Nghĩ nghĩ, Lục Tự Đình do dự một hồi lâu, liền lên tiếng an ủi:
"Ti Vũ, đây đều là chuyện của người lớn.
Thật ra cũng không liên quan gì đến chúng ta, cậu đừng nghĩ nhiều nữa."
Nghe Lục Tự Đình nói, ánh mắt Giang Ti Vũ trở nên lạnh lẽo.
Nói nghe dễ thật, đương nhiên không liên quan đến cậu.
Nếu bố cậu cũng tìm mẹ kế cho cậu, xem cậu có còn nói được những lời này không.
Mấy năm nay, Giang Viện Triều vẫn luôn ở miền Nam, hai bố con họ gặp nhau rất ít.
Khoảng thời gian trước Giang Viện Triều trở về, cô đã cố gắng tiếp xúc nhiều với Giang Viện Triều hơn, bồi dưỡng tình cảm cha con, nhưng cho đến bây giờ, giữa họ vẫn còn khoảng cách rất lớn.
Mỗi lần ánh mắt Giang Viện Triều rơi vào người cô, cô đều cảm thấy ánh mắt của ông rất nghiêm khắc, rất sắc bén, dường như có thể nhìn thấu cô.
Cô sợ Giang Viện Triều.
Mối quan hệ giữa hai bố con họ vốn đã không tốt.
Bằng không Giang Viện Triều cũng sẽ không đến nỗi không thèm giúp cô xin một tiếng để cô vào học đại học Hoa.
Nếu như Giang Viện Triều tái hôn, có gia đình mới, có con cái mới, vậy chẳng phải càng thêm mặc kệ cô sao? Cuộc sống của cô, còn có thể tốt hơn được sao?
Nói thì hay lắm.
Nhưng một khi có mẹ kế, khẳng định sẽ có cha dượng.
Cũng đừng tưởng cô không biết, Giang Viện Triều bây giờ chức cao vọng trọng, không ít người muốn tiếp cận ông.
Có một số người phụ nữ, cùng lắm chỉ hơn cô vài tuổi, đã muốn chiếm tiện nghi của cô, làm mẹ kế của cô, thật là không biết xấu hổ.
Trong lòng Giang Ti Vũ có rất nhiều suy nghĩ, nhưng cho dù là trước mặt Lục Tự Đình, cô cũng không dám biểu hiện ra.
Giang Ti Vũ cười gượng gạo, thấp giọng nói: "Ừm, mình không nghĩ nữa, dù sao mình cũng chẳng làm được gì.
Đi thôi."
Nói xong, cô đang muốn ngồi lên xe đạp, lúc ngẩng đầu lên lại sững sờ.
Lục Tự Đình thấy vậy, liền nhìn theo ánh mắt của cô bạn, nhìn thấy chiếc xe đang đỗ ở đầu ngõ: "Kia là cảnh vệ của bố cậu phải không? Sao anh ta lại..."
Nhìn thấy Giang Thiên Ca ngồi sau xe Trịnh Văn Hoa, Lục Tự Đình quay đầu nhìn Giang Ti Vũ.
Giang Ti Vũ đầu tiên là sững sờ, sau đó nghĩ đến một khả năng, cô tức giận nghiến răng.
Là cảnh vệ, Trịnh Văn Hoa không thể tùy tiện lái xe ra ngoài.
Hai ngày trước cô phải đến bệnh viện truyền nước, muốn nhờ Trịnh Văn Hoa đưa đi cũng không được.
Thế mà bây giờ, Trịnh Văn Hoa lại lái xe đưa Giang Thiên Ca!
Chắc chắn là có người nhờ anh ta đưa đi, không cần phải nghĩ.
Giang Viện Triều và Giang Thiên Ca quen biết từ bao giờ? Bây giờ bọn họ đang có quan hệ gì?
Giang Ti Vũ nghiến răng, nhìn chằm chằm vào mặt Giang Thiên Ca.
Sau khi nói lời cảm ơn với Trịnh Văn Hoa, Giang Thiên Ca đẩy xe vào ngõ.
Nhìn thấy hai người đang nhìn mình với vẻ mặt khó chịu, Giang Thiên Ca thấy khó hiểu, cảm thấy đầu óc hai người này có vấn đề.
Cô nhấc chân lên xe, muốn đạp qua, nhưng chưa kịp đạp mấy cái thì Giang Ti Vũ đã đột nhiên chắn trước mặt.
Giang Thiên Ca vội vàng chống chân xuống đất, phanh xe lại.
Cô nhíu mày nhìn Giang Ti Vũ: "Cô có bệnh à, muốn chết thì ra đường lớn mà chặn xe tải, chặn xe đạp của tôi làm gì?"
Giang Ti Vũ trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca, trong mắt tràn đầy thù hận.
Nhìn thấy biểu cảm của cô ta, Giang Thiên Ca thầm mắng một tiếng thần kinh, lạnh lùng nói: "Tránh ra."
Giang Ti Vũ không nhúc nhích, cô ta lên tiếng hỏi: "Vừa rồi cô đi đâu? Đi với ai?"
"Hả?" Giang Thiên Ca bật cười: "Nhà cô ở biển à? Lo chuyện bao đồng thế?"
"Hay là tôi nói tôi đi hẹn hò, cô có tin không? Thế nào, cô muốn đi báo cáo tôi à? Còn muốn tự mình hóa thân thành đội mũ đỏ đến bắt tôi?"
Đội mũ đỏ là sản phẩm của mười năm đặc biệt.
Trên cánh tay họ đeo băng đỏ, công việc hàng ngày là tuần tra trên đường, bắt người mua bán tự do, hay những đôi nam nữ có cử chỉ thân mật.
(Giang Thiên Ca đang nói về Hồng Vệ Binh)
Lời nói của Giang Thiên Ca là đang mỉa mai Giang Ti Vũ, nhưng Giang Ti Vũ lại coi là thật.
Nghĩ đến việc Giang Thiên Ca thật sự có quan hệ mờ ám với Giang Viện Triều, nghĩ đến cuộc sống của mình sau khi Giang Viện Triều tái hôn, Giang Ti Vũ càng trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca hơn, hốc mắt đỏ bừng.
Cô ta chỉ vào Giang Thiên Ca, giận dữ mắng: "Con ranh con! Đồ điếm.”
"Bốp..." Giang Thiên Ca lạnh lùng nhìn cô ta: "Miệng thối như vậy, có muốn xuống hồ tắm rửa lại không?"
Giang Ti Vũ che mặt, không thể tin nổi nhìn Giang Thiên Ca.
Cô ta là con gái của Giang Viện Triều, vậy mà Giang Thiên Ca dám đánh cô ta?
Giang Thiên Ca dám đánh cô ta!
Sự hận thù dâng lên trong lòng, Giang Ti Vũ vung tay, muốn tát vào mặt Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca lùi về phía sau.
Xe đạp là mượn của bác gái Lý, không thể làm hỏng được, cô dắt xe vào sát tường, sau đó mới tiến về phía Giang Ti Vũ.
Đã có người muốn gây sự, cô sẽ tiếp.
...
Lục Chính Tây lái xe vào ngõ, liền nhìn thấy Giang Thiên Ca đang hùng hổ đá một người ngã xuống đất.
Khi nhìn rõ người bị đánh là ai,
Lục Chính Tây: "..."
Im lặng hai giây, anh đành phải dừng xe, mở cửa bước xuống.
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 50
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương tiếp
Loading...