Editor: Tĩnh
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cùng nhau đi đến động phủ mà bọn họ vừa mua, toàn bộ động phủ vẫn trong trạng thái phong bế, bên ngoài động phủ cỏ dại mọc um tùm, nhìn có chút tiêu điều.
Sở Diệp còn nhìn thấy có mấy tu sĩ đang đứng nhìn họ, bên người bọn họ đều có mang theo một con chuột.
Sở Diệp mở ra hồn lực dò xét một chút, phát hiện những người rình coi chính là mấy Hồn Sĩ, mấy người kia thực lực đều không có gì đặc biệt.
Sở Diệp cân nhắc hẳn là bọn họ chính là hàng xóm hai bên trái phải, liền thu hồi hồn lực cũng không để ý tới.
Sở Diệp trước khi tới đây đã có hỏi thăm qua, sát vách động phủ hắn có hai nhà, mà động phủ bên trái nhà hắn chính là Tiền gia, người Tiền gia khế ước phần lớn là Hồn Thú họ chuột.
Tiền gia lão gia có một con Tầm Linh Thử, tuy cấp bậc không thấp nhưng sức chiến đấu lại chẳng được bao nhiêu, nhưng mà nó biệt tài là tìm kiếm linh mạch.
Rất nhiều linh mạch nằm ở ngoài Lưỡng Giới Thành, đều là nhờ con linh chuột kia tìm ra.
Tiền gia cũng có không ít người khế ước Tầm Dược Thử, Tầm Dược Thử thường sống theo bầy chúng thường vào núi tìm kiếm các loại linh dược.
Rất nhiều đội lính đánh thuê khi hành động, rất thích thuê đệ tử Tiền gia để hỗ trợ cùng nhau tìm kiếm linh dược, Tầm Dược Thử có năng lực không tồi, trong đội ngũ nếu còn có thêm một vị Tầm Dược Sư, thì chất chấn việc thu hoạch linh thảo có thể gia tăng lên ba thành, mà đệ tử Tiền gia có một điểm yếu đó là lực chiến đấu quá yếu, nhưng khi họ kết hợp với đội lính đánh thuê, thì hai bên cũng có thể xem như đôi bên cùng có lợi.
Tiền gia còn một loại linh thử quý giá hơn đó chính là Tầm Kim Thử, chúng là loại chuyên đi tìm mạch khoáng.
Nhưng con Tầm Kim Thử của Tiền gia huyết mạch cũng không quá tinh thuần, cấp bậc cũng không quá cao, năng lực tìm mạch khoáng cũng không quá cao, tên tuổi cũng không có lớn như Tầm Linh Thử, tuy rằng như thế, nhưng vẫn là có không ít người thích thỉnh Tầm Kim Thử của Tiền gia để tìm mạch khoáng.
Trừ bỏ một ít linh chuột chủng loại tương đối trân quý ra, thì Tiền gia còn có không ít Phiên Địa Thử (chuột xới đất).
Phiên Địa Thử cũng được xem như một loại linh chuột, công việc chủ yếu của chúng là xới đất, chúng góp công không nhỏ cho việc gieo trồng trên linh điền.
Một con Phiên Địa Thử một ngày có thể xới đất cho một mẫu linh điền, ở Lưỡng Giới Thành có một ít các gia tộc thiếu linh thực phu (có thể xem như người xới đất), nên có đôi khi sẽ thuê Phiên Địa Thử của Tiền gia tới xới đất.
Nói tóm lại, người Tiền gia có thực lực không tính là mạnh, nhưng chủ yếu dựa vào mấy cái bản lĩnh độc đáo của linh chuột để sinh sống, quan hệ nhân mạch cũng không quá tệ.
Tiền gia trước kia vốn là ở trong thành, nhưng có thể là bởi vì bên trong thành linh điền không nhiều lắm, hoặc là bị người ta xa lánh nên mới dọn ra ngoài thành.
Đợt thú triều trước đó đã làm cho không ít gia tộc đều bị tổn thất nặng nề, mà người Tiền gia thì nhát gan sợ phiền phức, trong lúc phát hiện có vấn đề không thích hợp, đã sớm trốn đi, nên bảo toàn được thực lực.
Nhưng không ít người ở Lưỡng Giới Thành đều cảm thấy người Tiền gia tham sống sợ chết, đều là rùa đen rút đầu, suốt ngày chỉ biết chốn, khiến thanh danh bọn họ bị bôi đen không ít.
Tuy rằng thanh danh hơi kém, nhưng Tiền gia lại có thể bảo tồn thực lực, nhưng lại có không ít gia tộc toàn quân bị diệt, mà ở thế giới này, tồn tại mới là quan trọng nhất, còn thanh danh chỉ là thứ xếp sau cùng mà thôi.
