Học sinh đó là một quỷ hồn.
Chuyện gì xảy ra…… Nhìn hắn còn nguyên đồng phục, dáng vẻ đeo bọc sách, tựa như thời điểm trên đường đi học bình thường.
Nhưng hắn chết như thế nào vậy?
Tôi giả bộ như không thấy hắn, đi đến chỗ ngồi bên cạnh hắn ngồi xuống, hắn giống như cũng chỉ là do tôi tùy ý ngồi xuống bên cạnh hắn.
Tôi ghé mắt, len lén nhìn hắn một cái, nhận thấy rằng có những giọt nước mắt trên khuôn mặt cậu ta, và dấu tay vẫn còn hằn trên đôi má béo.
Không có nhiều hành khách trên xe buýt này, cộng với tôi và tài xế, tức là bốn người,không tính cả nam sinh.
Trong xe rất yên tĩnh, kỳ thật tôi rất muốn hỏi thăm hắn một ít chuyện, nhưng bây giờ loại tình huống này, không dễ để hỏi cậu ta được.
Là một tiền bối học cùng trung học với cậu ta, như gặp cậu em trai học ở tiểu học, giờ phút này hắn vẫn là trạng linh hồn, tôi tự nhiên muốn hỏi cậu ta một chút.
Xe lại chạy qua mấy cái trạm, rốt cục sắp đến một cái trạm ở sau đó, nam sinh đứng lên.
Hắn có vẻ như còn tồn tại lấy kinh nghiệm ngồi xe khi còn sống, nhìn thấy tôi ngồi tại chỗ ngồi cạnh hắn phía ngoài, ngây ngẩn cả người, muốn gọi tôi nhường một chút, thế nhưng hắn tựa hồ ý thức được mình đã chết, chỉ là ma, trên mặt lộ ra xấu hổ và thần sắc bứt rứt.
Tôi vội vàng giả bộ như cũng muốn xuống xe, không có đi lưu ý đến cậu ta, hướng phía cửa sau đi ra.
Hắn mới thở phào nhẹ nhõm, từ đằng sau tôi bay tới.
Cái trạm này cách nhà tôi không quá xa, tôi nghĩ mình đi trở về cũng không có vấn đề gì, sau khi tôi xuống xe, tôi mới chú ý tới mình dừng chân ở chỗ nào.
Là một cái tiểu khu kiểu cũ, hắn cứ như vậy ngơ ngác nhìn qua cánh cửa cư xá, còn có hai lão gác cổng ở giữa.
Cuối cùng, hắn cúi đầu, rũ cụp lấy hai vai, hướng phía phương hướng ngược lại mà đi đến.
Tôi một mực lẳng lặng chú ý đến hắn, lại phát hiện hành động cậu ta, khá là quái dị.
Không phải nên về nhà sao? Hay là quên đường về nhà rồi?
Tôi chạy chậm đuổi về phía trước, cùng sóng vai đi tới.
“Cậu không trở về nhà sao?”
Tôi hỏi, nam sinh chưa có trả lời tôi, một mực cúi đầu, giữ im lặng, cảm xúc rất là sa sút, như là đang khóc, trên mặt ướt át, không bao giờ thấy khô.
Cậu ta không có phản ứng, tôi không từ bỏ lại hỏi một chút, lần này hắn mới hồi phục tinh thần lại, chỉ ngây ngốc nhìn qua tôi, con mắt tối tăm mờ mịt, ảm đạm vô cùng.
“Chị …… chị có thể nhìn thấy em à?”
Hắn ngây ngốc chỉ vào chính mình, kinh ngạc hỏi, tôi bị bộ dáng hắn chọc cười, nhưng tôi biết bây giờ không phải là thời điểm cười, đè xuống khóe miệng đang cong lên.
“Nếu không? Tôi đang nói chuyện với không khí à?”
” chị ……”
Hắn phảng phất lại muốn hỏi tôi chút gì, nhưng tôi ngắt lời hắn.
