“NÓ đến đây cũng tổt, gia tộc đang đỏ mắt ngóng trong vào bến cảng và sân bay của tập đoàn Lê thị.” Lê Quán Sâm cười lạnh một tiếng.
“Ba yên tâm đi, ngày hôm nay con nhất định sẽ khiến cô ta phải ngoan ngoãn giao bến cảng và sân bay ra.” Lê Thần Vũ nâng ly rượu lên nhấp một ngụm rượu, nụ cười thâm thúy.
“Được rồi, khoảng thời gian gần đây anh trai của con cũng rất nổi bật trong giới chính trị, con cũng cần phải cố gắng nhiều hơn mới được.” Lê Quán Sâm nhẹ gật đầu cười nói.
Lê Thần Vũ nghe thấy Lê Quán Sâm nói đến anh trai của anh ta, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, hiện lên một vòng âm u, trở nên âm trầm.
Anh ta bước chân vào thành phố T chính là gì đế rời khỏi Yến Kinh, nơi mà có anh trai anh ta để tránh mọi chuyện bị anh trai anh ta khống chế, dưới ánh sáng của anh trai anh ta, khó mà ngẩng đầu lên được.
Chứ đừng nói chi là thừa kế nhà họ Lê, chỉ cần một ngày nào đó anh trai của anh ta vẫn còn sống, thế thì hi vọng kế thừa nhà họ Lê của anh ta sẽ bị nhỏ đi một phần.
Cho nên anh ta thèm nhỏ dãi quyền khai phát sân bay và bến cảng ở trong tay của tập đoàn Lê thị, chỉ cần có thể có được nó, thế thì địa
vị của anh ta ở nhà họ Lê tuyệt đối sẽ rút ngắn khoảng cách với anh trai của anh ta.
Trên đường có một chiếc xe Maybach cấp s lao vùn vụt như tia chớp.
Trong xe, hai tay của Lê Kim Huyên ôm ngực, chiếc áo khoác bao lấy dáng người hoàn mỹ có lồi có lõm, chiếc váy ngắn đơn giản mê người… thật sự dề dàng làm cho người ta cảm thấy say mê.
Chỉ là đôi mắt xinh đẹp đang nhìn ra ngoài cửa sổ của Lê Kim Huyên không khỏi có chút lo lắng.
“Sao vậy?” Trần Xuân Độ vừa lái xe vừa nói.
“Không có việc gì đâu.” Lê Kim Huyên lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Chờ một lát nữa đến tiệc gia đình, anh ở bên ngoài trông coi là được rồi, đừng có đi vào.”
“Như vậy thì sao được chứ, anh là chồng của em, mà chuyện của nhà em chẳng khác nào là chuyện của nhà anh.” Trần Xuân Độ lắc đầu.
“Anh… tôi là vì muốn tốt cho anh, anh đừng đi vào.” Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trừng lên, làm sao Trần Xuân Độ có thế biết được tiệc gia đình một lát nữa cô cần phải tham gia tràn đầy nguy hiểm.
Chỉ có điều đây là chuyện mà cô nhất định phải đối mặt, nhà họ Lê đã từ Yến Kinh xa xôi đến đây, tìm tới cửa, có tránh cũng tránh không được.
“Lê tống, anh có thể coi như em đang lo lắng cho anh không vậy?” Đột nhiên Trần Xuân Độ lại nở nụ cười, nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp thông qua kính.
“Không biết sống chết.” Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đột nhiên lạnh lẽo, trong lòng tức giận, cái tên này cũng không biết tốt xấu gì hết.
Rõ ràng là mình đã cho anh ta một con đường sống, thế mà anh ta lại không muốn sống, mà cứ muốn chết.
Có một câu nói rất hay, thiên đường có lối bạn không đi, địa ngục không cửa bạn cứ vào.
“Kim Huyên, em yên tâm đi, đây chỉ là một bữa tiệc gia đình bình thường mà thôi, không có khả năng xảy ra chuyện đau.” Trần Xuân Độ bỗng nhiên nói.
Xuyên qua kính chiếu hậu, Lê Kim Huyên nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ, trong lòng than thở Trần Xuân Độ biết cái gì cơ chứ, Lê Thần Vũ ngay cả việc mua hung thủ giết người cũng làm được rồi, còn có cái gì mà anh ta không làm được nữa đâu?
