Một con phượng hoàng lửa dang rộng đôi cánh, bay vút lên bầu trời xanh thẳm, phát ra một tiếng hót vang
vọng!
“Chíu!”
Âm thanh vang rền chấn động cả đất trời.
Thân thể đỏ rực của phượng hoàng vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ giữa không trung. Dưới ánh sáng rực
rỡ của hoàng hôn, nó càng trở nên lộng lẫy và yêu mị.
Đôi cánh dang rộng khẽ vỗ nhẹ, luồng nhiệt nóng bỏng cuộn trào, khiến nhiệt độ xung quanh đột ngột tăng
cao. Đám người đứng trên đường cũng cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt, như thể họ đang đứng
trước một lò lửa khổng lồ.
“Trời ơi! Cái này quá đỉnh rồi! Đại sư lại có thể triệu hồi phượng hoàng sao? Tôi cứ tưởng phượng hoàng
chỉ có trong thần thoại thôi, không ngờ đời này còn được tận mắt chứng kiến!”
“Aaa! Phượng hoàng! Phượng hoàng tái sinh từ lửa!”
“Người vừa nói phượng hoàng là thật kia, anh không thấy sao? Nó chính là lửa hóa thành đấy! Những chiếc
lông vũ trên người nó toàn là ngọn lửa, giống hiệu ứng đặc biệt vậy!”
“Chíu!”
Tiếng hót vang dội một lần nữa xé toạc không trung.
Phượng hoàng lửa dang rộng đôi cánh, lướt qua biển lửa trong rừng núi.
Ngọn lửa dữ dội tựa như bị triệu hoán, nhanh chóng tụ lại, hóa thành từng sợi lông vũ đỏ rực trên người
phượng hoàng.
Nó bay cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Và mỗi nơi nó lướt qua,
đám cháy khổng lồ lập tức bị dập tắt.
Ngay sau đó, phượng hoàng lao thẳng vào vùng rừng vẫn còn đang bốc khói nghi ngút, rồi biến mất vào cơ
thể của Tần Nhan Kim.
Luyện hóa Thiên Hỏa Châu lần này diễn ra nhanh hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Có lẽ là nhờ tu vi của cô
đã tăng lên, hoặc cũng có thể do cô đã tìm ra phương pháp luyện hóa phù hợp với mình.
Dù thế nào đi nữa, ngọn lửa ở đây đã được khống chế hoàn toàn.
Giờ là lúc cô phải nhanh chóng bay đến những nơi khác để dập lửa.
Tần Nhan Kim thu hồi Thiên Hỏa Châu, sử dụng sức mạnh của thiên đạo để lập tức xuất hiện tại một điểm
cháy rừng khác.
“Cẩn thận! Không muốn chết thì đừng lao vào! Mau rút lui, tất cả mau rút lui!”
“Ngọn lửa quá lớn! Mau sơ tán ngay!”
“Đội trưởng, tôi ổn! Chúng tôi thề sẽ bảo vệ người dân rời khỏi đây!”
Khi Tần Nhan Kim đến nơi, cô nhìn thấy đội cứu hỏa và một số người dân đang cố gắng dập lửa. Nhưng
đám cháy thực sự quá dữ dội, dù chỉ tiến lại gần thôi cũng cảm nhận được luồng khí nóng khủng khiếp ập
tới.
Dù vậy, những con người này vẫn không lùi bước, họ tự tổ chức kéo nước để cứu rừng.
Chỉ tiếc rằng, sức người quá nhỏ bé.
Ngọn lửa đã nuốt trọn cả một khu rừng, cháy lan từ gốc cây lên tới ngọn, hoàn toàn vượt quá tầm kiểm soát
của con người.
Nhưng đúng lúc đó…
“Chíu!”
Một tiếng hót vang vọng.
Mọi người theo phản xạ nhìn lên, chỉ thấy một con phượng hoàng lửa khổng lồ bay đến, che khuất nửa bầu
trời.
“Trời ơi! Đó là cái gì? Gà lửa à?”
“Aaaa! Đó là phượng hoàng! Phượng hoàng! Y hệt như trong sách miêu tả! Tôi thực sự nhìn thấy phượng
hoàng!”
“Tổ tiên phù hộ! Tổ tiên phù hộ!”
“Đẹp quá! Toàn thân nó rực cháy, đây mới chính là phượng hoàng lửa thực thụ!”
