Tôi nhìn thấy mặt Tiểu Kê Tử hết xanh lại tím. Anh ta dường như hiểu được suy nghĩ của tôi và đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Cái kia…… cô cùng tôi qua bên này một chút.”
Tôi nghe được sau lưng truyền đến từng tiếng kháng nghị, cơ hồ đều là fan hâm mộ nữ, các cô ấy quăng tới tôi biểu lộ nghi hoặc khó chịu, nhưng càng nhiều hơn chính là bất mãn. Đương nhiên, cũng xen lẫn ánh mắt ghen ghét.
Tiểu Kê Tử có thể có phản ứng như vậy,tôi cũng liền xác nhận ý nghĩ trong lòng —— Hắn biết sự việc liên quan tới ác quỷ, không phải hắn sẽ không hiểu ý nghĩa câu muốn nói lại thôi của tôi.
Chỉ có trong tiềm thức, hắn biết vấn đề kia, mới có thể hiểu đến vẻ biểu đạt chậm chạp không cách nào nói ra của tôi là cái gì.
“Thật có lỗi, các vị, tôi có một chút sự tình phải giải quyết với cô ấy, xin chớ vội, trước tiên có thể đi thưởng thức một chút tác phẩm của tôi, tôi sẽ mau chóng trở về.”
Tiểu Kê Tử nói xong, liền đưa cái ánh mắt tới tôi, tôi đi theo hắn, vội vàng rời sảnh triển lãm, hướng phía nơi cửa sau đi đến.
Có một nơi để người tổ chức nghỉ ngơi. Đi bộ bên trong là một hành lang dài và thấp. Ở cuối hành lang là một cánh cửa đóng kín, và có thể nhìn thấy kí hiệu nhà vệ sinh bên cạnh cánh cửa.
Trái phải đều có hai cánh cửa, Chúng tôi đi về phía con đường thứ hai bên phải, và có một tấm biển treo ở cửa: phòng nghỉ của nhân viên.
“Mau vào đi, hiện tại không có người, người đại diện của tôi ở bên ngoài sẽ giúp tôi quản lý trật tự, trước mắt sẽ không đến.”
Ngón tay của hắn chỉ xuống ghế dựa bên cạnh bàn, nói:” Mời ngồi”. Vừa nói vừa lấy cái ly nhựa plastic duy nhất, định rót nước cho tôi.
Tôi khách khí nói: “Không cần, nơi này không an toàn, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người đến, chúng ta vẫn là nhanh chóng, nói ngắn gọn đi.”
Tiểu Kê Tử vẫn là rót một chén nước ấm đưa cho tôi, Tôi nhanh chóng cảm ơn anh ta và nhìn anh ngồi xuống đối diện.
“Cô đừng gọi Tiểu Kê Tử, gọi tôi Vương Hồng Duệ đi, đây là tên thật của tôi.”
Hắn tự giới thiệu mình, tôi tự nhiên cùng hắn trao đổi danh tính:” Tôi là Dung hoa, Dung trong ung dung, Hoa trong phồn hoa.”
Vương Hồng Duệ nhẹ gật đầu, nhớ kỹ tên của tôi, liền nhìn thẳng vào tôi, trong mắt mang theo ý kỳ quái: “Cô có phải người nghiên cứu phương diện kia hay không……?”
Tôi nghe được hắn, không đầu không đuôi hỏi một câu nói như vậy, lập tức giải thic ra, tôi lắc đầu cười, nghiêng đầu có chút suy tư, nói:
“Không, tôi không phải nghiên cứu chuyện đó, nói thật, tôi có thể nhìn thấy quỷ hồn, cảm giác được bọn chúng.”
Vừa nói xong, tôi liền có chút hối hận, Hầu hết mọi người trên thế giới không nhận ra hay tin vào điều đó, huống chi những gì tôi nói bây giờ. Nếu tôi nghe từ người khác, tôi sẽ không tin điều đó và tôi nghĩ đó là một kẻ thần kinh.
Cho dù Vương Hồng Duệ thật tiếp xúc đến một chút sự việc linh dị, tôi nói như vậy, có thể tạo thành sự phản cảm của hắn hay không? Có thể hù dọa đến hắn hay không?
Nhưng sự thật trong mắt của hắn, chỉ có kinh ngạc, tôi lại còn thấy được trong ánh mắt của hắn sự đồng tình.
Hoàn toàn chính xác…… Loại chuyện này, bất luận ai gặp phải, đều đáng đồng tình……
Tôi bất đắc dĩ cười cười, giật ra chủ đề:” Bây giờ không phải là thời điểm chúng ta thảo luận, anh nói trước đi, tôi cảm thấy khí tức ác quỷ tại cái sảnh triển lãm này, anh nói ra chuyện mà anh gặp phải, có lẽ tôi có thể giúp được”.
Vương Hồng Duệ à một họa sĩ mà tôi rất thích. Nếu anh ấy thực sự va vào một thứ gì đó ô uế, tôi chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Cộng thêm nha đầu An Bình kia, tôi cảm thấy, dù cho tôi không giúp, nha đầu kia cũng tuyệt đối sẽ tự mình nhờ và ông nội An, tôi nghĩ…
Tôi muốn trợ giúp hắn.
