“Hai ngày rồi cậu đã đi đâu vậy?”
An bình bởi vì thân thể không có trở ngại gì, đã xuất viện, tôi tiến đến nghênh đón cô ấy, lại bị nha đầu đó bắt được hỏi thăm một phen.
Tôi không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng cười hắc hắc, gãi gãi gương mặt, không có đem chuyện thân thể mình nói cho cô ấy nghe, tùy tiện giật một cái lý do.
“ Cậu biết mình đợi tại bệnh viện có bao nhiêu nhàm chán sao? An Trạch tên kia, căn bản sẽ không nói chuyện phiếm, ngày ngày ôm lấy một quyển sách tại kia xem, ta nhìn hắn, một ngày hai mươi bốn giờ, có hai mươi hai tiếng là đang đọc sách”.
An bình miệng tựa như cái súng máy, điên nói chuyện với tôi về tất cả những gì cô ấy đã trải qua trong hai ngày khi tôi đi vắng.
Tôi mím môi, biết cô ấy là cái người không chịu ngồi yên, tràng cảnh trước mắt, trước kia tôi cũng có thấy qua thật nhiều lần, tập mãi thành thói quen.
Mỗi lần thời điểm cô ấy phiền muộn cũng sẽ điên cuồng nhả rãnh, mà tôi chính là cái hố phải tiếp nhận tất cả oán niệm của cô ấy.
Tới mức mà, tôi nghe được còn mang cảm giác, cũng không ghét, nghe được cô ấy ở bên kia không ngừng mà nói cái này, oán trách kia, khóe miệng muốn theo ý cười.
“Quả nhiên là người điên, mỗi ngày mới ngủ một chút như vậy, trách không được dưới mắt đều là mắt quầng thâm”.
Tôi ngôi fnghe câu được câu mất, nghe tới khi cô ấy đột nhiên không có thanh âm gì. Tôi mới xen vào hỏi: “An gia gia, cả An Húc bọn họ đâu? Thế nào rồi”?
An bình càng thêm trầm mặc, đầu thấp xuống, tôi nhìn thấy nét mặt của cô ấy, ngay lập tức ý thức được cô ấy biết tình huống của bọn họ.
Ai ngờ, cô ấy hung hăng hét to giọng, tức giận vung tay!
“Ta không biết! An Trạch nói còn đang ở bệnh viện nghỉ ngơi, thụ một chút vết thương nhỏ, nhưng ta đoán chừng, hắn là đang lừa ta”.
An bình vô lực rũ cụp lấy hai vai, buông thõng con mắt, nhẹ giọng hỏi tôi: “Tiểu Hoa, cậu có biết gia gia bọn họ thế nào không”?
Trong lòng tôi chấn một cái, nhưng vẫn là cưỡng ép mặt không đổi sắc, không muốn để cho cô ấy nhìn ra một chút manh mối.
“Bọn họ không có việc gì đâu, đoán chừng hai ngày nữa liền có thể xuất viện, cậu đừng lo lắng”. Tôi cười an ủi An Bình, tay ôm ở cánh tay của cô ấy, thân thiết nói.
An bình nghe được câu nói này sau, mây đen trên mặt rốt cục tán đi, lộ ra nụ cười yên tâm, nhẹ gật đầu.
Nhưng, làm ta thấy được bộ dáng cô ấy xong, tôi liền áy náy.
Hi vọng cô ấy có thể hiểu được tâm ý của tôi, không muốn khiến cho cô ấy lo lắng quá nhiều, chỉ có thể nói như vậy……
Dương ý lúc đầu cũng muốn tới đón An Bình xuất viện, thế nhưng nghe nói hắn bị An Trạch chộp tới thương lượng đối sách cứu vớt An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh, bên tai của tôi lại không khỏi hồi tưởng lại An Trạch lúc ấy tự nhủ một phen.
Tôi ghé mắt nhìn An Bình một chút, cố lấy dũng khí, một phát bắt được tay của co ấy mà nói: “An bình, linh hồn An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh không thể thành công cứu trở về, An gia gia bọn hắn sẽ còn đi.
