Đúng vậy!
Người hộ đạo của hẳn ta không thể tiến vào bí cảnh. Thanh niên tóc ngắn phẫn nộ dời mắt, nhìn ấn pháp.
Chỉ cần họ có thể tu thành bí kỹ này thì có thể có được sự tán thành của yêu nghiệt bán thuần huyết.
Sở Ninh hai mắt khép hờ, làm lơ bên ngoài, trong mắt chỉ có cảnh yêu nghiệt bán thuần huyết nắm giữ Sơn Hà.
Thậm chí.
Ngay cả bản thân thay đổi, hắn cũng không nhận ra.
Bất chợt.
Sở Ninh quát khẽ một tiếng, hai tay kết ấn, thúc giục tiến lên.
Một ngọn núi cao màu đen từ từ hiện ra, như vạch cả càn khôn, khí thế bao la bàng bạc, làm lòng người chấn động.
Hoành Nhạc Đao Pháp, cẩn thận thêm vào sức mạnh tinh thần, chú ý vào sức mạnh tinh thần.
Mà ngọn núi này chân thật như rồng bay lên từ biển, như một ngọn núi đang di động, theo ấn của Sở Ninh từ †ừ rơi xuống.
Một tiếng ầm vang lên, đất bằng bị vùi xuống tận mười thước, vết nứt như mạng nhện từ từ lan ra khắp mặt đất khu vực Tam Cực.
Bảy người dưới cây đều chật vật, gương mặt tái nhợt.
Hiện tại Sở Ninh như đã dung hợp với bóng dáng của yêu nghiệt, bày ra khí thế vô địch.
“Hắn thật sự tu thành công rồi?”
Vạn Lăng Nhị mặc Phượng Tường Vũ Y cắn đôi môi đỏ.
Sáu người khác dưới tàng cây.
Trừ huynh trưởng của nàng ta thì toàn bộ đều là thiên kiêu hoàng triều.
Họ nghiên cứu bí kỹ này mà chỉ mới tới giai đoạn hình, chưa chạm tới cái thần của nọ, mà Sở Ninh đã hoàn thành các mặt hình lẫn thần.
Nhân vật như thế xuất sắc tới mức khó tin, tiến vào. Vạn Pháp hoàng triều, khinh thường hoàng nữ là nàng ta, chủ động từ bỏ hôn ước, có gì sai sao?
“Sơn Hà Đại ấn, giơ tay tạo thành một vùng non sông, phất tay là non sông sụp đổ, trấn áp thế gian, là động võ kỹ đỉnh cao!”
Sở Ninh thu tay: “Ấn này chia làm bốn thức: Đại Nhạc Ấn, Đại Hà Ấn, Đại Lâm Ấn và Tổng Ấn, mình mới miễn cưỡng tu thành Đại Nhạc Ấn thôi!”
Nghĩ tới đây, Sở Ninh nhìn bóng dáng của yêu nghiệt.
Đối phương xoa ấn, ấn đó là Tổng Ấn của Sơn Hà Đại Ấn, có thể phóng ra tinh tuý của núi lớn.
Đại Hà Ấn, Đại Lâm Ấn chắc phải vào khu vực Tứ Cực và Ngũ Cực thì mới tìm được.
“Không đúng!”
Giây sau, Sở Ninh biến sắc, chú ý tới vết máu trên áo bào.
Hắn siết tay, 33 bảo mạch sáng lên như biểu tượng cổ xưa, huyết khí nguyên hải giao hào, rộng tới 60 trượng.
Năng lượng bành trướng, không ngừng tăng lên trong tay làm không gian cũng bị bóp méo, có thể nghe rõ âm thanh cách đó hơn 300 mét.
“Mình đã đạt tới Siêu Phàm Tam Cực!”, hai mắt Sở Ninh toả sáng.
Hắn được yêu nghiệt bán thuần huyết tán thành, có được Sơn Hà Đại Ấn, thêm vào trân bảo cực cảnh, hắn đột phá Tam Cực.
“Không hổ là bí cảnh Hoá Long!” Sở Ninh cảm thán.
Lần này hắn lĩnh ngộ bí kỹ, e là đã qua hơn một tháng.
Giờ phút này, cành lá cổ thụ lại hoang tàn. “Những người này biết điều như vậy, mình cũng không nên ra tay!”, ánh mắt Sở Ninh nhìn bảy người phía xa.
Trừ Vạn Kỷ Ương, còn ba người khác có thể làm Lục Chuyển Tạo Hoá Công có phản ứng.
Suy tư một chút, Sở Ninh xoay người đi. Hắn không phải kiểu cuồng sát.
Đối phương không đụng tới giới hạn của hẳn, hẳn sẽ không vì tạo hoá mà tàn sát hay lạm sát.
Dù sao.
Tại vùng đất Thanh Châu, đại lục Chân Linh, người có thể thành tu giả tạo hoá chủng không ít.
“Này, đừng tiếp tục đi về phía trước!”
“Phía trước có Đông Thăng Thái tử!”
Một âm thanh thanh thuý vang lên.
Lời vừa nói ra, Vạn Lăng Nhi có chút ngẩn ra, dường như nàng ta cũng không ngờ mình lại quan tâm tới tên đáng giận kia.
“Đã vào bí cảnh Hoá Long, sao có thể sợ kẻ địch chờ ở phía trước!”, Sở Ninh cười sang sảng, người đã đi xa.
“Quốc kiêu sở hữu ý chí như thế đúng là hiếm thấy, thảo nào có thể được yêu nghiệt tán thành trong khu vực Tam Cực!”
“Trăm tàu giành một dòng, chỉ 1 người có thể thành công!"
“Từ khi ngươi có tên trên bảng thiên kiêu thì đã được. quyết định sẽ trở thành đá kê chân của ta”.
Một âm thanh hùng hồn phá tan tầng mây, giọng chấn động mười dặm vang lên: “Ngươi tới, ta chém ngươi!”
Người nghe thế thì tim như bị búa đập vào, như muốn bể nát tới nơi.
Trong thoáng chốc.
Như nhìn thấy cường giả vô địch có một không hai đứng trên cao nhìn bao quát toàn bộ bí cảnh.
Đông Thắng Thái tử!
Đây là giọng của Đông Thắng Thái tử!
Một yêu nghiệt mà đám hoàng nữ hoàng tử không thể theo kịp.
Đối phương vào bí cảnh Hoá Long, tới thẳng khu vực Tứ Cực.
Nghe nói ở đó có người người thôi thúc ý chí vô địch của yêu nghiệt bán thuần huyết, tạo ra dị tượng.
Đông Thắng Thái tử cũng chú ý Đại Hạ Bắc Vương, lời nói cường thế này là đang nói với Bắc Vương.
“Ta đây, đến rồi!” Sở Ninh dừng chân, mỉm cười.
Hắn bay lên trời, mỗi một bước thì sẽ có hoa sen xuất hiện, dừng ở không trung.
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm
Chương 158
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...