Mọi người vô cùng lo lắng, cuối cùng Trương Hùng giống như phát hiện ra điều gì đó, anh lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh đi đến phòng của bác sĩ.
Không biết anh đã nói chuyện gì với bác sĩ, phải hơn hai mươi phút sau mới thấy anh đi ra ngoài.
Sau khi trở lại phòng bệnh, thấy mọi người đều lo lắng nhìn Hứa Mỹ Lam đang nằm quay mặt vào trong không chịu nói chuyện, khẽ thở dài rồi mở miệng nói.
“Ông bà nội, cha, bây giờ đã khuya lắm rồi, mọi người cũng đã mệt mỏi rồi, mau về nhà nghỉ ngơi một chút đi.”
Đây là lần đầu tiên nghe thấy Trương Hùng gọi ông bà nội và cha, ba người bọn họ đều rất vui sướng, nhưng khi vừa nghe Trương Hùng nói muốn một mình ở đây chăm sóc Hứa Mỹ Lam thì đều có chút do dự.
Cuối cùng, Lam Văn Anh là người đưa ra quyết định, “Được rồi, vậy chúng ta đi về trước, lát nữa để cha cháu mang đồ ăn qua, cháu ở đây chăm sóc Mỹ Lam đi.”
Ông cụ Trương còn có chút không muốn, đứa cháu trai này cuối cùng cũng gọi ông một tiếng là ông nội, đúng là thời gian tốt nhất để bồi dưỡng tình cảm, sao có thể cứ như vậy mà rời đi, huống chi, ông cũng không yên tâm khi thấy cháu dâu xảy ra chuyện như thế này.
Lam Văn Anh không muốn để ý việc ông cụ đang vô cớ gây rối, bà cụ trợn mắt nói thẳng ra rằng chân của mình đang bị đau, vì vậy ông cụ liền ngoan ngoãn đưa Lam Văn Anh về nhà.
Nhưng Trương Văn Dũng vẫn ghi nhớ lời dặn dò của mẹ mình, và đến tiệm cơm quốc doanh để mua hai phần cơm, rồi mới rời khỏi bệnh viện.
Căn phòng bệnh này cũng chỉ có một bệnh nhân duy nhất là Hứa Mỹ Lam, hai chiếc giường còn lại đều là được để trống, đây cũng là nhờ nhà họ Trương có nhiều mối quan hệ.
Người ta nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mà nhà họ Trương dường như chính là hình ảnh tốt nhất để để diễn tả câu nói này, tuy bọn họ trải qua một quãng thời gian nghèo khó, nhưng những mối quan hệ cá nhân trước đây vẫn tồn tại.
Khi mọi người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng trực tiếp khóa cửa phòng lại.
Sau khi anh thảo luận với bác sĩ, những kết quả đều cho thấy rằng các triệu chứng có khả năng nhất của Hứa Mỹ Lam là cảm giác bất an tột độ và di chứng sau chấn thương, nguyên nhân có thể là do khi còn nhỏ cô đã chịu quá nhiều kích thích.
Nghĩ đến hoàn cảnh gia đình trước đây của Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng trầm mặc.
Anh không muốn bận tâm về quá khứ trước kia của Hứa Mỹ Lam, điều quan trọng nhất lúc này là đưa cô ra khỏi thế giới cá nhân của chính cô càng sớm càng tốt.
Bây giờ đã tìm ra điểm mấu chốt, trong lòng Trương Hùng cũng có chút nắm chắc, anh cởi bỏ quần áo bên ngoài, nằm nghiêng ở trên giường, duỗi tay ra và ôm Hứa Mỹ Lam vào trong lòng n.g.ự.c của mình.
Lúc đụng vào người Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng rõ ràng cảm thấy cơ thể của Hứa Mỹ Lam cứng đờ trong giây lát.
Trái tim Trương Hùng đập thình thịch, theo bản năng muốn buông tay, nhưng lý trí vẫn chiến thắng hành vi theo bản năng của anh.
.
Ngôn Tình Trọng Sinh
Vì để Hứa Mỹ Lam sớm bình phục, cho dù không thoải mái, Trương Hùng cũng sẽ cố gắng hết sức thử một lần.
Anh không thích dáng vẻ vô hồn của Hứa Mỹ Lam.
Kéo cô ôm vào trong lòng, trong lòng của Trương Hùng cũng cảm thấy bình tĩnh lại.
“Vợ à, có phải trước đây anh chưa từng nói yêu em đúng không.
Sự xuất hiện của em giống như một món quà đến từ thiên đường, soi sáng cuộc đời tăm tối của anh hơn hai mươi năm!”
Điều mà Trương Hùng không biết là khi anh nói điều này, đôi mắt trống rỗng của Hứa Mỹ Lam trợn tròn, và cuối cùng cô cũng có phản ứng.
Anh vẫn đang từng chút một trút bầu tâm sự, “Trước đây trong lòng anh toàn những điều tối tăm, và đôi khi anh còn nảy ra ý định muốn g.i.ế.c c.h.ế.t gia đình người nhà đó, rồi anh cũng sẽ c.h.ế.t theo.”
Nghĩ đến quãng thời gian đen tối đó, bây giờ nói ra nghe như một giấc mơ hoang đường, không biết lúc đó tại sao anh lại có ý nghĩ như vậy, có lẽ anh bị buộc nóng nảy, người có ý chí yếu ớt sẽ dễ dàng đi đến cực đoan.
Và nếu anh không gặp được Hứa Mỹ Lam, anh có thể đã thực sự bị hủy hoại.
Bây giờ anh đang học đại học, và anh đang thực nghiệm với giáo sư về cách chữa tận gốc một số bệnh nan y.
Anh lại có một người vợ, có con, và có một gia đình trọn vẹn..
Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 247
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương tiếp
Loading...