“Tôi không biết tại khi cậu còn sống, chuyện gì xảy ra, nhưng là cậu đã qua đời, cậu không thể lưu tại nơi này, cậu nên đi đến nơi cậu nên đến.”.
Nam sinh mập mạp mê mang mà nhìn tôi, nhỏ giọng giống như con muỗi:” Vậy em nên đi chỗ nào?”
Tôi chỉ chỉ mặt đất: “Âm phủ, nơi đó mới là nơi cậu nên đến, cậu lưu tại dương gian, qua không bao lâu sẽ biến thành ác quỷ.”
Sau khi nghe tôi nói cậu ta vẫn tay ôm lấy mặt, vẫn là sụt sùi khóc.
Tôi cảm giác túi sách sau lưng của hắn bắt đầu từ từ lớn lên, dần dần biến thành một cái núi nhỏ, sắp đè bẹp cậu ra trên mặt đất.
Giọng cậu ta nghẹn ngào nghe hết sức thống khổ, tôi rất muốn trấn an hắn, thế nhưng lại không biết nên an ủi trái tim non nớt và tan vỡ của cậu ta ra sao.
Học sinh này, …
Trước nhất định là đã gặp phải ngăn trở gì trong quá khứ, nếu không thì làm sao anh có thể khóc như thế này.
“ Trên đời cũng chỉ có chị có thể nhìn thấy em”.
Hắn khóc lớn, tôi bị câu nói này của hắn cả kinh, không đợi tôi an ủi, hắn khóc đến càng mãnh liệt!
“Không ai có thể nhìn thấy em, em muốn tìm người xin giúp đỡ đều không được!”
“Cậu nói đi, tôi nghe, cậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao mà chết?”
Nam sinh nhìn mặt tôi, con mắt nhìn chằm chằm vào tôi không có tiêu cự, để cho tôi có chút bất an, nhưng tôi vẫn tăng lên thêm lòng dũng cảm, nghĩ thầm hắn khi còn sống tốt xấu cũng là học sinh, chắc chắn sẽ không sinh ra ác ý đối với mình.
Hắn thút thít, nghiễm nhiên là như một cậu bé vô gia cư k hông có nơi để về, hắn lờ đờ bay ở trước mặt tôi, đi theo bên cạnh tôi.
“ em là học sinh cấp 3, tháng chín là vào lớp mười hai, người trong nhà nói với em, thi không đậu đại học, thì em đừng đi về nhà!”
Thân thể hắn run rẩy, bắt đầu nhớ lại hồi ức của mình:” họ gây áp lực cho em mỗi ngày, em mà không thi tốt, bọn họ liền đấm đã em, em đã chịu đủ,, hu hu”
Tôi lập tức biết, trong miệng hắn bọn họ là ai, chính là ba mẹ của cậu ta?
Thi không khá trách cứ là chuyện rất bình thường, thế nhưng không thể đánh con cái như vậy được.
Vả lại nam sinh này đã lớp mười hai, cũng coi là người trưởng thành, 17, 18 Tuổi, lớp mười hai vốn là một giai đoạn quan trọng, người trong nhà lại đối đãi như thế, nó chắc chắn sẽ phủ bóng lên trái tim cậu ta.
Linh hồn của cậu ấy trôi dạt đến trên ghế dài ven đường, ngồi xuống, cúi đầu lẩm bẩm nói: “Dù cho em có thi thành tích tốt, tiến bộ, bọn họ vẫn còn chưa vừa lòng”.
Hắn hướng phía tôi cười khổ:” KHi trước có lần em từ hạng ba tụt xuống hạng mười, ngày đó liền không có cơm ăn, cả đêm đau dạ dày ngủ không yên.”
Tôi biết rằng nhiều cha mẹ tâng bốc một câu: “thương cho roi cho vọt”,muốn con ngoan liền đánh liền mắng.
Rất nhiều người đều có thể chịu đựng lấy, nhưng điều này không có nghĩa là tất cả học sinh đều có thể tiếp thụ được.