Chiếc Maybach cấp s dừng ở cửa biệt thự,
Trần Xuân Độ mở cửa xe ra, đôi chân dài bước ra khỏi cửa xe, vị đệ nhất mỹ nữ đại danh đại đỉnh trong giới kinh doanh ở thành phố T cao quý nhẹ nhàng đi về phía biệt thự ở cách đó không xa.
Trần Xuân Độ nắm lấy bàn tay mịn màng như ngọc của cô, giống như là một quý ông lịch sự, anh của hiện tại làm Lê Kim Huyên không nhịn được mà nhìn nhiều thêm mấy cái, bởi vì quả có khí chất của quý ông.
Trong phòng ăn của biệt thự, ca hát và nhảy múa vui vẻ, ở bên phòng ăn là một dàn nhạc giao hưởng đang diễn tấu nhạc khúc thư giãn, trên bàn ăn người của nhà họ Lê hào hứng nhao nhao trò chuyện với nhau, bầu không khí rất hòa hợp.
Lê Thân Vũ lắc lư ly rượu, nhấp một ngụm rượu, đôi mắt thâm thúy lạnh lùng.
Anh ta nhớ kỹ trong bữa tiệc đón tiếp anh ta, con tiện nhân Lê Kim Huyên và cái tên Trân Xuân Độ đó đã không cho mình bất cứ mặt mũi nào… đây là lần đầu tiên mà mình nhận hết cay đắng ở trước mặt của mọi người.
Loại sỉ nhục này, sao anh ta có thể quên được đây?
Trong cuộc đấu giá sau đó, thậm chí Trần Xuân Độ còn dùng tư thế vô cùng bá đạo hung hăng đánh vào trong mặt của anh ta, cho một cái giá trên trời để có được úy Lam Chi Tâm, mà anh
ta lại không có lựa chọn tiếp tục ra tay… thậm chí ngày hòm sau còn đưa lên trang đầu tiên của tạp chí.
Anh ta căn bản không có cách nào chấp nhận được sự xem thường của một người phụ nữ… càng không có cách nào chấp nhận được sự kiêu ngạo và mặt mũi của mình lại bị một tên tài xế của tổng giám đổc tùy ý chà đạp.
Đây chính là sự sỉ nhục trong cuộc đời của anh ta, anh ta cần thiết phải đế Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên trả một cái giá đắt.
Trong bữa tiệc gia đình ngày hôm nay, anh ta chẳng những muốn xử lý Lê Kim Huyên, đêm xuân vào tối ngày hôm nay… anh ta còn muốn đùa giỡn ưu vật quật cường đó.
Bỗng nhiên lại có một tên thủ hạ đi vào trong biệt thự, kéo Lê Thần Vũ từ trong tưởng tượng ra ngoài.
“Cậu Lê, cô Lê đã đến rồi.”
Trong phòng ăn, bầu không khí vui sướng bỗng nhiên lại ngưng đọng lại.
“Con tiện nhân đó cũng dám đến?”
“Còn có mặt mũi đến đây? Thần Vũ chúng ta cưới cô ta là đã cho cô ta thể hiện rồi, thế mà cô ta còn không biết liêm sỉ như vậy, còn muốn đến nhà chúng ta quấy rối?”
Mấy bà cô của Lê Thần Vũ đồng loạt khinh thường mở miệng nói.
“Không phải là Cậu Lê vẫn luôn muốn cưới Kim Huyên đó à, lần này Kim Huyên dứt khoát đến đây chắc là để cho Cậu Lê một đáp án.” Đột nhiên lại có một giọng nói chuyện đến từ cửa biệt thự, đám người đồng loạt nhìn về phía cửa, nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp tuyệt mỹ đang đứng ở cửa biệt thự, giẫm trên đôi giày cao gót chậm rãi bước vào.
Đôi giày cao gót tinh xảo bước trên gạch men sứ, âm thanh thanh thúy quanh quẩn trong biệt thự, trong phòng ăn lập tức trở nên hoàn toàn yên tĩnh, dường như là bị bóng hình xinh đẹp bộc phát khí chất nữ vương cường đại chinh phục tại chỗ.
