Tiêu Chí Dương thầm tức giận, cô ta dám khinh thường cậu ta sao?!
Anh ta cắn răng lui về phía sau một bước, cong eo, một tay ném bóng bàn lên cao, một tay huy động vợt đánh ra một quả bóng phát đường chéo.
Động tác mặc dù hơi màu mè, nhưng Giang Thiên Ca vẫn khen "quả bóng tốt" một câu, sau đó sải bước tiến lên, vững vàng đỡ lấy quả bóng, cũng đánh trả một quả bóng đường chéo về phía đối phương.
Tiêu Chí Dương cắn răng, hai bên má phồng lên.
Anh ta vốn dĩ muốn phát một quả bóng hiểm hóc để thị uy Giang Thiên Ca.
Kết quả, cô lại đỡ được quả bóng.
Chắc chắn là do may mắn, mèo mù vớ cá rán!
Tiêu Chí Dương nhìn chằm chằm quả bóng bay tới, trong lòng thầm nghĩ, quả bóng này, cô đừng hòng đỡ được dễ dàng.
Quả bóng bàn nảy lên từ bàn, Tiêu Chí Dương dùng sức vung cánh tay, đánh quả bóng về phía sân đối phương.
Nhìn thấy động tác cánh tay và góc độ vung vợt của Tiêu Chí Dương, Giang Thiên Ca đã có thể đánh giá được, quả bóng của anh ta đã ra ngoài, cô hoàn toàn có thể không đỡ.
Nhưng mà thắng như vậy cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Tiêu Chí Dương đang mắc bệnh "tự luyến", tự cho mình là thiên hạ vô địch, hôm nay cô sẽ làm một bác sĩ tốt, trị cho anh ta khỏi hẳn căn bệnh đó.
Thực ra, về khoản chơi bóng bàn, Giang Thiên Ca cũng không học được bao nhiêu kỹ thuật.
Thế nhưng, cô phản ứng nhanh, đỡ bóng nhanh, đối phó với Tiêu Chí Dương "tự luyến" nóng nảy, hoàn toàn là quá đủ.
Đánh qua đánh lại mấy hiệp, thấy Tiêu Chí Dương đối diện đã tức đến mức hai mắt bốc hỏa, Giang Thiên Ca dùng sức kéo một cái, đánh quả bóng đến mép bàn bên kia, quả bóng rơi xuống đất rồi nảy lên, Tiêu Chí Dương vừa định đưa tay ra đỡ thì quả bóng đã rơi xuống đất, "lạch cạch" nảy thêm mấy cái.
Tiêu Chí Dương kinh ngạc trừng to mắt.
Giang Thiên Ca liền cười: "Cậu em, cậu thua rồi nhé.
Về nhà đừng có khóc nhè với mẹ cậu, nói tôi bắt nạt cậu đấy."
Tiêu Chí Dương cảm thấy mặt nóng ran, anh ta tức giận đến mức nói không nên lời: "Cô...!Cô..."
Giang Thiên Ca vô tội nhún vai, xua tay giục: "Cậu thua rồi, tránh ra đi, đến lượt người khác rồi."
"Cô...!Cô đợi đấy." Tiêu Chí Dương tức giận ném vợt xuống, quay đầu bỏ chạy.
Giang Thiên Ca: "..."
Không lẽ thật sự về nhà khóc nhè?
...
Tiêu Chí Dương vội vội vàng vàng chạy về phía nhà họ Lục, vừa vào cửa đã hô to: "Anh họ! Đi, chúng ta đi đánh bóng bàn!"
Lục Tự Văn, Lục Tự Khôn, Lục Tự Đình đều đang ở trong sân.
Nghe thấy lời anh ta nói, Lục Tự Khôn liền đứng dậy: "Đi, lâu rồi không chơi, tay hơi ngứa rồi đấy."
"Bên chỗ bàn bóng bàn có một người rất kiêu ngạo, anh họ, anh đi dạy dỗ cô ta giúp em!"