Phượng hoàng lửa che phủ cả bầu trời, toàn thân như một ngọn lửa sống. Mỗi lần nó vỗ cánh, ngọn lửa
xung quanh lại bị hút vào, khiến thân hình nó ngày càng lớn hơn.
Giữa lúc mọi người còn đang kinh ngạc trước sinh vật khổng lồ này, có người đột nhiên nhận ra…
“Khoan đã! Đám cháy đâu rồi?”
Lúc này, mọi người mới sực tỉnh. Ngọn lửa vốn bùng phát dữ dội tựa cơn sóng thần, giờ đây đã hoàn toàn
biến mất. Chỉ còn lại những làn khói trắng bốc lên từ những gốc cây cháy dở.
“Lửa tắt rồi sao?”
Một người lẩm bẩm, sau đó như bừng tỉnh, hét lên đầy kích động.
“Cháy rừng đã được dập tắt rồi! Mau nhìn kìa! Ngọn lửa đã bị dập tắt!”
“Trời ơi! Cuối cùng cũng dập tắt được rồi! Ngôi làng đã được cứu! Huhu!”
“Là con phượng hoàng đó! Chính nó đã dập tắt đám cháy!”
Một người nhanh tay dùng điện thoại quay lại cảnh tượng trước mắt, vừa kịp ghi lại hình ảnh phượng hoàng
lửa cuốn theo những ngọn lửa hung dữ trên mặt đất.
“Là Đại sư Tần! Chính Đại sư đã đến!”
Tất cả mọi người ngước nhìn lên không trung, chỉ thấy Tần Nhan Kim đứng trên một chiếc quạt khổng lồ,
bay song song với phượng hoàng lửa. Khung cảnh hùng vĩ đó đã khắc sâu vào tâm trí tất cả những ai
chứng kiến.
Khi ngọn lửa cuối cùng bị dập tắt, Tần Nhan Kim biến mất khỏi hiện trường. Phượng hoàng lửa cất lên một
tiếng hót lanh lảnh, rồi cũng dần tan biến.
Chỉ trong giây lát, mọi người đồng loạt giơ tay lên trời, hò reo chúc mừng vì trận cháy rừng đã được dập tắt.
Đồng thời, họ cũng như đang tiễn biệt Đại sư Tần, người đã mang lại hy vọng cho họ.
Suốt hơn nửa ngày, Tần Nhan Kim di chuyển liên tục giữa các khu vực. Chỉ cần Hỏa Phượng Hoàng xuất
hiện, đám cháy gần như bị dập tắt chỉ trong vài phút.
Trên mạng xã hội, chuyện này được bàn tán rầm rộ, đặc biệt là về con Hỏa Phượng Hoàng sống động như
thật, giống như thần linh giáng thế. Ngọn lửa bao phủ thân nó tựa như bộ lông vũ mềm mại, mỗi lần vỗ cánh
lại tạo ra những đợt sóng nhiệt cuồn cuộn.
Cặp lông vũ đỏ rực trên đầu và ngọn lửa bập bùng trên đuôi phượng hoàng càng khiến người ta trầm trồ
kinh ngạc.
“Đại sư! Thủ phạm phóng hỏa đã bị bắt, đó là…”
Tần Nhan Kim vừa xử lý xong đám cháy, lấy điện thoại từ trong không gian ra và gọi cho Sở Hoài.
“Những kẻ ra tay lần này là gián điệp của R cài cắm trong các tổ chức ngầm của Đại Hạ. Bây giờ tôi sẽ
cung cấp địa chỉ, anh hãy cho quân đội đến bắt bọn chúng về. Chúng đông lắm, nên cần điều động lực
lượng lớn.”
Sở Hoài vừa nghe đến R thì tức đến nghiến răng ken két: “Tôi biết ngay là bọn chúng mà! Đại sư nói đi, tôi
sẽ lập tức điều người bắt hết đám súc sinh đó về!”
Tần Nhan Kim cung cấp tám địa điểm, bao gồm trường học, thẩm mỹ viện, trung tâm võ thuật, khách sạn…
Đây đều là những cơ sở đã tồn tại ở Đại Hạ suốt mấy chục năm, nếu không điều tra kỹ, chẳng ai nghi ngờ
chúng có liên quan đến R, chưa nói đến việc chúng là những gián điệp ngầm.
Chúng ẩn mình suốt bao năm, không liên lạc với R, nhưng một khi liên lạc thì chắc chắn là vì một sự kiện
lớn.
