Mặt trời ngả về tây, tà dương chiếu rọi khắp chốn.
Thanh Sơn thành huyên náo không yên, ngõ phố rộn ràng tiếng bàn tán, hết đợt này đến đợt khác.
Hai canh giờ.
Dân chúng trong thành chứng kiến một đại gia tộc thịnh vượng sụp đổ, bọn họ không chỉ cảm thấy khiếp sợ, mà còn kích động vô cùng.
Ở Thanh Sơn thành, Tề gia một tay che trời, biết bao người căm thù nhà bọn họ đến tận xương tủy.
Bây giờ bị diệt trừ sạch sẽ, như khói mù tản đi.
Ai nhạy bén…
Thì chạy nhanh đến Thái Nguyệt tửu lâu với lòng kính nể.
Người có thể hạ mật lệnh Đại Hạ, chắc chắn là nhân vật đứng trên đỉnh của Đại Hạ Võ Triều.
Ra lệnh diệt trừ Tề gia, có lẽ là một tín hiệu, các thế lực của Thanh Sơn thành sẽ tẩy bài lại một lần nữa.
Bên ngoài Thái Nguyệt tửu lâu nhốn nháo ầm ĩ, bên trong tửu lâu lặng ngắt như tờ.
Các thực khách đứng ngây người tại chỗ, như đang ở trong mơ.
Bọn họ không cần phải đi ra ngoài cũng biết xảy ra chuyện gì.
Khói báo động màu đỏ máu bao trùm toàn quận.
Chàng trai ra mặt cho Phó Vệ ngồi yên ở nơi này, một câu nói, trấn áp Liệt Dương quận, diệt Tề gia.
“Thiếu hiệp…”
Ông chủ tửu lâu hoàn hồn, vội vàng tìm kiếm, song không thấy được bóng dáng người nọ.
Phó Vệ ngồi ở bàn im lặng hồi lâu, rồi mới từ từ mở miệng: “Hắn đi rồi”.
“Vệ lão, ngươi có biết vị thiếu hiệp ấy là ai không?”
Ông chủ tửu lâu thất vọng.
“Không nên hỏi, cũng không nên nhắc tới”.
Advertisement
“Nhớ kỹ, chuyện này chúng ta phải giữ kín như bưng”, Phó Vệ nghiêm mặt nói.
Sở Ninh chưa từng tiết lộ thân phận, dùng mật lệnh Đại Hạ trấn áp Tề gia, người như bọn họ sao có thể bàn luận bừa bãi.
“Ta hiểu”.
Ông chủ tửu lâu cười gượng, đột nhiên nhìn thấy Tề Vân trốn trong góc.
Sở Ninh cứ thế rời đi, không phải bởi vì Tề Vân tội không đáng chết, mà là vì gã ta không đáng để hắn ra tay.
“Không, không thể nào!”
Tề Vân tóc tai bù xù, nằm bò trên mặt đất, khuôn mặt tràn ngập sợ hãi.
Tề gia quyền thế là vậy, sao có thể sụp đổ chỉ trong hai canh giờ ngắn ngủi được?
Rốt cuộc gã ta chọc phải ai?
“Ném thằng chó này ra ngoài!”
Ông chủ tửu lâu cười khẩy.
“Đừng… Đừng!”
Tề Vân hoảng sợ gào thét.
Tề gia bị diệt, gã ta không còn chỗ dựa.
Advertisement
Dân chúng bên ngoài tửu lâu có thể ăn tươi nuốt sống gã ta mất.
“Tự làm tự chịu!”
Ông chủ tửu lâu và mấy thực khách lôi Tề Vân đi ném ra ngoài như kéo một con chó chết.
Chỉ một lát sau.
Tề Vân đã bị đám đông bao phủ, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục.
Còn Phó Vệ, ông ta dẫn Đồng Đồng rời đi.
Khuôn mặt ông ta vẫn không có biểu cảm gì, nhưng bàn tay gầy guộc khẽ run rẩy.
“Gia gia, đại ca ca rốt cuộc là ai thế ạ?”
Đồng Đồng phát hiện sự kích động của ông lão, bèn nghiêng đầu hỏi.
Phó Vệ xoa đầu Đồng Đồng, cười nói: “Ny Nhi, hắn là mặt trời chói chang giữa không trung…”
Ông ta từng trải qua trận chiến phong vương ở Bắc Cảnh.
Dù chưa thấy được diện mạo Bắc Vương, song cũng đã nhìn thấy phong thái của người nọ từ xa.
Sở Ninh ra lệnh, mật lệnh Đại Hạ trấn áp một quận, làm sao ông ta có thể không rõ cho được.
Bắc Vương mà ông ta khát khao được đi theo đang ở trước mắt.
Bắc Vương tài hoa trác tuyệt, vang danh thiên hạ!
Nhưng ông ta chưa kịp phản ứng.
Bắc Vương đã phủi tay rời đi, làm ông ta cảm thấy thất vọng vô cùng.
“Đại ca ca ấy lợi hại vậy sao ạ?”
Đồng Đồng cái hiểu cái không: “Không biết đại ca ca ấy có phải người Thanh Sơn thành không”.
Một câu nói vô tình của cháu gái lại khiến Phó Vệ chấn động.
Lai lịch của Bắc Vương là thông tin tuyệt mật.
Sau khi bình định Bắc Cảnh, Bắc Vương xuất hiện ở Thanh Sơn thành, có lẽ Bắc Vương xuất thân từ tòa thành này!
Vậy thì.
Ông ta vẫn còn cơ hội yết kiến Bắc Vương.
“Thanh Sơn thành còn có ba đại võ đạo thế gia nữa, không biết Bắc Vương là con cháu nhà nào?”
Phó Vệ kích động không thôi.
Bắc Vương thần bí trở lại cố hương, chắc chắn Thanh Sơn thành sẽ không được yên bình.
Cách đó mấy con phố.
Sở Ninh mặc áo bào trắng đi trên đường.
“Sáu năm rồi…”
Sở Ninh khẽ nỉ non.
Khi bị Liệt Dương Tông trục xuất, hắn không có dũng khí đối mặt với phụ mẫu.
Sau khi đến biên ải, hắn gánh vác quân lệnh, không có thời gian trở lại Thanh Sơn thành.
Mãi cho đến trận chiến phong vương, hắn tàn sát mấy chục vạn quân địch, giải quyết mối họa ở Bắc Cảnh, bấy giờ mới cởi giáo trở về.
Ly biệt sáu năm, chất chứa biết bao nhung nhớ.
“Huynh đệ tốt của ta”.
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm
Chương 4
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...