Bà Hạnh chẳng thèm nhìn mặt chồng, đã chủ động lên tiếng đáp lời trước: “Cậu đã nói thế thì tôi cũng xin thưa. Như cậu đã thấy, ông nhà tôi sức khoẻ vẫn tốt. Còn về chuyện của hai cậu bà cậu Hưởng nhắc tới, tôi lại không nghe hiểu ý của cậu là gì? Nhà chính chúng tôi chỉ có một cậu là Hai Sáng, phải chăng cậu Hưởng có nhầm lẫn gì ư?”
Trông thấy ông Vĩnh vẫn chăm chú nhăm nhi ly trà của mình, không có ý định muốn xen vào cuộc nói chuyện của họ. Ba Hưởng ngẫm nghĩ một lúc, rồi cười cười nói thẳng: “Vậy hoá ra tin đồn mấy ngày nay đều là giả ư? Mà hình như không giống giả lắm nhỉ, cậu Đức mới hôm qua còn đến tham dự sinh nhật anh vợ tôi cơ mà, nhầm sao được mà nhầm đa!”
Bà Hạnh lại bình tĩnh nói rằng: “Chỉ những ai có tên trên giấy tờ gia phả dòng họ Phạm mới là con cháu nhà họ Phạm, mới là người nhà họ Phạm. Còn đám nhải nhép tép riu nào đó nhà tôi chẳng mấy bận tâm làm gì, chúng nhảy nhót gây sự thì có liên quan gì đến nhà tôi đâu.”
Ba Hưởng không tiếp lời bà, chỉ qua sang nói với ông Vĩnh: “Phải chăng đây cũng là ý của ông? Nói nào ngay gần đâu nhà vợ tôi có gặp một chút chuyện rắc rối, ngặt nỗi không biết vô tình hay cố ý đều có dính líu đến hai cậu nhà… à không, phải là cậu Sáng và cậu Đức. Cậu Đức nếu đã không có quan hệ gì đến hai người thì tôi xin tạm thời gác cậu ta qua một bên, chúng ta nói về cậu Sáng thôi nào!”
Ông Vĩnh đặt mạnh ly trà xuống bàn, đưa tay ngăn lại bà Hạnh sắp mở miệng, nhìn thẳng vào ba Hưởng, hỏi: “Nó lại làm sao?”
Nhìn thấy ly trà ông Vĩnh đã cạn đáy, ba Hưởng đưa tay rót đầy cho ông, rồi mới trả lời: “Cũng không có chuyện gì quá mức quan trọng. Chỉ là cậu Sáng cứ cách hôm lại đến tìm vợ tôi, còn bị hiểu lầm lên hẳn nhật báo. Ông bà biết đấy, nếu cứ kéo dài như vậy thì rất ảnh hưởng đến danh tiếng hai nhà, cũng như danh dự của vợ tôi đó đa.”
Bà Hạnh lúc này lại nhanh miệng trả lời: “Hai Sáng và cô Trúc đây là bạn cũ lâu ngày không gặp, nó hẳn là có chút kích động mới không kiềm chế được mình mà thôi. Cậu Hưởng hà tất chuyện bé xé ra to!”
Ba Hưởng thu lại nụ cười trên môi, nghiêm mặt nói: “Lời bà nói nghe sao nhẹ nhành thế! Nếu bà đã nói thế thì tôi cũng xin nói thẳng, tôi không quan tâm nhà các người đang tranh giành đấu đá nhau chuyện gì, nhưng đừng đó kéo hai nhà Trần – Lê chúng tôi xuống vũng nước đục này. Cái gì cũng có giới hạn của nó, tôi chỉ sợ mình có những lúc giận quá mất khôn, lỡ xô xát với cậu nhà ông bà thì không hay!”
Nào ngờ ông Vĩnh nghe thế lại gật gù, hờ hững tiếp lời: “Tuổi trẻ nên va chạm xô xát nhiều vào, nhưng vậy mới không nhàm chán.”
Trúc từ nãy đến giờ vẫn im hơi lặng tiếng bỗng nhiên cười phụt ra tiếng. Cô đã nói mà, với đức hạnh của ba và ba chồng cô, ông Vĩnh từng chơi chung với họ thì hẳn là không khác nhau là mấy. Nhìn đi, có lệch tí nào đâu!
Ông Vĩnh liếc cô một cái, rồi chuyển sang cậu ba Hưởng, từ tốn cất lời: “Sẵn có hai người ở đây tôi cũng đỡ mất công cho người đi chuyến nữa. Sắp tới nhà tôi có một bữa tiệc nhỏ, mong vợ chồng cô Trúc và các cậu nhà bỏ chút thời gian đến chung vui.”
Trúc và ba Hưởng đưa mắt nhìn nhau đầy khó hiểu. Bà Hạnh ngồi cạnh bên cũng sốt sắng không kém, vội vàng cất lời: “Tiệc gì mà tôi lại không biết thế nhỉ? Ông muốn tổ chức tiệc ăn mừng khỏi bệnh ư?”
Hôm Nay Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau Chưa
Chương 85
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương tiếp
Loading...