Lần này, chúng ta cũng đừng có đi theo nữa”.
Trước kia, tôi nói xong An Bình sẽ chuẩn bị phản bác, nhưng không nghĩ tới chính là, An Bình rất thuận theo gật gật đầu, đắng chát nói:” Tiểu Hoa nói đúng”.
“Thực lực của ta, còn chưa tới phiên mình đi làm chuyện kia.”
Coi như tôi cho là thời điểm cô ấy sẽ càng trầm thấp, thì cô ấy đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt bắn ra đấu chí:” Cho nên, mình càng muốn thêm cố gắng, tranh thủ đề cao năng lực, về sau liền có thể cùng gia gia đi ra khu quỷ!”
“Cũng không cần để An Trạch khổ cực như vậy.”
Tôi vừa vặn nhận được một đầu tin tức Dương Ý gởi tới, hắn nói tại mỗ gia đã đặt một mâm cơm riêng tại nhà hàng, để ăn mừng An Bình xuất viện, để chúng ta vượt qua quá khứ.
Nghe được bên tai truyền đến lời nói ý chí chiến đấu sục sôi, nhìn thấy An Bình cũng không có bị khó khắn đánh bại, tôi cao hứng nắm lấy tay của cô ấy, hướng phía nhà hang nhỏ đi đến.
Vừa đi vừa nói: “ Mình tin tưởng cậu! Nhưng trước tiên, muốn đi thỏa mãn cái bụng của chúng ta trước đã, cậu nói có đúng hay không “?
Tôi đưa điện thoại di động đưa cho cô ấy, để cô ấy xem tin nhắn nhìn Dương Ý gởi tới, cái tiểu ny tử ăn hàng này cuối cùng là mặt mày hớn hở.
“ Vẫn là nói, cậu còn không có nói cho mình biết cậu mất liên lạc hai ngày đến cùng đi nơi nào? Nói mau”!
Tôi cười ha hả nhìn cô ấy một cái, ra vẻ dáng vẻ suy tư, chú ý tới dáng vẻ đầy rẫy hiếu kì của cô ấy, tôi chờ xâu đủ khẩu vị tò mò của cô ấy, sau đó xích lại gần, cười xấu xa nói ——
“Bí mật, không nói cho cậu biết”!
……
Làm thời điểm chúng tôi đến quán cơm, Dương Ý đã chuẩn bị tốt một bàn đồ ăn, mỉm cười nhìn qua chúng tôi.
“Hai vị nữ sĩ tôn quý, thật sự là khoan thai tới chậm “.
Tôi nghe được lại vẻ nho nhã nói chuyện của hắn, nghiễm nhiên một bộ dáng thân sĩ, làm cho tôi tức cười.
“Được rồi, cậu cũng đừng văn vẻ nữa, Cảm ơn cậu.”
Tôi nói cảm ơn, thoáng kéo lại chỗ ngồi, cầm lấy đồ uống trước mặt, vừa đưa tới bên miệng, tay liền dừng lại.
Bởi vì vị trí bàn này rơi vào bên cạnh cửa sổ thủy tinh, trong quá trình chúng tôi đang dùng cơm có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, bởi vậy, ánh mắt của tôi liền bị một đồ vật kinh khủng cách đó không xa hấp dẫn.
Một người đàn ông trong bộ đồ công nhân nhập cư đi bộ đằng kia. Quần yếm màu lục lam phủ đầy nước vôi và bùn, và đôi chân của anh ta đang đi đôi ủng nhựa dài.
Cái thân trang phục này rất bình thường, tôi chú ý cũng không phải hắn mặc, mà là người này!
Tôi có thể nhìn ra hắn là cái quỷ hồn, linh hồn vẫn là hiện lên màu trắng hơi mờ.
Để nói lý do tại sao tôi gọi anh ta là “kinh dị”.
Vì anh không có đầu!