Gia tộc trụ bên trái động phủ bọn họ chính là Hồ thị nhất tộc, mà Hồ thị cùng Tiền gia không giống nhau, Hồ thị nhất tộc chủ yếu dựa săn giết Hồn Thú mà sống, người của gia tộc đều rất hiếu chiến.
** Nguyên nhân một bên thì kêu là Tiền gia còn một bên thì kêu là Hồ thị.
Bởi danh xưng phụ thuộc vào người đứng đầu gia tộc.
Nếu là nam là kêu là gia, còn nếu là nữ thì kêu là thị.
Mà người Hồ thị chủ yếu khế ước với rết và nhện, chúng đều là các loài độc vật.
Hồn Thú của người Hồ thị đều là Hồn Thú lợi hại.
Bọn họ thì trái ngược với người Tiền gia.
Hồ thị gia tộc tổng cộng có hai Hồn Sư, trong đó một người là Hồ gia đại trưởng lão, còn một người khác là tộc trưởng Hồ gia.
Đại trưởng lão Hồ gia Hồ Minh Nguyệt, có tiếng là thiết nương tử.
Khế ước với một con Thanh Ma Chu, trước đó khi thú triều diễn ra, Thanh Ma Chu của Hồ Minh Nguyệt trong lần thú triều trước nó đã tạo ra trên trăm cái mạng nhện, đã có không ít hung thú bị mắt vào mạng nhện chiến lực bị giảm đi, còn có không ít đã trở thành đồ ăn của con nhện kia, nhờ đó nó cũng đạt được không ít chổ tốt.
Hồ gia gia chủ thì khế ước với một con Lục Dực Ngô Công (rết sáu cánh), độc tính không nhỏ, nó am hiểu nhất chính là đánh lén, trong đợt thú triều lần trước, cũng đã lập công không nhỏ.
Hắn nghe nói trước đây Hồ gia vốn cũng ở trong khu nội thành, nhưng bởi vì linh thú tà dị, không ít gia tộc đều đối Hồ gia kính nhi viễn chi ( không xa cũng không gần), mà người Hồ gia đại khái là cảm thấy mất mặt, nên mới dọn đến ngoại thành để ở.
......!
Sở Diệp lấy ra lá cờ vung lên, cấm chế ở đại môn động phủ liền tiêu tán, hai người đi vào bên trong động phủ.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn vừa đi vào động phủ thì bên ngoài đã ríu rít tiếng bàn táng.
Người Tiền gia đến thám thính chiếm khá đông còn là người trẻ tuổi nhưng thích nghe chuyện bát quái.
“Cách vách lại có hàng xóm mới tới a!"
“Không nghĩ tới, nhanh như vậy mà đã có người tới định cư, ta còn tưởng rằng phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa chứ."
“Hai người mới tới kia, không biết có lai lịch ra sao?"
“Nghe nói là một đôi tình lữ, mà cả hai đều là Hồn Sư."
“Hồn Sư a! Còn trẻ như vậy mà đã là Hồn Sư rồi sao, những người như vậy không phải nên được các đại gia tộc và tông môn xem như bảo bối mà bồi dưỡng sao! Sao lại chạy tới nơi nguy hiểm như vậy, nếu mà tuổi xuân chết sớm, vậy thật rất đáng tiếc."
“Biết Hồn Thú của bọn họ là loài gì chưa? Chưa thấy được Hồn Thú a!
“Hồn Thú chất là ở trong Hồn Thất, mà nghe nói, trong đó một cái Hồn Sư, nuôi một con Bạch Li Miêu."
“Ta thấy hai bọn họ chất là một đôi tình lữ yêu nhau thắm thiết, nhưng gia tộc bọn họ là quan hệ đối địch, mà tình cảm của hai bọn họ bị người nhà ngăn cắm, nên bọn họ mới quyết định bỏ goa tộc mà đi, rồi chạy đến đây làm một đôi tình lữ thần tiên đây mà."
Người Hồ gia sau một hồi xem xét đã rút ra được kết luận như vậy.
“Thì ra là hai Hồn Sư.” Hồ Kiều ngẩng đầu, có chút mỉa mai nói.
“Cho dù là cấp bậc có cao, mà chiến lực kém cũng không có tác dụng gù.” Hồ Hải khinh thường nói.