Thấy Tiêu Chí Dương và Lục Tự Khôn khoác vai nhau đi ra ngoài, Lục Tự Đình cũng đi theo.
Lục Tự Văn nghĩ nghĩ, cũng đi theo.
Bóng bàn là môn thể thao quốc gia của Trung Quốc.
Trận giao hữu bóng bàn mười mấy năm trước đã khiến cho môn thể thao này ngày càng trở nên phổ biến, từ người già bảy, tám mươi tuổi cho đến trẻ em năm, sáu tuổi đều thích chơi.
Ở Bắc Thành, gần như khu dân cư hay con ngõ nào cũng xây bàn bóng bàn bằng xi măng.
Mấy người còn chưa đi đến gần đã có thể nghe thấy tiếng hò reo náo nhiệt ở chỗ bàn bóng bàn, mọi người đều hào hứng vây thành vòng tròn, trên mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ phấn khích.
"Hôm nay sao lại náo nhiệt thế này?" Lục Tự Khôn tò mò hỏi.
Tiêu Chí Dương bĩu môi: "Chính là người mà em vừa nói với anh đó, người rất kiêu ngạo.
Chắc là cô ta thua rồi."
Hừ, cũng chẳng lợi hại gì cho cam.
"Chị Thiên Ca, chị lại thắng rồi! Giỏi quá!"
Tiêu Chí Dương đang định chen vào: "..."
Vừa rồi chỉ là mấy bạn nữ đứng ngoài xem, vậy mà lúc này đều hào hứng đứng sau Giang Thiên Ca làm cổ động viên cho cô, còn giúp cô nói lời "nguy hiểm".
"Đến lượt ai rồi, lên nhanh! Hôm nay tất cả các cậu đều phải trở thành bại tướng dưới tay chị Thiên Ca tôi!"
Giải giận thật đấy! Trước đó, đám con trai này chê bọn họ là con gái, không cho chơi cùng.
Bây giờ thì hay rồi, tất cả bọn họ đều phải trở thành bại tướng dưới tay con gái!
Trần Anh Hoa đứng bên cạnh Giang Thiên Ca, hất mặt lên đầy tự đắc.
Nhìn thấy Tiêu Chí Dương, cô ta hừ lạnh một tiếng: "Tiêu Chí Dương, sao cậu lại quay lại đây? Không phải về nhà khóc nhè à?"
Chính Tiêu Chí Dương là người dẫn đầu nói không cho con gái bọn họ chơi cùng, hôm nay cô ta phải trả thù cho hả giận.
"Chị Thiên Ca, nếu Tiêu Chí Dương còn dám đấu với chị, chị cứ cho cậu ta một đường thua thảm bại luôn!"
Mặc dù Trần Anh Hoa nói năng ồn ào, nhưng tính cách khá là đáng yêu, Giang Thiên Ca gật đầu với cô ta, sau đó nhìn về phía Tiêu Chí Dương, hỏi: "Cậu còn đánh nữa không? Nếu muốn đánh thì tôi chơi với cậu một lát."
Tiêu Chí Dương đen mặt hừ lạnh: "Cô đừng có đắc ý, anh họ tôi đến rồi, anh ấy sẽ đấu với cô!"
"Anh họ tôi là đội trưởng đội tuyển bóng bàn của trường bọn họ, huấn luyện viên đội tuyển tỉnh còn nói anh ấy là một nhân tố tiềm năng, muốn tuyển anh ấy vào đội tuyển tỉnh! Cô đợi mà trở thành bại tướng dưới tay anh họ tôi đi!"
"Anh họ, lại đây mau!"
Giang Thiên Ca cũng chú ý đến mấy người đứng sau Tiêu Chí Dương, hai người mặt mày khó ở, một người có vẻ hơi ngạc nhiên.
Nhìn thấy Giang Thiên Ca, Lục Tự Văn ngạc nhiên đi tới: "Giang Thiên Ca, hóa ra cô cũng ở gần đây à?"
Giang Thiên Ca gật đầu với anh ta.
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 34
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...