Lần này, mục đích chính của chúng là kéo dài thời gian, tiêu hao tinh lực của Tần Nhan Kim, khiến cô kiệt
sức, sau đó tung đòn chí mạng.
Bọn chúng hiểu rõ pháp lực của cô mạnh đến mức nào, nên gia tộc ẩn thế của R đã huy động hơn một nửa
lực lượng ngầm để tạo ra hàng loạt vụ hỏa hoạn trên lãnh thổ Đại Hạ.
Hơn nữa, những khu vực bị cháy lại cách nhau rất xa.
Nếu không nhờ Tần Nhan Kim đã luyện hóa Thiên Hỏa Châu, có lẽ chúng đã thành công rồi. Dù cô có pháp
lực cao cường, nhưng muốn tạo mưa dập lửa vẫn cần đến nguồn linh lực dồi dào.
Dập tắt cháy ở một khu vực đã tốn nhiều sức lực, nếu tám nơi cùng lúc bùng cháy với diện tích rộng lớn, thì
dù là cô cũng có thể bị hao tổn đến kiệt quệ.
Thế nhưng, bọn chúng không ngờ rằng, kế hoạch của chúng lại vô tình giúp cô hoàn thiện được thuật
khống hỏa.
Xem ra, bọn chúng phải nghĩ cách khác rồi…
Khách sạn ở F quốc.
Cốc cốc cốc!
Vừa mở cửa, Dư Tuấn Dật liền thấy một họng súng đen ngòm lạnh lẽo chĩa thẳng vào trán mình.
Cơ thể hắn cứng đờ, trong mắt lóe lên một tia hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại.
“Các người là ai?”
“Ngươi không cần biết chúng ta là ai. Nếu không muốn chết, tốt nhất hãy im lặng.”
Một nhóm người mặc đồ đen tràn vào phòng, sát khí trên người họ nồng đậm, hơn nữa còn tỏa ra một loại
uy áp mạnh mẽ.
Dư Tuấn Dật có thể chắc chắn rằng, bọn họ không chỉ là những kẻ biết dùng súng để đe dọa.
Một trong số đó cầm điện thoại của hắn đưa tới, ra lệnh: “Gọi điện, bảo đồng bọn của ngươi đến đây.”
Dư Tuấn Dật chớp mắt, bảo sư tỷ đến đây ư?
Hắn còn tưởng hôm nay mình chết chắc rồi, không ngờ đám người này lại ngu ngốc đến mức chủ động gọi
sư tỷ đến…
Dư Tuấn Dật là một người rất có nguyên tắc. Nếu người ta đã thành khẩn mời mọc như vậy, hắn cũng
không nỡ từ chối.
Nhưng trước khi gọi, hắn vẫn tốt bụng xác nhận lại: “Chắc chắn… là muốn gọi chứ?”
Tên cầm đầu lạnh lùng liếc hắn một cái, dùng lực đẩy họng súng sát vào đầu hắn hơn.
Rõ ràng, nếu còn lắm lời, não hắn sẽ nở hoa ngay lập tức.
Dư Tuấn Dật vốn thích hoa, nhưng ít nhất là trước hôm nay. Sau sự việc này, hắn quyết định cả đời không
thích nữa.
Lập tức, hắn vờ tỏ vẻ hoảng sợ, giơ hai tay lên đầu hàng: “Được được! Tôi gọi ngay!”
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói lười biếng và thờ ơ: “Có chuyện
gì?”
“Sư tỷ, đến chỗ tôi một chút đi, tôi có chuyện quan trọng muốn nói.”
Tô Uyển Du: “Chuyện gì, nói qua điện thoại đi.”
Dư Tuấn Dật cảm nhận được sự đe dọa từ họng súng, lập tức nói: “À… chuyện này không thể nói qua điện
thoại! Chị cứ đến đây đi, là về đại sư đấy.”
“Oh, vậy đợi chút, tôi qua ngay.”
Cuộc gọi kết thúc.
Dư Tuấn Dật quay sang cười gượng với nhóm người áo đen: “Cô ấy đang đến, các người muốn ra mở cửa
hay để tôi mở?”
Tên cầm đầu quét mắt ra hiệu cho một thuộc hạ, đối phương nhanh chóng đứng vào vị trí, chờ tiếng gõ cửa
vang lên.
Mười mấy giây sau, tiếng gõ cửa vọng tới.
Thuộc hạ nhanh chóng mở cửa, họng súng vừa nâng lên thì…
Biến cố bất ngờ xảy ra!
Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám
Chương 283
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương tiếp
Loading...