“Đây là một loại nàng lượng được ngưng tụ từ khí Âm sát, luồng năng lượng này nhập vào trong cơ thế của cô Trương, hình thành nên một loại tà ma tên là Mộng Yếm”.
Giang Vũ nhấc đám sương màu đen xì bên trên tay lên, nói: “Cô Trương là bị thứ này bám vào người, vừa chìm vào giấc ngủ là sẽ năm mơ các loại ác mộng, khiến cho sức khỏe tinh thần bị tốn hao nghiêm trọng, mới trở nén ngơ ngấn điên dại”.
“Chí khi loại bỏ được hết nó ra khỏi cơ thể của cò Trương thì cò ấy mới có thể hồi phục lại hoàn toàn, nếu không, bất cứ phương pháp chữa trị nào cũng đều vỏ hiệu, ngược lại còn khiến cho bệnh tình của cô ấy càng thêm nghiêm trọng”.
“Con gái tôi sao lại bị thứ này bám vào người chứ?”, Trương Hiển Minh khó hiếu hỏi.
Giang Vũ nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời: “Nếu như tòi đoán không nhâm, nơi mà cô Trương bị tại nạn có lẽ từng có người chết đúng không?”
“Đúng đúng đúng! Em gái tỏi bị phát hiện xáy ra tai nạn ở gần khu nghĩa trang, ở đó toàn là người chết”.
Trương Hồng Nham gật đầu lia lịa, sự tin tướng đối với Giang Vũ càng lúc càng tăng lên, dù gì chưa từng có ai nói với Giang Vũ về địa điểm nơi xảy ra tai nạn, mà Giang Vũ lại có thế đoán ra được.
“Vậy thì đúng rồi, nghĩa trang là nơi có âm khí tụ hội”.
Giang Vũ gật đầu, phân tích: “Cô Trương lúc đầu có lẽ đang lái xe ngang qua khu nghĩa trang, bị âm khí xâm nhập làm rối loạn thần trí, mới gây ra tai nạn”.
“Nói như vậy, em gái tôi không phải là vì giận dổi với mẹ mà lái xe với tốc độ cao, mà là gặp phải mấy thứ tà ma à”.
Trương Hồng Nham ngỡ ngàng hiểu ra, lầm bầm: “Em gái cũng là người bị hại!”
“Nói năng vớ vấn!”
Đúng vào lúc này, Bruce bỗng nhiên thét lên chói tai: “Chúng tôi đến từ phương tây, không tin vào mấy thứ quỷ thần này, đáy đều là mấy thứ phong kiến mê tín của các quốc gia phương Đòng…”.
“Bruce! Nếu như đáy là phong kiến mê tín, vậy thì cậu làm sao giải thích được đám sương đen kia?”, Trương Hiển Minh hết nhịn nối quát lên.
Bruce bổng cứng họng, đúng là không thể dùng quan điểm khoa học đế giải thích được tất cả những gì xáy ra trước mât.
“Con ve mùa hè không biết được trận tuyết cúa mùa đông, anh ta vĩnh viến cũng không thế hiếu được sức mạnh thần bí của phương Đông”.
Giang Vũ lăc đàu, sau đó nhìn về phía đám
mây màu đen, cân nhâc nên xử lý cái thứ này như thế nào?
“Bất kế người khác có tin hay không, dù gì tòi cũng tin”.
Trương Hiến Minh khiếp sợ nhìn đám sương đen kia, nói bằng giọng đầy câng thẳng: “Nếu như thứ này đã đáng sợ như thế, vậy chúng ta phái xử lý nó như thế nào, có thể ném nó đi được không?”
“Không được!”
Giang Vũ lẳc đầu: “Loại Mộng Yếm này đã hấp thu không ít sức mạnh tinh thần của cô Trương, đã gần kết với cô ấy rồi, nếu như vứt nó đi thì nó vẫn sẽ ngưng tụ lại lần nữa mà trở về tìm cô Trương”.
“Vậy thì phải làm sao đây?”, Trương Hỏng Nham sốt ruột xoa xoa tay.
“Tôi tạm thời vần chưa nghĩ ra cách nào đế tiêu diệt được nó hoàn toàn, nhưng mà có thể bảo đảm nó sẽ không đến làm phiền cô Trương nữa”.
Giang Vũ khẽ nhíu mày, ngay sau đó há miệng hướng về phía đám sương đen kia, hút nó vào trong cơ thế của anh.
“Sao anh lại nuốt đám sương đen kia vậy?”
Mặt Tề Thiên Minh biến sắc, lo lắng nói: “Thứ kia đáng sợ như thế, anh lại hút nó vào người không phải là sẽ rất nguy hiếm hay sao?”
Nhưng người khác cũng ngấn ra, ai nấy
đ’êu không ngờ được Giang Vũ lại mạnh mẽ như thế, nuốt chửng cá Mộng Yếm đáng sợ kia, quá…
“Tòi là người tập võ, cả người toàn là chính khí, Mộng Yếm không thế gây ra bất kỳ tốn thương gì đến cơ thể cúa tôi”.
Giang Vũ nhẹ nhàng lau miệng, mỉm cười nói: “Như vậy thì thứ này sẽ không thế đến gáy phiền phức cho cô Trương nữa rồi”.
“Đúng là cảm động quá!”
Nhìn thấy Giang Vũ vì sự an toàn của xâo Xáo mà cam tâm tình nguyện mạo hiếm, hai ba con nhà họ Trương đều câm thấy vô cùng câm kích.
“Giả thần giả quỷ, tôi thấy đây là mấy cái thuật che mát do chính cậu ta tạo ra thì có”.
Lãng Phi Dương lạnh lùng nhìn Giang Vũ, mặc dù ông ta cũng rất giật mình, nhưng vẫn không tin tưởng Giang Vũ lại có bàn lĩnh lớn đến nhưthế, quan trọng nhất là ông ta không muốn thua cuộc trong lần cá cược này.
“Mộng Yểm trên người cò Trương đã bị tòi loại bỏ rồi, vậy cô ấy sẽ tỉnh lại và hòi phục nhanh thôi”.
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 139
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Loading...