Mã Khôi nhìn về phía Lâm Nhất, gằn giọng giận dữ gào lên: "Ta không cầu những thứ khác, ta chỉ cần hắn thừa nhận, trong lúc so tài hắn đã dựa vào ám khí mới có thể phá được Thiết Bích Công của ta. Thân là Kiếm Nô không đáng xấu hổ, điều đáng xấu hổ là dùng thủ đoạn đê tiện này mà còn muốn ngụy biện giả dối quanh minh chính đại thắng ta!"
"Tên Kiếm Nô vô liêm sỉ, dùng gian kế để chiến thắng, mau xuống đi!"
"Đừng làm mất thể diện của Thanh Vân Môn chúng ta, cút xuống đi!"
"Cút xuống đi!"
Advertisement
"Cút xuống đi!"
"Cút xuống đi!"
Những đệ tử đã bị Lâm Nhất đánh bại trước đó đều bất mãn trong lòng, thấy có thể lợi dụng cảm xúc đám đông, bèn âm thầm dẫn dắt khởi xướng.
Advertisement
Những đệ tử ngoại môn vốn luôn bình phẩm thân phận của Lâm Nhất sau lưng thấy tình hình như vậy cũng lũ lượt hô to lên.
Nhất thời, âm thanh chói tai cút xuống đi liên tục không ngừng vang lên, khơi mào nhốn nháo.
Lâm Nhất liếc nhìn vết thương trên tay của Mã Khôi một cái, nhanh chóng hiểu ra là chuyện gì.
Từ lâu hắn đã biết Mãnh Hổ Quyền của mình ẩn chứa kiếm kình, có thể thực hiện được quyền kiếm hợp nhất.
Sau khi Mãnh Hổ Quyền đạt đến đỉnh phong viên mãn, sức mạnh của quyền kiếm hợp nhất đương nhiên cũng mạnh hơn.
Chỉ là tình huống này hắn không thể giải thích.
Mã Khôi trong tình huống không có bất cứ bằng chứng nào đã nói hắn sử dụng ám khí hại người, ngượi lại còn nói hắn vô liêm sỉ.
Những lời nói Kiếm Nô ti tiện, dùng gian kế để chiến thắng của hàng trăm đệ tử bên dưới càng khiến hắn nguội lạnh hơn.
"Lâm Nhất, chỉ cần ngươi thừa nhận mình sử dụng ám khí trước mặt mọi người thì hôm nay ta sẽ bỏ qua cho ngươi".
Mã Khôi thấy chiều hướng nghiêng về phía mình, lập tức tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, lại lần nữa bức ép.
"Chuyện không làm thì cho dù có hàng triệu người nói ta cũng sẽ không thừa nhận. Nếu ngươi không tin có thể đến lục soát người ta!"
Lâm Nhất bình tĩnh, dang rộng hai tay để tỏ thành ý.
Hiện trường lập tức chấn động, tiếng huyên náo bên dưới càng lúc càng lớn.
Ngay đến đệ tử nội môn và trưởng lão tông môn quan sát trên đài cao cũng đều chú ý đến.
"Theo lý mà nói, cho dù Mãnh Hổ Quyền luyện đến đỉnh phong viên mãn thì cũng không địch lại được Tử Vân Quyền đại thành mới đúng".
"Đúng vậy, huống chi Mã Khôi còn có Thiết Bích Công hộ thân".
Đệ tử nội môn Vương Ninh cười khẩy nói: "Ta thấy tên Kiếm Nô này trước đó bị người ta ức hiếp thảm quá, tâm tính sớm đã méo mó, không biết thối nát thế nào. Loại người này một khi thoát ra, vì chiến thắng thì chuyện gì cũng có thể làm được đó".
Sau khi dứt lời, Vương Ninh còn đắc ý liếc nhìn Tô Hàm Nguyệt một cái, đáng tiếc trên dung nhan tuyệt thế, đối phương vẫn giữ một màn sương lạnh không chút dao động, khiến hắn ta thoáng chút thất vọng.
"Đúng đúng đúng, Vương sư huynh nói có lý".
Những đệ tử nội môn khác cũng lên tiếng phụ họa theo.
Thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm nhìn những đệ tử nội môn có thành kiến với Lâm Nhất vốn là Kiếm Nô càng thêm sâu đậm hơn.
Khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói: "Trước Lâm Nhất vẫn chưa có ai luyện được Mãnh Hổ Quyền đến đại thành, nói nhất định không bằng được Tử Vân Quyền thì có chút thiếu lý lẽ rồi. Hơn nữa, Lâm Nhất này không phải đã đồng ý cho lục soát người rồi sao, kết quả thế nào cứ lục soát là biết".
Thấy Bạch Vũ Phàm lên tiếng, những đệ tử nội môn khác liền im bặt không nhiều lời nữa.
Vương Ninh buồn bực trong lòng, có chút khó chịu nhìn Bạch Vũ Phàm một cái.
Trên lôi đài, thấy Lâm Nhất thoải mái ung dung cho soát người, Mã Khôi không khỏi sững sờ.
"Mã sư huynh, lục soát hắn đi, để cho tên Kiếm Nô này cút về phòng Tẩy Kiếm".
"Loại vô liêm sỉ như vậy nên ngoan ngoãn ở lại phòng Tẩy Kiếm, làm công việc Kiếm Nô của hắn mới đúng".
"Thanh Vân
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 59
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...