Một vị “đại sư” nước ngoài đã dặn dò cô rất nhiều điều cần lưu ý và giải thích rằng để nuôi tiểu quỷ, thứ cần dâng cúng không phải là thức ăn hay đồ chơi như lời đồn, mà chính là vận may. An Ức cần thường xuyên tiếp xúc với những người có vận may tốt. Càng tiếp xúc với họ lâu, tiểu quỷ của cô càng hút được nhiều vận may từ họ, từ đó cô sẽ ngày càng gặp nhiều may mắn hơn.
Ban đầu, An Ức bán tín bán nghi. Cô không nhìn thấy con tiểu quỷ mà vị đại sư nói đến, không biết liệu điều này có thật hay chỉ là trò lừa đảo.
Dẫu vậy, sau khi trở về nước, cô vẫn làm theo lời dặn của đại sư, cố gắng tiếp xúc với những người có vận may tốt để “hút vận may.”
Không rõ phương pháp này có thực sự hiệu quả hay không, nhưng vận may của cô dường như ngày càng tốt. Vai nữ chính trong Hán Cung Thu Dạ, một vai mà rất nhiều nữ diễn viên tài năng, danh tiếng không kém cô thậm chí còn nhỉnh hơn cũng tranh giành, cuối cùng lại rơi vào tay cô.
Điều này khiến An Ức càng tin tưởng vào tiểu quỷ. Cô bắt đầu tận tâm hơn trong việc tiếp xúc với những người may mắn.
Khi vào đoàn phim lần này, điều đầu tiên cô làm là tìm cách thân thiết với Giang Ly.
Trong buổi tiệc của đoàn phim, An Ức cứ kéo Giang Ly nói chuyện, gần như không động đũa. Giang Ly chỉ có thể tranh thủ ăn được vài miếng, mãi đến nửa buổi tiệc mà cô vẫn chưa no.
Giang Ly cảm thấy khó hiểu trước sự nhiệt tình bất ngờ của An Ức, không rõ tại sao cô ấy lại đột nhiên đối xử tốt với mình như vậy —
Cho đến khi cô thấy trong túi áo của An Ức, lấp ló một cái đầu nhỏ lông lá của một con tiểu quỷ.
63.
Cái đầu to, thân nhỏ của tiểu quỷ ló ra khỏi túi áo của An Ức, với mái tóc mềm xù xì. Nó vụng về trèo ra ngoài, bò dọc theo cánh tay của An Ức, cố với lấy cánh tay của Giang Ly.
Hai tay vươn tới — lại vươn tới — chân sau dùng sức đẩy!
Còn cách tay Giang Ly chỉ vài centimet, nhưng cuối cùng tiểu quỷ không với tới, nó ngã thẳng xuống sàn.
“Bịch!”
Giang Ly không nhịn được cười phá lên.
An Ức ngơ ngác nhìn Giang Ly: “Có chuyện gì thế?”
Giang Ly lắc đầu: “Không có gì, tôi chợt nhớ ra chuyện gì đó buồn cười thôi.”
An Ức cau mày, nhưng nhanh chóng giãn ra, giữ vẻ mặt vui vẻ tiếp tục trò chuyện, trong lòng lại cảm thấy khó chịu —
Một ngôi sao hạng A như cô chủ động bắt chuyện với một tân binh như Giang Ly, vậy mà cô ấy không hề tỏ vẻ xúc động, lại còn dám phân tâm giữa lúc nói chuyện.
An Ức không muốn nói chuyện nữa, nhưng không biết tiểu quỷ của mình đã “hút” hết vận may của Giang Ly hay chưa, đành cố giữ bình tĩnh tiếp tục nói chuyện thân thiện.
Cô còn giả vờ vô ý đặt tay lên cánh tay của Giang Ly — đại sư đã nói, có tiếp xúc cơ thể thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Giang Ly liếc xuống, thấy tiểu quỷ lúc này đang dùng cả tay chân bám vào chân ghế, bò lên như gấu trúc trèo cây tre.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Giang Ly: …
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Nếu An Ức đặt tay lên tay cô sớm hơn một chút, tiểu quỷ có thể trực tiếp bò qua chỗ tiếp xúc giữa hai người. Nhưng giờ tiểu quỷ đã ngã xuống sàn, An Ức làm vậy cũng vô ích.
Nhìn tiểu quỷ ngốc nghếch này, khi nó cuối cùng cũng vất vả leo lên đến tay Giang Ly, nó há miệng, định cắn mạnh vào tay cô —
“Á… Á… Á!”
Vào khoảnh khắc tiểu quỷ cắn xuống, ánh kim quang phúc đức trên người Giang Ly lập tức hóa thành một lớp bảo vệ kiên cố. Hai chiếc răng cửa to của tiểu quỷ bị bật tung ra!
Tiểu quỷ ngồi trên tay Giang Ly khóc nức nở, chân đạp loạn xạ, tay vung tứ phía, giống hệt đứa trẻ ăn vạ vì bị mẹ từ chối mua đồ chơi.
Khi tiểu quỷ khóc, Giang Ly thấy mặt An Ức tái mét, mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống trán. Cô run rẩy đưa tay ôm lấy n.g.ự.c mình.
Những người khác trên bàn ăn nhanh chóng nhận ra An Ức có điều gì đó không ổn.
“Cô An làm sao vậy?”
“Có phải lên cơn đau tim không? Cô An có bị bệnh tim à?”
“Trợ lý đâu? Cô ấy có mang theo thuốc cấp cứu như Nitroglycerin không?”
“Gọi 120 đi! Mau gọi cấp cứu!”
Hiện trường bữa tiệc lập tức trở nên hỗn loạn.
Giang Ly thở dài, vươn tay túm lấy con tiểu quỷ của An Ức. Con tiểu quỷ nhỏ xíu, chỉ bằng một con chuột hamster. Khi Giang Ly nắm chặt thân thể nó, cái đầu bé xù của nó vừa khéo lộ ra.
Tiểu quỷ bị tình huống bất ngờ làm sững sờ, không hiểu tại sao Giang Ly lại có thể chạm được vào nó. Rõ ràng, nó là thứ chỉ có thể chạm vào người để hút vận may, và con người thì không thể nhìn thấy hay chạm được vào nó.
Tiểu quỷ cố gắng đạp chân, nhưng cả tay lẫn chân đều bị Giang Ly giữ chặt, không thể thoát ra.
Thấy tiểu quỷ há miệng chuẩn bị khóc lớn, Giang Ly lập tức giơ ngón tay cái chặn miệng nó lại.
“Không thể để nó khóc được,” cô nghĩ, “nếu không, không biết cơ thể của An Ức sẽ ra sao.”
Quả nhiên, khi Giang Ly dùng ngón tay chặn miệng tiểu quỷ, nó không thể phát ra tiếng, khuôn mặt của An Ức từ từ khôi phục huyết sắc.
Tuy nhiên, khi xe cứu thương đến, An Ức, dù đã hết đau tim, vẫn lên xe cứu thương. Sau khi thực hiện một loạt kiểm tra tại bệnh viện, bác sĩ nói rằng tim của cô hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Không phát hiện được nguyên nhân đau tim. Có phải gần đây không nghỉ ngơi đủ không? Sau này chú ý sinh hoạt điều độ hơn nhé,” bác sĩ dặn dò, không thể đưa ra lời giải thích khác.
Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 123
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương tiếp
Loading...