Trong lần thú triều trước Hồ Hải cũng gặp một Hồn Sư khế ước với một con Huyết Báo Chiến Tướng cấp, nhìn bề ngoài thì uy phong lẫm liệt, nhưng khi gặp phải thú triều thì chỉ biết rụt đầu chốn tránh, mà chiến lực còn thua cả một con Sĩ Cấp cấp 9, cũng không biết chủ nhân của con Huyết Báo kia đã nuôi nấng làm sau mà hay thật.
Sau đó Hồ Hải mới biết được con Huyết Báo kia thì ra từ nhỏ đã được nuôi như tổ tông cả ngày chỉ biết ăn, mà nó còn chỉ ăn thịt đã qua chế biến, thịt sống thì không bao giờ ăn.
“Hy vọng là hai người tới lần này có chút thực lực, chứ đừng giống như Tiền gia vừa nghe thấy thú triều là y như chuột đất đã dạng, không đúng phải nói chính xác là vừa thấy tiếng gió thì đã chạy vô tung vô ảnh.”
Hồ Kiều khẽ hừ một tiếng nói.
“Hai người kia nhìn đều rất tuổi trẻ, chiến lực phỏng chừng cũng chẳng ra sau."
Hồ Kiều rầu rĩ nói: “Nhìn giống hai như hai tên công tử bột, chỉ sợ là không trông cậy gì được."
“Mà tốt xấu gì thì bọn cũng là hai Hồn Sư, nói không chừng cũng có chút bản lĩnh.” Hồ Hải nói.
Hồ Kiều ngẩng đầu, nói: “Cấp bậc cũng không đại biểu cho tất cả.”
Hồ Hải có chút lo lắng nói: “Đợt thú triều lần trước thương vong không ít, hy vọng là thời gian tới không có chuyện gì xảy ra."
......!
Sở Diệp thu hồi linh hồn lực, sắc mặt có chút cổ quái.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Phát hiện cái gì sao?
Sở Diệp nhún vai, nói: “Hình như hai bên hàng xóm của chúng ta đều đối với chúng ta rất có hứng thú."
Có thể là tính cách chịu ảnh hưởng từ Hồn Sủng, người Tiền gia tính cách tương đối bát quái, một đám đều nói lảm nhảm, ríu ra riếu rít không ngừng.
Người Hồ gia tính cách thì tương đối bén nhọn, lời nói có chút thẳng thắng.
Lâm Sơ Văn có chút tò mò nói: “Bọn họ đã nói cái gì a!"
Sở Diệp nghiêng đầu, nói: “Tiền gia có người hoài nghi chúng ta là đôi tình lữ trốn nhà ra đi, bởi vì do trưởng bối trong gia tộc không đồng ý hôn sự của chúng ta, cho nên, đành phải xa rời quê hương."
Lâm Sơ Văn cúi đầu, đỏ hồng mặt, nói: “Những người đó nhất định là đã xem không ít thoại bản."
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, có chút tò mò nói: “Trong thoại bản có mấy thứ này sao?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Thì là một công tử nhà giàu và một tiểu thư giấu giếm thân phận, ra ngoài du lịch rồi kết duyên, kết quả phát hiện quan hệ hai nhà là đối địch, chỉ có thể nhịn đau chia lìa, rốt cuộc không thắng nổi tưởng niệm, rồi cùng nhau trốn đi.
Loại thoại bản này rất được hoang nghêng."
Không nghĩ tới, dù đã đi đến một cái thế giới khác, nhưng loại chuyện ngươi yêu ta, ta yêu ngươi, ngươi ngược ta, ta ngược ngươi, vẫn như cũ vẫn là rất được hoan nghênh.
“Ngươi có xem qua rồi sao?” Sở Diệp tò mò nhìn Lâm Sơ Văn nói.
Lâm Sơ Văn đỏ hồng mặt, nói: “Cũng có xem là vậy."
Sở Diệp: “.....” Đó chính là đã xem qua rồi còn gì, Lâm Sơ Văn mà cũng thích xem loại truyện này.
“Còn người Hồ gia họ nói chúng ta cái gì?” Lâm Sơ Văn đổi đề tài hỏi.
Sở Diệp nhàn nhạt nói:.
“Người Hồ gia thì hoài nghi chúng ta là hai tên công tử nhà giàu chỉ biết sống trong nhung lụa, là loại có cấp bậc nhưng không có thực lực, một khi gặp phải thú triều, chỉ sợ là sẽ bị dọa phá gan, sẽ kéo chân sau của bọn họ."
Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, nói: “Chúng ta hình như thực lực cũng đâu đến nổi tệ mà.”
Sở Diệp gật đầu, nói: “Mà người Hồ gia cũng quá khinh thường người khác."
