"Sao lại không phải của ta? Rõ ràng ta nhìn thấy mình bắn trúng mà?"
Trần Khải Ngôn nhún vai "Làm sao ta biết được, khi ta chạy đến đó thì chỉ thấy mũi tên đỏ của Ngân Hoa cắm lên mông của con nai này."
"Vậy...!vậy mũi tên màu xanh của ta thì sao?_Trương Y Phàm lắp bắp nói.
"Ta thấy nó bị cắm xuống đất.
Đúng là mém trúng đầu của nai con này rồi đó."_Trần Khải Ngôn đáp.
"Hứ...!Ta đi săn hướng khác, mặc kệ mấy người!"_Trương Y Phàm nói rồi quay mặt qua phía Thừa Phong dẩu môi "Phong ca ca! Huynh đi cùng ta có được không?"
"Ta..."_Lục Thừa Phong khó xử, miệng nói mắt lại đảo qua hướng Trần Khải Ngôn và Bạch Ngân Hoa như kêu "cứu".
Ngân Hoa nhìn y, ánh mắt cũng trông chờ câu trả lời.
Nhưng mãi chẳng thấy y lên tiếng, nàng bị hụt hẫng rồi giận lẫy kêu "Ta đi trước đây!"
Nói rồi nàng bỏ đi, mắc kệ ba người kia đứng đấy nhìn nhau.
"Này Ngân Hoa! Ta..."_Lục Thừa Phong gọi nàng, định nói thêm nhưng bị Khải Ngôn ngắt lời.
"Ta đi cùng muội!"_Trần Khải Ngôn nói rồi nhanh chóng đi theo Ngân Hoa.
"Này hai người..."_Lục Thừa Phong vừa nói vừa tính đuổi theo nhưng bị Trương Y Phàm mặt dày ôm lấy tay mình ngăn cản.
"Phong ca ca, chúng ta đi thôi!"_Trương Y Phàm nói rồi kéo tay y đi hướng ngược lại của hai người kia.
Lục Thừa Phong vì khách sáo nên cùng đi cùng nàng ta.
Bạch Ngân Hoa vừa đi vừa lấy tà thắt lưng của mình nghịch điên cuồng.
Nàng sốt ruột, liên tục quay người lại xem thử người mình muốn đi cùng có đuổi theo hay không.
Trần Khải Ngôn đi bên cạnh tất nhiên nhìn ra nàng đang trông ngóng Thừa Phong, trong lòng hắn một chút khó chịu lẫn buồn bực đan xen.
Nhưng rồi hắn mặc kệ, tỏ ra không để tâm mà nói chuyện phân tán sự phân tâm của nàng "Ngân Hoa sư muội! Chuyện lúc nãy muội nói ở sàn đấu giữa ta và sư đệ ấy, muội còn nhớ không?"
Ngân Hoa nhìn hắn bỗng nhớ lại lời hứa của mình lúc trước liền hồi đáp "Ta nhớ mà! Dê nướng thượng hạn, lát nữa sẽ cùng huynh đi!"
Trần Khải Ngôn hí hửng nói "Thật hay giả vậy? Ta chưa từng thấy Bạch tiểu thư mời người khác đi ăn bao giờ."
Bạch Ngân Hoa cười đáp "Vậy hôm nay bổn tiểu thư sẽ cho người sư huynh thân yêu của ta ăn một bữa ngon lành!"
"Có đủ tiền không vậy?"_Trần Khải Ngôn mặt hoài nghi hỏi.
"Dư sức! Đi săn tiếp nào!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi khoát vai Khải Ngôn đi về phía trước.
...----------------...
Phía bên này khu rừng, Lục Thừa Phong đi cùng Trương Y Phàm nhưng tâm trí lại hướng về hai người phía xa kia.
Đi suốt một đoạn, Trương Y Phàm mải mê nói chuyện nhưng y chỉ nhìn xung quanh không tập trung nổi.
Cứ như vậy, sau một canh giờ cả bốn người họ dừng lại việc săn bắn.
Tất cả đem những con thú mà mình săn được đem đến trước Lục chưởng môn.
Nhìn số thú hai tiểu nữ bắt được, Lục Tư Đường mỉm cười gật đầu biểu hiện vừa ý.
Ông vuốt vuốt bộ râu dài vừa hô lên "Tốt lắm! Tốt lắm! Cả hai làm rất tốt, bây giờ bắt đầu tính điểm nhé." Nói rồi ông nhìn hai nam tử đứng một bên kia cất giọng "Thừa Phong! Khải Ngôn! Ra đếm xem ai là người chiến thắng nào!"
"Vâng!"
Nói rồi hai nam tử kia nhanh chóng đi lại, sau một lúc loay hoay, kết quả cũng đã có.
Trần Khải Ngôn quay lại nhìn chưởng môn nói "Thưa sư phụ! Của Ngân Hoa sư muội tổng công bắt được mười năm con."
Lục Thừa Phong vừa đếm xong cũng tiếp lời "Cha! Trương tiểu thư bắt được mười ba con."
"Cái gì?"_Trương Y Phàm kích động lên tiếng.
Phía bên cạnh, một giọng cười lớn nghe cực sảng khoái của Ngân Hoa vang lên "Hahahaha! Ta thắng rồi!"
"Cô!"_Trương Y Phàm nói rồi bỗng dừng lại, nàng ta có lẽ tức đến phát điên rồi.
Lục Tư Đường thấy vậy lên tiếng giải vây cho nàng ta "Ngân Hoa khiêm tốn lên nào!"
"Vâng!"_Ngân Hoa nói rồi đưa tay che miệng lại, trong lòng vẫn còn đang ăn mừng chiến thắng, khuôn mặt tựa lưu ly hiện lên tâm trạng vui vẻ đắc thắng của nàng.
Lục Tư Đường đưa tay ra, môn thanh đao nhỏ xuất hiện trên tay người "Đây là thanh đao ta mới làm, cán đao nhỏ gọn, lưỡi đao tuy mỏng mà cứng, vô cùng sắc bén.
Có thể làm vật phòng thân rất tốt.
Ta sẽ tặng nó cho người chiến thắng."
Nói rồi ông đưa thanh đao cho Ngân Hoa, nàng cũng vui vẻ liền nhận lấy.
"Đa tạ sư phụ!"
Nói rồi nàng quay ra khoe món quà với Trần Khải Ngôn, cả hai vui vẻ cưới cười nói nói.
Lục Thừa Phong đứng bên cạnh chứng kiến hiển nhiên thấy không vui.
"Con còn có việc, con xin phép đi trước!"_Lục Thừa Phong nói rồi đưa tay hành lễ chào chưởng môn rồi rời đi.
Trương Y Phàm nhìn theo y, vội vã cáo từ với trường bối rồi chạy theo "Phong ca ca! Đợi ta!"
Lục Tư Đường nhìn lên trời, dường như ông ấy còn có việc nên nhìn hai đứa trẻ kia nói "Ta còn chút chuyện chưa xử lí xong.
Hai đứa muôn làm gì thì cứ làm đi.
Chỗ thú này ta sẽ kêu người trị thương rồi thả chúng về rừng."
"Vâng! Vậy con xin phép rời đi ạ!"
Ngân Hoa cùng Khải Ngôn đồng thanh nói.
Rồi cả hai người cũng nhanh chóng rời đi..
Hồng Điệp Yêu
Chương 85
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương tiếp
Loading...