Đậu đen rau muống! Đổi lại là ai, nhìn thấy có một cái người không có đầu hành tẩu trên đường cái, đều sẽ hù chết thôi!
Tôi suýt nữa cầm trong tay ly pha lê quẳng xuống đất, nhưng vẫn không chịu được tay kịch liệt run lên, đồ uống tung tóe mấy giọt tại trên quần áo, vết tích lưu lại không dễ giặt.
Nhưng tôi nhưng không có tâm tư chú ý.
An bình ngược lại là chú ý tới tôi, hiển nhiên không biết tôi thấy được cái du hồn không đầu kia tại trên đường cái hành tẩu, cười đập tôi một cái, trêu chọc nói: “Nhìn cậu kích động kìa, tiểu Hoa, đồ uống vẩy trên quần áo cả rồi”!
Tôi nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, tôi dùng sức dụi dụi con mắt, lần nữa mở mắt ra, cái du hồn không đầu mặc quần áo lao động chính ở chỗ này.
Anh ta đứng ở một đầu của một con vằn băng qua đường, đằng sau anh ta, có một công trường xây dựng.
Tôi lập tức nhận ra, nơi này muốn xây một cái quảng trường thương mại cỡ lớn, mà lại nghe nói công ty bên kia yêu cầu đuổi tiến độ, cho nên không ngừng mà khiến các công nhân này tăng giờ làm việc.
Bởi vậy, bố mẹ tôi đi làm về muộn vào ban đêm và nói rằng hầu hết các đêm ở đây, có tiếng đóng cọc lớn trên công trường.
“Tiểu Hoa? Tiểu Hoa!”
An bình lắc lắc thân thể của tôi, tôi mới quay đầu nhìn cô ấy.
“Cậu làm sao thế, mất hồn mất vía, mau ăn đi, từ này giờ vẫn ngồi ngắm phong cảnh, vừa ăn vừa nhìn không phải cũng được mà”?
Dương ý giơ ly lên, muốn cùng chúng tôi chạm cốc, tâm tôi không để tại chỗ này bưng chén rượu.
Cạch —— Cốc thủy tinh chạm vào nhau phát ra tiếng vang thanh thúy.
Ta biết, hiện tại đối bọn họ nói cái du hồn không đầu này, nhất định rất khó coi, rõ ràng là một trận yến hội chúc mừng cỡ nhỏ, nói cái này nhất định rất thiếu tinh tế.
Tôi chỉ có thể đè xuống nghi ngờ cùng sợ hãi trong lòng, đem ánh mắt thu hồi lại, cười cùng bọn họ bắt đầu trò chuyện.
Trong lúc đó, tôi cũng không còn nhìn ra phía ngoài, sợ cái người không đầu đáng thương kia còn ở đó, vậy tôi khó được dâng lên tâm tình tốt đẹp hiện tại.
Bữa cơm nhanh lúc kết thúc, Dương Ý uống xong rượu đỏ trong ly, có ý riêng hỏi tôi: “ Dung hoa, cô có phải hay không nhìn thấy cái vật gì kỳ quái hay không? Mặc dù vừa rồi cô lấy lại tinh thần, nhưng tôi vẫn là nhìn ra, trong lòng cô che giấu thứ gì vậy”.
An bình ăn no rồi, nghe Dương Ý, cũng đưa mắt nhìn sang tôi.
Tôi nhìn thấy bộ dạng này của bọn họ, liền biết hiện tại dù cho tôi đem chuyện thấy quỷ hồn nói ra, bọn hắn cũng sẽ không trách tội.
“Tôi nhìn thấy ở con đường đối diện kia, thấy được một cái linh hồn không có đầu.”
“A?”
An bình kinh ngạc mở to hai mắt, ngay cả Dương Ý cũng giống như vậy.
Cậu không có nhìn lầm đó chứ? quỷ hồn Không có đầu? Không biết, ta đến bây giờ còn chưa từng thấy linh hồn thiếu tay thiếu chân nha.”
