Sau 1 lát, Diệu Chi dần dần mở mắt tỉnh lại. Nhìn khung cảnh xung quanh thấy không còn ai. Diệu Chi cố với lấy 1 mảnh sành liên tục mài mài, sau 1 lúc cố gắng thì cọng dây thừng dâng trói Diệu Chi đã được gỡ ra, Diệu Chi cố đẩy túi ra sau lưng để tay thuận tiện mở ra lấy lọ thuốc ngủ dạng bột đã chuẩn bị từ lâu phòng hờ có chuyện xấu xảy ra. Diệu Chi định chạy thì đám người Minh Nga đi vào bên trong. Diệu Chi thấy vậy nên đành án binh bất động chờ thời cơ ra tay chạy thoát...
" Ố là la, tỉnh dậy cũng nhanh đấy chứ. Xem ra những trận roi vừa nãy không ăn thua vào đầu với mày nhỉ?" Minh Nga đắc ý cầm cây roi đi về phía Diệu Chi...
" Sao nào? Định đánh tao tiếp à?" Diệu Chi lúc này ánh mắt sát khí đùng đùng nhìn Minh Nga. Trong lòng cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhưng vì đau nên cảm thấy rát rát chỗ phần vết thương bị hở kia..
" Mày dám tiến đến coi chừng không yên với tao đâu" Diệu Chi vừa nói ánh mắt đảo nhanh liên tục nhìn xung quanh thì thấy khá đông người. Tay phía sau vẫn cổ giữ mài mài dần đi phần cuối cùng của sợi dây..
"Mày yên tâm, xung quanh đây được tao lắp bom rồi. Chỉ cần tao ra lệnh thì mày lập tức đi chẩu ông bà" Minh Nga lộ ra nụ cười gian xảo đi tiền dần về phía Diệu Chi....
"Vậy sao, tao nghĩ là xui cho mày rồi" Diệu Chi quơ tay hất thẳng lọ thuốc về phía bọn chúng. Nhanh chóng đứng lên chạy đi nhưng lại bỏ quên chiếc túi cùng với chiếc nhẫn lúc trước Tư Thần đấu giá rất mắc mới đem về cho cô.
Một thân một mình nhanh chóng dùng hết sức lực chạy thật nhanh về phía cánh rừng gần đó. Vì bị trúng thuốc cũng hết nên là chẳng ai còn sức mà chạy theo cả, chỉ có vài tên đi được vài bước rồi ngã quy xuống lăn ra.
Lúc này đám thuộc hạ của Minh Nga cùng ả ta lấy tau quơ quơ đi lớp bụi dày đặc đi thì đều bị ngấm hết mà ngã lăn quay ra sau té xuống. Minh Nga khi gục vô tình nhấn vào nút kích hoạt bom nổ, quả bom hên chỉ là loại bình thường rẻ tiền nên phía cả đám nằm có lửa bốc lên..
Diệu Chi cố gắng vùng vẫy chạy thoát, vô tình đi vào khu rừng sâu gần đó. Mệt mỏi cả ngày khi chạy đến bên bìa rừng có 1 cái hang nên chạy tạm vào đó ngủ đỡ cho qua cơn đau mệt mỏi đang từng lúc từng lúc kéo lấy Diệu Chi đang lạnh toát bên trong cái hang đó.
****************
Sáng hôm sau...
Tư Thần dần mở mắt, mệt mỏi mà ngồi dậy. Anh làm vệ sinh cá nhân xong thì nhẹ nhàng đi xuống dưới bếp.
Quản gia đang đi ra thấy anh đi xuống thì cúi người chào
" Thiếu gia cậu dậy rồi" Quản gia nói
"Ừm, cô ấy đâu? Sao không xuống ăn. Đi làm sớm rồi sao" Tư Thần nhẹ nhàng đi đến ngồi xuống bàn ăn..
Đã lâu lắm rồi từ khi gặp cô, Tư Thần đã không còn dáng vẻ ai gặp cũng sát khí đùng đùng hay như tên máu lạnh nữa. Anh cũng dần trầm nhẹ xuống nên bây giờ đến trẻ con cũng nhìn Tư Thần bằng con mắt khác lạ...
" Thưa thiếu gia, thiếu phu nhân qua giờ đã về nhà đâu" Quản gia nói. Tư Thần tay đang định cầm lấy cốc nước lên uống nghe vậy thì sững sờ, người thì sững lại rồi lên tiếng hỏi..
"Đêm qua cô ấy chưa về sao?" Tư Thần hỏi
"Đúng vậy. Từ sáng qua thiếu phu nhân đi thì đến giờ vẫn chưa về." Quản gia nói
" Tôi biết rồi" Tư Thần nói. Nói xong anh lấy điện thoại bên cạnh gọi cho Minh Nam
****************
Tại Đồng Nhất Linh, phòng VIP tầng 10
Minh Nam đang quàng tay qua ôm lấy nâng niu Gia Ninh ngủ trong lòng. Anh ngắm nghía từng vẻ đẹp trên khuôn mặt của cô( Tất nhiên là cả 2 vẫn mặc quần áo chẳng làm gì cả nha)
Lúc này thứ phá vỡ bầu không khí ấy là tiếng chuông điện thoại của Tư Thần gọi đến. Gia Ninh nghe vậy cũng giật mình thức giấc..
"Bé ngủ đi là Thần gọi đến cho anh. Chẳng biết sáng sớm đã gọi cái gì nữa không biết" Minh Nam vừa nói tay kia lấy điện thoại còn tay này thì xoa đầu Gia Ninh..
Minh Nam nhấn nút trên màn hình bắt máy...
"Alo anh hai. Bây giờ trời còn sớm có gì mà anh gọi tôi sớm vậy?" Minh Nam hỏi
"Diệu Chi cô ấy cả đêm không về. Gọi hỏi xem Gia Ninh có biết gì về cô ấy không " Tư Thần gấp gáp hỏi. Bây giờ anh chỉ quan tâm rằng cô vợ nhỏ của mình nơi đâu không còn tâm trí nghĩ cái gì khác. Anh không muốn mất cô như hồi lúc nhỏ thêm 1 lần nào nữa..
"Cái gì, không phải chứ. Cô ấy không có ở nhà sao vợ em biết được cái anh này lạ"Minh Nam nói.
Lúc này Gia Ninh nghe thấy liền nhớ ra gì đó vội chen vào máy nói
" Hôm qua hình như còn mỗi Diệu Chi ở lại công ty về cuối. Nếu bây giờ chưa thấy thì chúng ta mau đến công ty tìm xem sao, biết đâu tìm được cậu ấy" Gia Ninh nói
"Vậy được, tôi đợi 2 người ở trước sảnh công ty " Tư Thần nói xong vội lấy áo ngoài đi thẳng ra xe phóng đi như bay.
Bên này Gia Ninh cùng Minh Nam cũng nhanh chóng đi xuống xe chạy đến công ty.
Dạ Tổng. Xin Hãy Tha Cho Tôi
Chương 95
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...