Tôi cũng từng trải qua lớp mười hai, cho dù hiện tại học đại học, ta vẫn sẽ nói, đoạn thời gian kia quả thực chính là Địa Ngục, tôi ngẫm lại.
Nhưng mà, cha mẹ của cậu ta không khỏi có chút quá mức.
“Sau đó thì sao?”
Tôi cố ý nén ngữ khí của mình nhẹ nhàng xuống, miễn không làm cậu ta sợ, cậu nhóc nhìn tôi một chút, con mắt lại dời đi, lặng yên nói: “ Em một mực yên lặng thừa nhận, em điên cuồng học tập, vẫn muốn mang đến một thành tích tốt cho người trong nhà, thế nhưng em phát hiện, lực chú ý của em càng ngày càng kém, trí nhớ cũng ngày càng lụi bại.”
“ Em bắt đầu mất ngủ, mỗi lúc trời tối tại ** Lật qua lật lại, nhưng vẫn là ngủ không được.”
Giọng của cậu ta càng ngày càng rơi thấp xuống, im bặt mà dừng, không nói tiếp.
Tôi một mực im lặng ngồi ở bên cạnh hắn, nhìn xem hắn:” Về sau thế nào?”
Nam sinh sắc mặt xám trắng,, nửa ngày mới nghẹn ngào, nói:” Nhưng ba mẹ em căn bản không quan tâm em có ngủ ngon hay không, ăn ngon miệng không, bọn họ mỗi ngày mở miệng hỏi chính là gần nhất có kiểm tra hay không, thi thế nào? Về nhà chính là câu nói này, thi không khá đừng có cơm ăn, thậm chí để cho em quỳ làm bài tập.”
Cậu ngẩng đầu lên, một mặt đau thương khiến tôi cũng đau lòng: “Ngay tại đêm đó, bởi vì em có một cuộc khảo thí, em bị điểm thấp, bị cha mẹ cùng hợp lại giáo huấn, đánh chửi, em thật sự là nhịn không được, từ trong lầu mười hai nhảy xuống.”
Nghe đến đó, lòng tôi bỗng nhiên thắt lại.
Giọng nói bên tai không ngừng lại: “Em coi như, cái chết có thể để cho em được giải thoát, thế nhưng em lại phát hiện, mình biến thành một cô hồn, cô độc phiêu lưu tại thế gian này, em không có giải thoát..”
Cậu ta nhìn xem hai tay của mình, lẩm bẩm nói: “em … Bị một cỗ sức mạnh vô hình dẫn dắt, một mực ngồi ở chỗ kia giống như trước đó mỗi ngày trên xe buýt đi học, vô hạn tuần hoàn đi về giữa Vu gia cùng trường học,em rất muốn thoát ra, thế nhưng em làm không được.”
Tôi biết vì cái gì cậu ấy không cách nào thoát ra được, biến thành đất trói hồn cậu ta, tự nhiên sẽ bị địa vực hạn chế.
Tôi đối với cậu ấy đồng cảm cùng thấy đáng thương, cậu ấy khi còn sống có những hành vi kia, trong lòng tôi cũng hiểu.
Tiếp nhận áp lực lớn, gặp các loại chửi bới cùng hành vi bạo lực, cuối cùng không chịu nổi áp lực nhảy lầu tự sát. Đây đã là bệnh trầm cảm điển hình.
Cái làm tôi đau hơn cả, là cậu ta một lòng muốn chết, lấy hết dũng khí, thoát khỏi những buồn rầu cùng áp lực lúc còn sống, cứ tưởng rằng hết thảy đều sẽ kết thúc, nhưng lại phát hiện, không phải như vậy.
Chuyện này với cậu ấy mà nói là một loại tuyệt vọng cực kì lớn!
Để cậu ta lưu lại nhân gian chỉ có một loại nguyên nhân.
Đó chính là cậu ta còn chấp niệm, nguyện vọng vẫn chưa hoàn thành.