Vẫn là mình nói ra trước đi, nếu là sự tình dễ giải quyết, thì tự mình đến nói.
Sắc quỷ còn đang bên người, hắn sẽ không có ý kiến gì.
Tôi thừa dịp Vương Hồng Duệ đang mất tập trung, liếc mắt sắc quỷ, sững sờ.
Mặt anh ta cứ đối diện với bức tường cạnh tôi. Không có gì trên bức tường trắng, nhưng đôi mắt anh ta nhìn vào nó..
Tôi nghi hoặc không thôi, đột nhiên, thân thể của tôi run lên, giống như là hiểu ra cái gì, trong lòng kinh hãi.
Vách tường đối diện kia, không phải là phòng đầu tiên bên phải sao? Chẳng lẽ lại……
“Dung hoa, tôi…… Tôi không biết nên bắt đầu nói từ đâu.”
Vương Hồng Duệ lên tiếng, hắn cau mày, dưới mắt quầng thâm nặng hơn, dưới ánh sáng trong phòng nghỉ, lộ ra rõ ràng hơn.
Đôi mắt thâm đen, cộng thêm hiện tại, con mắt hắn thõng xuống, trong mắt cô đơn cùng chần chờ, tôi đều thấy cả.
“Anh nói đi, tôi nghe.”
Tôi thoáng xích lại gần hắn chút, an ủi: “Tôi là fan của anh, anh có vấn đề gì, có thể nói, nhất là phương diện kia, dù sao tôi cũng tiếp xúc qua một chút quỷ hồn.”
Hắn khó mà mở miệng,điều đó tôi có thể hiểu được, đổi lại ai gặp phải sự tình kia, làm sao lại dễ dàng nói ra cho được.
Thế nhưng, nếu linh hồn tà ác làm phiền anh ta, anh ta không phải nên nhanh chóng nói điều đó một cách vui vẻ, tại sao bây giờ lại do dự quá lâu như vậy, vì vậy tôi thậm chí khó có thể mở lời?
“Tháng trước, tôi đã nhận được tổng cộng sáu bức tranh từ một người bạn ở nước ngoài. Những bức tranh này, có gì đó không ổn …”
Bức tranh?
Tôi nhìn anh ấy vẻ lạ lùng, trán của hắn bắt đầu toát ra mồ hôi,phòng nhân viên nghỉ ngơi không có mở điều hòa, gian phòng nhỏ một hồi sẽ cảm thấy oi bức không thôi.
“Người bạn đó là một người thích sưu tập tranh và là một người hâm mộ tôi. Ba tháng trước, tôi nhận được sáu bức tranh gửi tới, được vẽ bởi một họa sĩ nổi tiếng của trường phái siêu thực đã qua đời.”
“Nghe nói, hoạ sĩ kia có bệnh tâm thần, khi còn sống hoàn toàn không có người thưởng thức tranh vẽ của hắn, Cho đến gần đây, nơi anh ta lưu giữ những bức tranh của mình đã được phát hiện và một số lượng lớn các bức tranh đã được yêu cầu bán đấu giá.”
“Những cái bức họa kia có vấn đề?”
Tôi nghe được hắn thì thào nói, thanh âm rất nhẹ, trên mặt vẻ u sầu càng nặng, hai đầu lông mày rất nhanh chau lại cùng nhau, và tôi thấy rằng miếng thịt tươi nhỏ này sẽ buồn vì điều gì đó. tôi vội vàng lên tiếng: “anh nói đi, có phải là những bức tranh có vấn đề.”
Tôi gấp gáp, hắn một mực kìm nén, vạn nhất hắn còn chưa nói ra, hoặc là đang định mở miệng, có người đi vào rồi, làm sao xử lý?
Những nơi công cộng này, nếu chuyện bị người nghe qua, lại là từ trong miệng Vương Hồng Duệ nói ra, đối với thanh danh hắn cũng sẽ có tổn hại.
Họ sẽ chấn kinh! hoạ sĩ Thiên tài Tiểu Kê tử lại có chứng vọng tưởng, mỗi ngày ảo tưởng bị quỷ quấn thân, quả nhiên thiên tài đều là những tên điên!
Một điều chắc chắn là vào ngày hôm sau, một tiêu đề như vậy sẽ xuất hiện trên Weibo. Anh ta sẽ bị một nhóm các tài khoản tiếp thị vô đạo đức sử dụng để làm nóng tin tức này lên. Trong khi không có ai hiểu rõ vấn đề.
Không kịp giải quyết là một chuyện, cũng nên nói cho rõ ràng đi.
Vương Hồng Duệ rốt cục có phản ứng, nhẹ gật đầu, tôi nhìn thấy, tay của hắn đều đang run.
“Tôi sau khi nhận được bọn chúng, liền đem bọn nó mang về nhà, đặt ở trong phòng chứa đồ”. Hắn nuốt ngụm nước miếng, nhìn rất khẩn trương.
Hắn đang nhớ lại tình cảnh lúc ấy.