Khoảnh khắc này, trên người của Lê Kim Huyên phát ra khí chất của nữ tống giám đốc, vô cùng sắc bén.
“Kim Huyên…
Advertisement
khóe miệng của Cậu Lê cong lên, cầm ly rượu đứng dậy đi về phía Lê Kim Huyên.
“Cậu Lê.” Lê Kim Huyên lạnh nhạt cười một tiếng, khẽ gật đầu.
“Kim Huyên, cô đã nghĩ kỹ rồi à?” Cậu Lê
thâm sâu nhìn chằm chằm vào Lê Kim Huyên, nhìn thấy Lê Kim Huyên ngày hôm nay ăn mặc quyến rũ phong tình, anh ta đã đoán được cái gì đó.
“Đã suy nghĩ kỹ rồi, nếu không thì Kim Huyên lấy đâu ra lá gan dám bước vào đây.” Đôi mắt gợi cảm trong trẻo của Lê Kim Huyên nhìn chăm chú vào Cậu Lê, nhếch miệng tạo thành một đường cong mờ ảo: “Rất khó để cho người ta từ chối vẻ quyến rũ phong tình toát ra từ trên người cô.
Hai đôi mắt đổi diện với nhau, Cậu Lê nhẹ gật đầu, chậm rãi nói ba chữ “tốt”.
“Kim Huyên, tôi biết mà, cô đưa ra quyết định này chính xác đến cỡ nào.” Cậu Lê cười haha, quay người lại đi về phía bàn ăn.
Mà ở trên bàn ăn, đám người Lê Quán Sâm cũng nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía Lê Kim Huyên, khinh thường cười một tiếng.
Xem ra cuối cùng Lê Kim Huyên cũng đã nghĩthông suốt rồi, nếu không thì nhà họ Lê vì đạt được sân bay bến cảng đó chắc còn phải trắc trở thêm chút nữa.
“Kim Huyên, nếu như con đã đưa ra quyết định, vậy thì chúng ta chính là người một nhà.” Lê Quán Sâm cười haha.
“Tùy là nói xuất thân của cô có chút thấp kém, nhưng mà đây là chuyện của đời trước, chỉ
cần cô ngoan ngoãn nghe lời của Thần Vũ nhà chúng tôi, thế thì sau này cô sẽ có vinh hoa phú quý hưởng cả đời không hết.”
“Đúng vậy đó, chỉ cần cô giao toàn bộ cổ phần tập đoàn Lê thị ra, chúng ta chính là người nhà của nhau.” Trên bàn ăn có mấy âm thanh truyền tới, Lê Kim Huyên hơi giật mình, sau đó quay người lại nhìn về phía cửa biệt thự, kêu nên: “Vào đi.”
Bước chân đang đi đến bàn ăn của Cậu Lê hơi dừng lại, Lê Quán Sâm nhướng mày lên: “Kim Huyên, không phải là cô đến đây một mình à, còn có ai đến cùng nữa?”
Trong lòng của Lê Thần Vũ đột nhiên run lên, có một loại dự cảm bất thường bỗng nhiên hiện lên ở trong lòng.
Lê Kim Huyên mỉm cười không nói tiếng nào.
Rất nhanh, có một bóng dáng bước vào từ bên ngoài biệt thự, hai tay cắm vào trong túi quần, trước mặt chính là làn khói cay mắt.
Mà lúc bóng dáng này xuất hiện lại làm cho trái tim của Lê Thần Vũ bỗng dưng ngừng đập.
Hai mắt của Lê Thần Vũ trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng dáng vô lại ấy, sắc mặt khó coi xanh xám.
“Ái chà, ở đây có nhiều người quá ha.” Người
đó nhếch miệng đảo mắt nhìn một vòng, cười nhạt một tiếng.
“Sao anh lại đến đây?” Tay đang nắm lấy ly rượu của Lê Thần Vũ đang không ngừng run rẩy.
“Tại sao tôi lại không thể tới?” Hai mắt của Trần Xuân Độ nheo lại nhìn về phía Lê Thần Vũ, hỏi ngược lại.
Bầu không khí bỗng nhiên đọng lại, tràn ngập mùi thuốc súng, trong nháy mắt giương cung bạt kiếm.
