Đông Thắng Thái Tử phải đi con đường của yêu nghiệt bán thuần huyết, lần này có thể nói là quân lâm bí cảnh Hóa Long, khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía.
Đối phương quả thực có tư cách, nếu không sao có. thể cộng hưởng với vết tích khổ tu của yêu nghiệt bán thuần huyết.
Cả người Đông Thắng Thái Tử tựa như cầu vồng tỏa sáng dưới ánh mặt trời, thẳng tiến đến Tứ Cực Vực.
Cùng lúc đó, Sở Ninh đã bước vào Nhị Cực Vực.
Tu giả ở khu vực này rất ít, những người có đảm lược, các nhân tài đều đã gia nhập Nhất Cực Cảnh.
Bọn họ đang tìm kiếm.
Một khi phát hiện trân bảo của Cực Cảnh, tất cả sẽ đồng loạt xông lên, tạo thành cảnh tượng cực kỳ điên cưồng, trong đó có không ít nhân vật cấp Hoàng Tử, Hoàng Nữ, và có hàng tá người nằm trong 20 người đầu bảng của Thanh Châu Kiêu Tử Bảng.
Phát giác Sở Ninh đến gần, bọn họ đều lắng lặng lui về sau.
Đương nhiên, mọi người đều hướng đến trân bảo Cực Cảnh, nhưng so với đó thì tính mạng quan trọng hơn.
Biết được Sở Ninh tiến vào siêu cực nhị cảnh, người hộ đạo đã sớm dùng bí pháp để thông báo cho những người đang ở trong bí cảnh Hóa Long rằng: Đại Hạ Bắc Vương rất hung tàn, nhớ kỹ đừng nên trêu chọc!
“Nhị Cực Vực chính là sân chơi dành cho các nhân tài của đại quốc".
“Đám Quốc kiêu các ngươi không muốn chết thì mau lui ra, bằng không ta sẽ khiến các ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!”
Một nam tử đầu trọc lườm Sở Ninh, rồi nhếch miệng để lộ hàm răng trắng noãn.
Hắn ta đến từ Vân Hiên Vũ Triều!
Đây là một tên nằm trong Thanh Châu Đại Quốc Bảng, xếp hạng thứ 14, có hàng chục Động hùng chủ.
Chỉ với uy danh của đại quốc đã đủ dọa lui một đám người. Nào ngờ, khi hắn ta vừa nói xong thì lại nhận lấy một đao.
Dưới chân Sở Ninh có hoa sen đua nở, cả người hắn lơ lửng giửa không trung, đao vừa xuất ra, người cũng lao đến, thẳng tay chém tên nam tử đầu trọc kia thành hai khúc.
“Hắn là Đại Hạ Bắc Vương!”
Bốn phía rối loạn, những người đang có ý định công kích Sở Ninh lập tức xoay người định bỏ chạy, nhưng lúc này, thân thể họ chợt có cảm giác bị đâm thủng.
Màn đêm đã bị ánh mặt trời xua tan, ánh mặt trời tựa như ngàn vạn mũi tên sắc nhọn che lấp không trung, mạnh đến mức có thể khiến người bị thương.
Ầm!
Khoảnh khắc Đại Diệu Nhật Quyền của Sở Ninh giáng xuống, lập tức có mấy vị tu giả bị đánh thành thịt nát.
Giữa màn mưa máu tán loạn, một quả màu đỏ bị Sở Ninh bắt lấy.
Giống với đóa hoa kỳ lạ màu xanh da trời mà hắn đã cướp được ở Nhất Cực Vực, thứ này lập tức tan chảy một khi đụng phải chân nguyên, đồng thời đề cao tinh thần lực của Sở Ninh.
“Vẫn chưa đủ”
Từng sợi tóc của Sở Ninh tung bay trong gió.
Trân bảo lấy được ở Nhị Cực Vực vẫn không có bao. nhiêu tác dụng với hắn.
Ngược lại tên tu giả bị giết lại khiến Sở Ninh để mắt.
Thiên Kiêu có thể tu luyện đến Siêu Phàm Nhất Cực Cảnh đương nhiên huyết thống thần linh sẽ không kém.
Sở Ninh bước qua, thi triển Lục Chuyển Tạo Hóa Công để hấp thu tỉnh hoa huyết dịch.
Chẳng mấy chốc, huyết dịch của Sở Ninh phát ra ánh sáng, mười hạt Tạo Hóa xuất hiện trong cơ thể hắn, người ngoài không thể thấy được.
Vù.
Sở Ninh không quay đầu lại, cứ thế xách theo Hạn Lôi Đao tiếp tục tiến về phía trước.
“Đại Hạ Bắc Vương quả nhiên cực kỳ hung tàn!”
Một lúc lâu sau, một nhân vật cấp Hoàng Tử mới dám hiện thân, nhìn thi thể nằm đầy đất, toàn thân hắn †a phát lạnh.
Hắn ta tin, nếu vừa rồi mình không lui kịp thì đao của Bắc Vương đã bổ đến!
Đây quả thực là một Sát Thần!
“Hẳn là hắn muốn đến Tam Cực Vực, thậm chí Tứ Cực Vực, một khi đụng phải Đông Thắng Thái Tử ắt không có đường sống!”
Tên Hoàng Tử nọ rời khỏi nơi ẩn nấp, tiếp tục tìm kiếm.
Nhị Cực Vực của bí cảnh Hóa Long cũng không phải chốn yên bình, thường xuyên có những mảng lớn đao khí bốc lên, kế đó là huyết quang bắn tung tóe.
Đó là Sở Ninh mang theo linh binh đi ngang qua.
Một khi có trân bảo Cực Cảnh xuất hiện, hắn sẽ không nói thêm bất kỳ điều gì vô ích, mà lập tức ra tay.
Phía sau hắn, vô số thi thể của các nhân tài Đại Quốc cấp Cực Cảnh ngã trong vũng máu, khiến sương mù máu bốc lên tại Nhị Cực Vực, nhuộm đỏ cả ánh trăng.
Tin tức này hoàn toàn bùng nổ, như sấm chớp quay. cưồng, khiến sắc mặt rất nhiều thiên kiêu Cực Cảnh không còn một chút máu nào.
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm
Chương 155
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...