Tôi lẳng lặng mà nhìn hắn, con mắt nghiêm túc nhìn hắn, muốn thông qua phương thức này truyền cho hắn chút sức mạnh.
“Vào thời điểm đó, các khung được phủ bằng vải trắng và được buộc bằng dây thừng màu đỏ, và tôi đã không mở chúng.”
Hắn dùng tay xoa xoa trán của mình, tiếp tục nói:” Từ đêm đó sau cầm về, trong nhà liền bắt đầu xảy ra chuyện.”
Tôi nhướng mày, bức tranh? Nếu quả như thật giống hắn nói như vậy, ác quỷ kia có khả năng sẽ ám vào tranh vẽ sao?
Theo hăn nói, họa sĩ là một người đàn ông của thập niên 1940. Những bức tranh của ông từ lâu vẫn được niêm phong ở một nơi nhất định và không được bán đấu giá cho đến ba tháng trước.
Khả năng kia hoàn toàn chính xác, nó sẽ trở thành vật chủ ác quỷ.
Tôi tiếp tục nghe hắn nói, thuận tiện để ý, nghe ngoài cửa có tiếng bước chân hay không.
“Tôi bắt đầu mơ một cách kỳ lạ, mơ thấy mình đang đứng trong một căn phòng có sáu bức tranh treo ở bốn phía của bức tường. Đó là những bức tranh tôi mang về ngày hôm đó, một tấm lưng gù, toàn thân trần truồng, làn da trắng quá mức, người tứ chi chạm đất, và nằm trước mắt anh ta, một bao tải vải bố che mặt và một đôi mắt đỏ rực bốc lên hung quang dữ dội. “.
Thanh âm của hắn bắt đầu trở nên run rẩy.
Theo hắn kể, tâm tình của hắn trở nên càng lúc càng kích động.
“Hắn mặt hướng qua tôi, sau đó nhanh chóng quay người rời đi, một hồi sẽ liền biến mất trong tầm mắt, sau đó, những tấm vải che cản bụi toàn bộ rơi xuống trên mặt đất……”
Khi anh nói điều này, anh dừng lại và thở hổn hển dữ dội, mặt đỏ bừng như thể anh không thể thở được! Anh ta ôm đầu trong tuyệt vọng, và phát ra một tiếng gầm như con thú trong miệng.
“Những bức tranh đó … Những bức tranh đó …”
Trong miệng của hắn không ngừng mà tái diễn ba chữ này, chính là không thể nói tiếp, đôi mắt hơi lồi, hai mắt đỏ bừng, tơ máu tràn đầy ánh mắt của hắn, trên cổ gân xanh đều nổi hẳn lên.
Tôi biết sự tình không thể lại tiếp tục, vội vàng đi đến bên cạnh hắn, hai tay khoác lên trên bả vai hắn, thấp giọng nói: “Tỉnh táo, tỉnh táo lại, tôi ở đây này.”
“Nếu như anh sợ, thì đừng có suy nghĩ, đừng nghĩ nữa”.
“Tôi không ép anh, không hỏi nữa.”
Tôi thở dài, chỉ là nghe hắn, còn có đủ loại biểu hiện vừa rồi, tôi đã xác định hết thảy lời hắn nói.
Người bạn là fan hâm mộ kia đưa tặng tranh, có vấn đề.
“Bức tranh ở sát vách.”
Sắc quỷ chậm rãi mở miệng nói, con mắt vẫn là nhìn xem vách tường không có vật gì bên cạnh, thanh âm có chút căng lên.
Sắc quỷ,anh ta đang lo lắng……
Tôi xem ánh mắt sắc quỷ, rất ít gặp, bất luận sắc quỷ gặp được loại hình quỷ gì, hắn nhiều lắm là ngữ khí sẽ có chút ngưng trọng, nhưng còn không đến mức sẽ khẩn trương như vậy.
Nhưng tôi nhìn thấy tay hắn bên cạnh người nắm chặt thành quyền, nhìn ra tình trạng hắn.
Sáu bức vẽ kia, rốt cục vẽ lên thứ gì?
Tôi an ủi, Vương Hồng Duệ rốt cục buông lỏng xuống, hai cánh tay ôm chặt lấy đầu cũng để xuống, người trong nháy mắt trở nên không chút sức sống, tựa như cái quả bóng da xì hơi, trượt xuống trên mặt đất.
“Tôi rất muốn giải quyết bọn chúng, ném đi bọn chúng, nghĩ sẽ đốt bọn chúng!”
Hắn nhìn hai tay mình, bất lực nói: “Thế nhưng là tôi không thể, đây đều là bạn tôi đưa, tôi làm sao có thể đốt được? Làm sao có thể ném đi đâu?”
“Nếu có một ngày, bạn của tôi từ hải ngoại trở về, tới thăm tôi, hỏi thăm về nhưng bức tranh, tôi chẳng lẽ lại muốn giấu diếm hắn sao?”
Cảm xúc của anh ta có chút không mạch lạc, nói năng lộn xộn, rất nhanh khóc lên: ” Để tôi đem giấu bí mật này với bạn bè suốt đời, tôi không thể làm được! Tôi không thể làm được!”
Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 53
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Loading...