“Cậu còn có nguyện vọng gì chưa hoàn thành sao? “Tôi dò hỏi, cậu nhóc nhìn tôi, giống như là đang suy nghĩ, cuối cùng vẫn là lắc đầu, cười khổ.
“ em là một học sinh, có thể có nguyện vọng gì, phải có cũng bị cha mẹ xé vỡ vụn rồi, có thể có cái nguyện vọng gì được chứ”.
Từ trong lời của cậu ta, tôi nghe được ngữ khí ai oán cùng trách cứ, trong lòng lập tức có cái đáp án: “là do cậu oán hận cha mẹ của cậu”.
Tôi dùng ngữ khí khẳng định một câu, khônghề nghi hoặc.
Nam sinh tựa như bị đâm trúng chỗ đau, từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, nhìn tôi quát: “em không có! em làm sao lại……”
Tôi nở nụ cười trấn an, nhìn cậu ấy:” Chính em cũng không biết, em lúc vừa rồi nói đến cha mẹ mình, dùng đến khẩu khí oán trách nói, em có phải còn hận bọn họ hay không, hận bọn họ bức ép em, hận bọn họ gây cho em nhiều áp lực như vậy.”
“em……”
“ Em nói thực ra đi, là có còn hay không, nếu em không cách nào tìm ra nguyên nhân, em sẽ không thể rời đi được”.
Tôi một mực dùng âm thanh nhẹ nhàng nhất chậm rãi nói chuyện cùng cậu ấy, muốn có thể khuyên động đến cậu ấy.
“ Em có nghĩ tới hay không, hết thảy những điều cha mẹ của em làm ra, cũng là vì tốt cho em, chỉ là do thủ đoạn họ dung có chút cường ngạnh, thậm chí là quá phận một chút, nhưng xuất phát điểm của họ đều là tốt.”
“Nhưng những điều này lại mang cho em ảnh hưởng mặt trái.”
Cậu ta cúi đầu, tôi tiếp tục nói: “ Tuy em ngoài miệng nói không oán, thế nhưng trong lòng lại là hận bọn họ, không phải vậy thì em đã không bị lưu lại ở đây, tái diễn hành vi đó, chỉ vì bọn họ mang tới cho em ảnh hưởng quá lớn.”
“Khi còn sống oán niệm của em nhất định rất lớn, không phải vậy thì vừa rồi làm sao lại đều không muốn trở về nhà chứ?”
Nam sinh trầm mặc, thật lâu ngẩng đầu hỏi:” em nên làm cái gì bây giờ?”
Tôi đối với hắn cười cười:” Đi về nhà xem một chút đi.”
“Về nhà?” Tôi nhìn thấy cậu ta vô ý thức làm ra động tác trốn tránh, trên mặt lộ ra không tình nguyện, tôi vỗ vỗ bờ vai của cậu, khuyên nhủ: “Trở về xem một chút đi, em qua đời, cha mẹ em nhất định rất thương tâm, bọn họ có lẽ đã sám hối về những chuyện khi còn sống đã làm với em.””
“Em về gặp bọn họ một chút, thì cái nút thắt của em ở nơi này, có lẽ sẽ mở ra.
Tôi chỉ chỉ lồng ngực của cậu ấy, nói: “ thời gian còn lại của em không nhiều lắm, nhớ kỹ, em bây giờ là quỷ hồn, không phải người, ngươi thì đã đến nơi cần đến, một mực không cưỡi mở bế tắc trong lòng, qua không bao lâu, em sẽ biến thành ác quỷ.”
Đến lúc đó, em sẽ mất đi hết thảy phần thiện, trở thành tai họa với người khác mà tồn tại.
Kỳ thật, thời điểm tôi nói xong câu nói này, có chút hối hận, nghĩ đến nguyên nhân họ nhập thân vào ác quỷ.
Tất cả ác quỷ, chẳng lẽ đều là xấu sao?
Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 62
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương tiếp
Loading...