Sự kiện sao băng lướt qua không chỉ hấp dẫn sự chú ý của Kiều Nại và Hình Sâm, ngay cả các nhân viên làm việc cũng không thể tránh khỏi cùng nhau nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng bởi vì hành động quá chậm, không những không nhìn thấy sao băng, quay đầu lại còn bị phát một đống đường, những lời nói của Hình Sâm, các nhân viên nghe xong đều rất cảm động.
[Tại đây @Các bạn thân mến, hãy học hỏi người khác nhiều hơn, chủ tịch nói chuyện EQ cao hơn các bạn nhiều, hy vọng bạn - những đứa con phản nghịch - sau này đừng lúc nào cũng nói mơ mộng khi đưa ra những lời ước (người đẹp xem thường)]
Sau tình tiết ngọt ngào này trôi qua, thời gian đã đến tám giờ tối, xe buýt nhỏ vững vàng dừng lại, cuối cùng các khách mời cũng đến nơi, trước khi xuống xe, mọi người đều phải đeo bịt mắt, bị các nhân viên làm việc dẫn đi một đoạn đường.
Lúc đầu có thể nghe thấy giọng nói của những người khác, nhưng dần dần chỉ còn tiếng bước chân của chính mình và nhân viên làm việc, như thể họ bị đưa đến những nơi khác nhau, trong khoảng thời gian này, màn hình trong phòng livestream cũng là một mảnh đen xì.
Theo thường lệ của các show truyền hình thực tế khác, phần mở đầu ít nhất sẽ tụ tập mọi người lại với nhau, khán giả cũng không ngờ rằng tổ tiếc mục sẽ chơi lớn như vậy, ngay từ đầu đã tách mọi người ra, khi tấm bịt mắt của các khách mời dần dần được gỡ bỏ, phòng livestream cũng một lần nữa lấy lại ánh sáng.
Mỗi người đều bắt đầu từ một góc, như thể đang ở cuối hành lang, trên tường bên cạnh treo một giá nến có thể tháo rời, không biết từ đâu có một cơn gió nhẹ thổi đến, khiến ngọn lửa bị thổi xiêu xiêu vẹo vẹo, bầu không khí thực sự có chút quỷ dị.
[??? Này cái này cũng độc ác quá đi]
[Xem ra tổ tiết mụ quả thật nghiêm túc trong việc tạo ra sự gây cấn!]
[Thực sự có cảm giác như đang ở trong một ngôi nhà ma vậy!]
Phản ứng đầu tiên của các khách mời chính là nhìn xung quanh, xem thử có người khác bên cạnh mình hay không, để thắp sáng họ chỉ có thể tháo chân nến ra và cầm trên tay, có chút hiệu quả nhưng ít ra có còn hơn không, thông qua ánh sáng mỏng manh của ngọn nến, mọi người dần phát hiện có một loạt chữ đen trên vách tường, chủ yếu là giới thiệu bối cảnh một câu chuyện xưa, cùng với nhiệm vụ đầu tiên.
[Một nhóm bạn bè hứa cùng nhau đi vào mê cung khủng bố này để thám hiểm, thế nhưng một sự cố ngoài ý muốn đã khiến mọi người bị chia cắt, trước hết bạn cần nhanh chóng tìm những cộng sự khác^_^]
[Lưu ý: Hãy cảnh giác với những người bảo vệ trong mê cung, nếu xui xẻo gặp họ, chỉ có thể tránh một khoảng cách nhất định, bảo vệ mới từ bỏ việc truy lùng mục tiêu]
Kênh 1.
Sầm Lâm Vũ vừa mới đọc xong đoạn đầu tiên, lập tức gấp không chờ được lớn tiếng gọi: "Từ Giai Mạn? Em ở đâu?"
Nhưng những gì nhận được là một loạt âm thanh vọng lại: “Từ Giai Mạn, Giai Mạn , em ở đâu, ở đâu, đâu..."
Sầm Lâm Vũ bị dọa đến mức cả người run rẩy, âm thanh vọng lại nghe vô cùng u ám, lúc này anh ấy mới nhìn tới dòng thứ hai, ngay tức khắc người lập tức im lặng, nhưng ở lại đây mãi cũng không phải là biện pháp, cũng chỉ có thể căng da đầu bước đi, người do dự bước về phía trước hai bước, nhận ra rằng hiện tại vẫn đang livestream, nên đi nhanh hơn một chút nhưng tiến độ vẫn chậm như cũ.
[Anh định làm tôi cười chết à, nhiệm vụ là kêu anh đi tìm người! Chứ không phải là kêu anh gọi người!]
[Hahaha! Gan Sầm Lâm Vũ bé thế này thì làm sao bảo vệ được Giai Mạn!]
[Nhưng có kịch hay để xem, để coi lúc đó là ai bảo vệ ai (đầu chó)]
Kênh 2.
Từ Giai Mạn so với Sầm Lâm Vũ còn bình tĩnh hơn nhiều, tuy rằng có chút sợ hãi nhưng chủ yếu là do sự cảnh giác với bảo vệ, thỉnh thoảng cô ấy còn quay lại với tốc độ ánh sáng, nhưng thể sợ cái gì đó sẽ nhảy ra phía sau lưng, nhưng ít nhất đi nhanh hơn Sầm Lâm Vũ nhiều.
[Thực sự muốn để Vũ Vũ học hỏi cho ra trò!]
[Hãy học hỏi thêm từ Mạn Mạn!]
[Có so sánh mới thấy được khác biệt!]
Kênh 3.
Sau khi Nguyễn Ti Anh tự tháo giá nến xuống, lập tức giữ chặt nó bằng cả hai tay, nắm chặt ở phía trước ngực, cả người không dám nhìn thấy những chữ trên tường, nhát gan ngồi xổm trên mặt đất, hiển nhiên là vô cùng sợ hãi, cô ta chỉ nhỏ giọng kêu tên Triệu An Kha, phát hiện xung quanh không có động tĩnh, cả người cũng trầm mặt theo, nhận ra không thể cứ như vậy mãi, từ từ ngồi xổm xuống từng chút một, dựa vào tường bắt đầu tiến về phía trước như một con ốc sên.
[Lá gan của Anh Anh và lá gan của Vũ Vũ đều như nhau]
[Ôi, tổ tiết mục thực sự rất tàn nhẫn!]
[Hy vọng Kha Kha sớm tìm thấy Anh Anh!]
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 57
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...