Sở Diệp thầm nghĩ: Xem ra thú triều ở Lưỡng Giới Thành hình như đúng thật là rất nghiêm trọng, theo tình hình chung mà suy xét, thì dù người cùng một cái địa vực cũng còn vì tài nguyên mà tranh đoạt, còn chưa kể thêm những cuộc tranh đấu ngầm, nếu bổng nhiên ở đâu xuất hiện một Hồn Sư lạ, rất dễ dàng khiến cho các thế lực địa phương cảnh giác.
Lâm Sơ Văn nhún vai, nói: “Không nói cái này nữa, chúng ta trước hảo hảo kiểm tra động phủ trước đã."
Sở Diệp gật đầu, nói: "Ừm vậy cũng được."
Sở Diệp ánh mắt xoay chuyển khắp nơi, thầm nghĩ: Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì kế tiếp, hắn sẽ ở nơi này nghỉ ngơi vài năm, vì vậy cũng phải nên chăm chút kỷ nơi này cái đã.
......!
Động phủ to như vậy nhưng bên trong thì rỗng tuếch, bởi vì trước đó gặp phải thú triều, nên bên trong động phủ có chút lộn xộn, có nơi còn bị phá hư hết.
Sở Diệp nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng có chút thất vọng, nhưng khi nghĩ đến về sau hắn sẽ cùng Lâm Sơ Văn cùng nhau xây dựng nơi này, thì lại có chút kích động.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi nhìn linh điền trước tiên, ở nơi khác giá một mẫu linh điền là trên vạn kim, mà bên trong cái động phủ này ước chừng có hai mươi mẫu linh điền.
Cái này động phủ giá trị có hơn phân nửa đều là do có trên hai mươi mẫu linh điền.
Chủ nhân trước đây của động phủ này, đã đem tất cả thứ trồng trên linh điền lấy đi sạch sẽ, tới cây non cũng không lưu lại, cũng may cũng không có phá hư linh điền.
Sở Diệp quan sát linh điền một phen, thì vừa lòng gật đầu, nói: “Số linh điền này phẩm chất không tồi."
Có thể thấy chủ nhân trước đây của cái động phủ này, đối với số linh điền này cũng rất dụng tâm mà xử lý.
Sở Diệp cong cong khóe miệng, tâm tình không tồi, có trong tay hai mươi mẫu linh điền này, hắn sẽ có thể đem một ít linh thảo từ trong ngọc trụy không gian đem ra đây nhổ trồng, mà động phủ tính phòng hộ cũng rất khá, hắn cũng có thể đem mấy loại linh thực ra đây gieo trồng, rồi dùng Linh Tuyền Thủy tưới cho linh thực, chất là có thể đẩy nhanh tốc độ lớn lên của linh thực.
Sở Diệp lại đi đến trung tâm động phủ, hắn quyết định sẽ xây dựng một dãy phòng nuôi ong bao quanh trung tâm động phủ, dù cấm chế bên ngoài có bị phá thì vẫn còn ong đàn là tuyến phòng vệ thứ hai.
Sau khi xem xong linh điền, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn lại đi đến hồ sen bên trong động phủ.
Hồ sen chiếm diện tích khoảng mấy chục mẫu, vốn có gieo trồng không ít Bạch Nguyệt Liên, nhưng này hoa sen đã bị hái sạch sẽ, giờ chỉ còn lại một ít tàn của lá sen và một ít bèo.
Nước trong hồ sen rất trong có thể nhìn thấy trong hồ có một ít cá nhỏ, tôm nhỏ.
Sở Diệp đã có ý tưởng dùng cái ao này để nuôi cá thì trước tiên vẫn là phải rửa sạch cái hồ sen.
Xem qua xong linh điền cùng hồ sen, hai người lại đi nhìn động phủ bên trong rừng trúc, một tảng lớn rừng trúc xanh tươi tốt, vừa nhìn đã biết là sinh cơ bừng bừng.
Sở Diệp cười khổ một chút, nói: “Đây hẳn là còn có chút may mắn sao? Chủ nhân đời trước của cái động phủ này, đã không có đem mảnh Thanh Ngọc Trúc này chặt đi."
Lâm Sơ Văn cười, nói: “Khóm Thanh Ngọc Trúc này còn chưa thật sự trưởng thành, nên giá trị không lớn.” Đối phương có lẽ là sợ ảnh hưởng tới giá trị bán ra của động phủ, nên mới để lại chúng."
Sở Diệp vuốt ve cằm, nói: “Mà một mảnh rừng trúc này nếu dùng để dưỡng gà nhưng thật ra cũng không tồi."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng là không tồi.”.
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 106
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương tiếp
Loading...