Cậu Lê nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, sắc mặt lạnh lẽo, chậm rãi nói: “Nơi này là tiệc gia đình của nhà họ Lê, anh không mang họ Lê, cũng không phải là người giúp việc của nhà họ Lê, anh dựa vào cái gì mà bước vào trong đây?”
“Trừ phi… đúng lúc nhà họ Lê vừa thiếu một nhân viên quét dọn bồn cầu, anh đến bây đảm nhiệm chức vụ này, thế thì anh đã có lý do để đến đây rồi.” Khóe miệng của Cậu Lê hơi giương lên, nụ cười trào phúng.
“Nếu như không thì sao?” Nụ cười của Trần Xuân Độ rất nhẹ nhàng, cũng vô cùng bình tĩnh.
“Tự tiện xông vào nơi ở tư nhân của người khác, tôi sẽ để cho anh hối hận không kịp!” Lê Thần Vũ nghiêm giọng quát lạnh, khí chất trên người bỗng nhiên trở nên sắc bén, hàm chứa tàn nhẫn, giống như là một lưỡi dao bất cứ lúc nào
cũng có thế lao ra khỏi vỏ.
Cùng lúc đó ở bên ngoài biệt thự có rất nhiều vệ sĩ áo đen dường như đã nghe thấy động tĩnh, như ong vỡ tổ xông vào trong khu nhà cao cấp, cầm trong tay roi điện cao thế bao vây Trần Xuân Độ lại.
Trần Xuân Độ nhìn chăm chú vào Lê Thần Vũ, khóe miệng dần dần cong lên một nụ cười, rất là thâm thúy: “Hối tiếc đã không kịp nữa rồi, chỉ dựa vào anh à?”
“Phách lối cuồng vọng!” Lê Quán Sâm hét lên, chỉ vào Trần Xuân Độ rồi nói: “Cậu cho rằng cậu là ai hả, trên địa bàn của nhà họ Lê mà cậu còn dám càng rỡ như thế, thật sự không biết trời cao đất rộng mà!”
“Con ma cà bông từ đâu đến đây, đuối đi ra là được rồi, không cần phải tức giận với anh ta đâu.”
“Ăn mặc như thế này chắc có lẽ cũng chỉ là người nghèo xin cơm mà thôi, không cần phải chấp nhặt với anh ta. Vệ sĩ, lôi anh ta ra ngoài.”
Trên bàn ăn mồm năm miệng mười thảo luận, từng tiếng khinh miệt, ánh mắt xem thường rơi ở trên người Trần Xuân Độ.
Sắc mặt của Trần Xuân Độ lạnh nhạt quay đầu nhìn về phía Lê Kim Huyên: “Vợ à, em nhìn đi, bọn họ không chào đón chúng ta, chúng ta vẫn
nên đi về thôi?”
Bịch!
Lời này của Trần Xuân Độ vừa mới nói ra, trong phòng ăn liền hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh mắt ai nấy đều trở nên vô cùng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn về phía Trần Xuân Độ, không có ai kịp phản ứng, sắc mặt kinh hãi.
“Anh vừa mới nói cái gì?” Cậu Lê bỗng nhiên xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ.
Thán thể của anh ta run rấy, dường như nghe thấy một bí mật gì đó khó có thế tin được.
Cho dù là anh ta trầm tĩnh như nước, đã tính toán tất cả mọi chuyện đúng chỗ, nhưng mà khi nghe thấy tin tức này, trong lòng vẫn chấn động.
“Thật sự xin lỗi, Cậu Lê, người chồng đã kết hôn với tôi ba tháng chính là anh ây.” Lê Kim Huyên đưa tay ra thân mật ôm lấy cánh tay của Trần Xuân Độ, từ tốn giải thích.
Trong phòng ăn vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Sắc mặt của Cậu Lê khó coi trừng mắt nhìn Trân Xuân Độ và Lê Kim Huyên, thân thể không tự chủ được mà lui ra phía sau, trên mặt nóng như lửa đốt, vô cùng khó coi.
Lời nói lúc nãy của Trần Xuân Độ và Lê Kim
Huyên giống như là một cái bàn tay đánh anh ta, đến nổi ngơ người xấu hố vô cùng.
Mình… lại không bằng một đứa con rể phế vật?
Long Vương Ẩn Mình
Chương 65
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Loading...