Dương ý cũng cảm thấy rất kỳ quái, liên tục gật đầu, đồng ý nói lời An Bình.
Tôi vội vàng nói: “Không có, tuyệt đối không có nhìn lầm!”
Dương ý nhìn về phía ngoài cửa sổ, bốn phía nhìn một vòng, lúng túng đối tôi cười một tiếng: “Ở đâu a?”
“Ngay tại kia!”
Tôi chỉ vào vị trí của đèn giao thông băng qua đường một lần nữa, nhưng tay tôi cứng đờ trong không trung..
Nơi đó không còn có cái du hồn không đầu nào cả, khắp nơi đều là người đi đường chen chúc bận rộn, cùng xe cộ.
Mà trên cái công trường kia, vẫn như cũ truyền đến trận trận thanh âm đóng cọc, từng tiếng không thôi.
“Tiểu Hoa nhất định là hoa mắt rồi, chúng ta cũng ăn xong.”
An bình dọn dẹp bọc nhỏ, đứng dậy nhìn tôi nói:” Chúng ta hôm nay về trường học đi, bỏ nhiều tiết khóa như vậy, còn phải đi qua thầy phụ đạo bên kia nói một chút, chúng ta nghỉ nhiều rồi.
Cha mẹ nói đã giúp tôi cùng thầy phụ đạo kia rồi, nhưng An bình không có, tôi còn muốn theo cô ấy đi tới văn phòng một lần.
Trước khi đi, tôi vẫn là nhìn thoáng qua cái chỗ đứng của du hồn vốn dĩ không đầu kia, xác định là không có một ai xong mới quay người chuẩn bị rời đi.
Thị lực tôi vô cùng tốt khiến cho tôi xuyên thấu qua mở ra một nửa của sắt của công trường thấy một mảnh chất đầy đất cát cùng hòn đá phế tích bên cạnh, tôi thấy được thân ảnh của hắn!
Không phải là ảo giác! Tôi hoàn toàn không có nhìn lầm!
Không đợi tôi gọi lại Dương ý, An bình liền kéo tôi, vội vàng nói: “Đi thôi, về trường học, theo giúp mình viết một cái đơn trình, buổi chiều có vẻ như có một tiết khóa, chúng ta nếu như có thể tham dự thì mai đi thôi”.
Tôi đang muốn mở miệng, lại bị hành động này của cô ấy ngăn lại.
Nhìn thấy cách kia phiến công trường càng ngày càng xa, dục vọng tôi muốn thốt ra càng ngày càng thấp.
Đều đi xa như vậy, nói cũng vô ích rồi.
Thế nhưng tôi vẫn là rất để ý.
Vì cái gì, hắn lại không có đầu? Theo lý tới nói, bất luận nhục thể người vỡ vụn thiếu thốn tới cỡ nào, linh hồn cũng sẽ không bởi vậy cũng biến phá thành mảnh nhỏ.
Nói đến khó nghe chút, thân thể là vật chứa linh hồn, linh hồn là một cái chỉnh thể, thân thể dù là già yếu tới chết, linh hồn vẫn như cũ trường tồn.
Du hồn Không có đầu, muốn nói tôi không thèm để ý, khẳng định là nói dối.
Thế nhưng vô luận là An bình, hay là Dương ý, bọn họ cũng không tin lời tôi nói.
Tôi nhíu mày, xem ra, chuyện này, vẫn là phải hỏi sắc quỷ một chút thì tốt hơn.
Đồng phục Công nhân, linh hồn không có đầu ……
Còn có hắn đứng trước công trường kia, khom người giống như là đang tìm kiếm cái gì, đều khiến tôi rất là để ý.
Bất quá, làm tôi vừa nghĩ tới lồ sắc quỷ căn dặn tôi liền lắc đầu, trong lòng thở dài.
Nghĩ đi, nghĩ nào, không có phiền phức tìm tới cửa, cũng đừng cho mình thêm phiền toái.
Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 114
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Loading...