không làm cho Trần Tiên Hạ khiếp sợ.
"Thập Tam thúc, tất cả những linh thạch này đều là ta kiếm được từ giao
dịch cùng Giao nhân tộc.".
"Ngươi nói... Ngươi nói... Ngươi bán phần lớn phi kiếm luyện chế ra cho
Giao nhân tộc?”
Trần Đạo Huyền gật gật đầu: "Đúng là như thế".
Nghe được câu trả lời này, trái tim Trần Tiên Hạ bỗng thắt chặt lại, y nhìn
phi kiếm trên mặt đất, nhất thời cảm thấy không thơm, "Vậy sao ngươi không
bán toàn bộ những phi kiếm này cho giao nhân tộc?"
Trần Tiên Hạ có chút đau đớn, tựa như tổn thất mấy trăm triệu.
"Ta đây không phải là nghĩ đến tình hình cung cấp phi kiếm ở nơi này sao,
Thập Tam thúc? Hơn nữa, tuy thị trường tộc giao nhân có lợi nhuận cao, nhưng
dù sao cũng không cách nào so sánh với quy mô thị trường ở Quảng An phủ,
với lại thị trường nhân tộc mới là thị trường lớn nhất của Trần gia chúng ta."
Trần Tiên Hạ ngược lại có chút đồng ý với những lời này, mấy ngày nay hắn
cuối cùng cũng đã cảm nhận được sự "nhiệt tình" của đám tán tu Quảng An
phủ.
Thậm chí Trần Tiên Hạ tin tưởng nếu hắn đem phi kiếm trong cửa hàng tăng
lên tám mươi thậm chí một trăm linh thạch một thanh, đều có một lượng lớn tán
tu nguyện ý mua.
Chẳng qua, hắn vẫn nhớ kỹ châm ngôn mà chất nhi nói, muốn đánh vang
danh cái tên Hồng m Phi Kiếm.
Cho nên lựa chọn giá thị trường mà bán ra, không có nhân cơ hội để tăng
giá, cũng vì loại hành vi này mà Hồng m Phi Kiếm có hình tượng thương hiệu
rất tốt ở trong lòng đại đa số tán tu, khiến cho thanh danh của Hồng m Phi Kiếm
không ngừng mở rộng.
Cho đến bây giờ, tán tu ở tán tu phường thị cơ hồ đều nghe nói có một cửa
hàng bán phi kiếm, không chỉ có chất lượng thượng thừa mà còn giá cả tiện
ỗ ấ ấ ầ
nghi, chỗ xấu duy nhất chính là cung không đủ cầu và cực kỳ khó mua.
Nhưng điểm không đủ cung ấy, trong mắt Tán Tu cũng hoàn toàn có thể lý
giải.
Bởi vì đám tán tu đều biết luyện khí sư luyện chế phi kiếm không dễ dàng,
nhất định phải luyện chế từng thanh một mới được, cũng không có ai mượn cớ
để gây sự.
Dù sao đối với tán tu mà nói thì Tán Tu phường thị có một cửa hàng pháp
khí giá cả phải chăng như vậy đã là một chuyện cực kỳ tốt.
"Thập Tam thúc".
Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát nói, "Chuyến đi này của ta, trừ việc mua
đủ linh quặng cho xưởng phi kiếm ra, còn có một việc trọng yếu cần phải làm."
"Ngươi nói..."
Trần Đạo Huyền gật gật đầu: "Ý ta là chuyện bồi dưỡng linh mạch gia tộc
nên được đưa lên lịch trình.".
Trần Tiên Hạ nghe nói như vậy, khuôn mặt nhất thời kích động đỏ lên, hắn
kích động nửa ngày nói không nên lời, đành phải bưng chén trà trên bàn lên,
uống một ngụm để bình phục tâm tình kích động.
Thật lâu sau, Trần Tiên Hạ mới run rẩy nói: "Trần gia chúng ta rốt cục đợi
đến ngày này.".
Trần Tiên Hạ Nói đến điều này, nước mắt không khỏi chảy giàn giụa.
"Thập Tam thúc..."
Trần Tiên Hạ giơ tay lên, khoát khoát: "Ta không có việc gì, chính là có chút
cao hứng, có chút cao hứng, ha ha!”
Trần Đạo Huyền Nhìn thấy bộ dáng này của Trần Tiên Hạ, trong lòng không
khỏi chua xót vô cùng.
Có ai biết từ năm mươi năm trước, mười hai vị tu sĩ Tiên tự bối của Trần gia
chết trận ở Xuất Vân quốc, Trần Tiên Hạ một mình gồng gánh lên Trần thị nhất
tộc, mấy năm nay đã là làm thế nào để vượt qua.
Bình tĩnh xem xét thì thiên phú của Trần Tiên Hạ rất bình thường, thậm chí
có thể nói rất kém cỏi, năng lực thủ đoạn quản lý gia tộc cũng không quá xuất
sắc.
Nhưng chính là một Trần gia tu sĩ bình thường không có gì lạ này, tình
nguyện canh giữ hơn tám ngàn linh thạch của gia tộc, tình nguyện đem tài
nguyên linh khí của mình nhường cho hậu bối tu sĩ, cũng không muốn vứt bỏ
gia tộc, vứt bỏ tộc nhân.
Chỉ dựa vào điểm này, Trần Tiên Hạ không hổ thẹn với hậu nhân của Trần
thị, đủ để làm hậu nhân Trần thị kính ngưỡng.
Trần Tiên Hạ lau nước mắt, khàn khàn giọng, trịnh trọng nói: "Chuyện bồi
dưỡng linh mạch gia tộc không phải chuyện nhỏ, chỉ cần hơn mười vạn viên
ầ ẩ ắ
linh thạch còn cần Uẩn Linh đại trận phụ trợ tạo linh thạch, hiện tại ta lo lắng
chính là Uẩn Linh đại trận.”
Trần Tiên Hạ suy nghĩ một chút nói: "Ta nghe nói phòng đấu giá Chu thị ở
khu thương mại trung tâm của tiên thành Quảng An phủ, mỗi tháng đều cử hành
một buổi đấu giá loại nhỏ, nơi đó có một bộ phương pháp bày trận và tài liệu
bày trận của Uẩn Linh nhất giai và nhị giai.".
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 74
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...