Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước.
Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy.
Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng…
Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này.
Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên.
Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này?
Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở tiên giới, chính là vì giẫm lên lòng tự trọng của cô!
Thật là đáng ghét!
Rất nhiều hình ảnh xa lạ hiện lên trong đầu cô, từng chút từng chút một, Ngưng Dao khẽ cau mày, cô chỉ có thể ép mình bình tĩnh lại để sắp xếp mọi thứ.
Những hình ảnh kia là kí ức của thân thể này, thế giới mà cô đang ở là Hoa Quốc những năm 1975 sau Công nguyên, nguyên chủ tên là Diệp Ngưng Dao, dung mạo giống cô tới 90%.
Cô ấy lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, được cha mẹ và anh trai hết mực thương yêu.
Cuộc sống vốn dĩ suôn sẻ đã đột ngột kết thúc từ khi có sự kiện thanh niên trí thức xuống nông thôn…
Theo như cuốn sách, ban đầu nguyên chủ chỉ là nữ phụ ở thế giới này, cô ấy sắp đến thôn Đại Oa để làm thanh niên trí thức, cốt truyện tiếp theo là: Cô sẽ bị vị hôn phu tàn nhẫn vứt bỏ, bị dân làng xa lánh, bị tên du thủ du thực làm nhục, nửa năm tích tụ liền bệnh nặng một hồi rồi đi đời nhà ma.
Hiện tại Ngưng Dao cô trở thành nguyên chủ, mà vận mệnh của cô trong cuốn sách này không thể thay đổi, nói cách khác, cô chỉ có thể sống ở thế giới trong sách này thêm nửa năm nữa.
Sau đó lại tái sinh trong thế giới nhỏ bé này nhiều lần, cho đến khi nào Thiên đế trên trời thương xót và buông tha cho cô.
Cô vốn dĩ là Bách Hoa tiên nữ ở trên trời, là mỹ nữ xinh đẹp nhất tiên giới, sao có thể chịu ủy khuất như vậy? Trong lòng Ngưng Dao không khỏi nguyền rủa Thiên Đế thêm hàng ngàn lần.
Hiện tại con đường sống sót duy nhất là…
Sau khi tỉnh lại từ trong kí ức của thân thể nguyên chủ, cô chậm rãi nhìn bóng lưng của người đánh xe bò trước mặt, nhìn qua thì người nọ có dáng người cao gầy, áo trên người bị giặt đến nỗi lòi ra sợi bông màu trắng ở bên trong, chiếc áo trông có vẻ hơi ngắn so với chính chủ, bờ vai rộng, nhưng cô không biết dáng vẻ của anh trông thế nào…
Anh là nhân vật phản diện số một ở trong sách, tên Phó Thập Đông.
Vào tháng 12 âm lịch mùa đông được mẹ nuôi nhặt về, cũng là người đàn ông duy nhất trong sách không bị Thiên Đạo khống chế.
Hiện tại cô chỉ có hai lựa chọn.
Thứ nhất là dựa theo vận mệnh đã định của nguyên chủ, cô sẽ phải luân hồi vô tận trong cuốn sách đến khi nào Thiên Đế hài lòng mới thôi.
Thứ hai là kết hôn với vai ác trong sách vốn cô đơn một mình từ lúc đầu truyện cho đến kết truyện, có lẽ sẽ có con đường sống.
Ngưng Dao không chút do dự đã lựa chọn cái sau.
Trong khi cô còn đang mơ màng như đi vào cõi tiên, một gương mặt béo ú đột nhiên xuất hiện ở trước mắt.
“Diệp Ngưng Dao, cô tỉnh rồi à?” Chu Thiết Quân trưng ra vẻ mặt thẹn thùng cúi người hỏi, đôi mắt híp lại ra sức lấy lòng.
“Anh là?” Diệp Ngưng Dao bình tĩnh ngả người ra phía sau, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét hỏi lại.
Cô không thích mùi của người lạ tí nào, hiển nhiên gã này cũng không ngoại lệ.
“Tôi tên là Chu Thiết Quân.” Sợ cô không biết thân phận của mình, hắn nói thêm: “Chủ nhiệm cách ủy hội công xã là cha của tôi.”
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Chương 1
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...