Người mà tôi đề cử là...
Sau khi Kỷ Tuyết Tình giới thiệu xong, trừ Giang Vũ, Triệu Trung Tuyết và Lưu Thư Nhất thì tất cả những người khác trong hội trường đều vỗ tay dồn dập.
Triệu Trung Tuyết vừa hâm mộ vừa ghen ty mà nhìn chăm chú vào Kỷ Tuyết Tình đang đứng trên sân khấu, đáy lòng vô cùng không phục nghĩ thầm: “Một con đàn bà nhặt được một thằng đàn ông vô dụng mà mình đá thì lấy cái gì làm cô cả của nhà họ Kỷ chứ?”
Bên kia, Giang Vũ ngoáy lỗ tai đến đỏ để chắc chắn mình không nghe nhầm, đầu óc hỗn loạn.
“Mình không ngờ cô ấy lại là cô cả nhà họ Kỷ, chứ không phải là thư ký nhỏ nào cả”.
Giang Vũ nhìn chăm chú Kỷ Tuyết Tình chết trân: “Nếu vậy thì tất cả mọi chuyện cô ấy đã nói trước kia, chỉ đang trêu đùa mình thôi. Cô ấy hoàn toàn không có lạm dụng chức quyền hay bị nhà họ Kỷ trừng phạt”.
Giang Vũ thấy mọi chuyện đã hợp lý, cũng không tức giận khi biết bản thân bị lừa. Ngược lại, anh còn thở một hơi thật nhẹ nhàng, anh đang rất vui mừng khi phát hiện ra Kỷ Tuyết Tình không gặp phiền phức như anh tưởng.
Sau khi Kỷ Tuyết Tình tự giới thiệu xong, cô lại bắt đầu trình bày dự án đầu tư của nhà họ Kỷ ở Giang Châu.
Mọi người ở đây đều liên tục vỗ tay khen thưởng Kỷ Tuyết Tình, hiện tại tất cả họ đều rất tôn trọng và hâm mộ cô. Thậm chí, họ rất chào đón về dự án đầu tư của nhà họ Kỷ vào thành phố Giang Châu thêm rất nhiều.
Chỉ có Lưu Thư Nhất vẫn âu lo, bồn chồn ngồi cũng không yên thôi.
Còn Triệu Trung Tuyết thì đen mặt suốt cả buổi, trong khi Kỷ Tuyết Tình được càng nhiều người đón tiếp thì cô ta càng ghen ghét và khó chịu hơn.
Trong lúc này, Triệu Trung Tuyết vẫn thầm nghĩ thân phận của Kỷ Tuyết Tình hoàn toàn có uy hiếp gì đến bản thân cả.
Tuy nhà họ Kỷ trâu bò thật, nhưng cùng lắm nhà chồng của cô ta không hợp tác với nhà đó là được rồi. Vậy nên, cô ta không cần phải nịnh nọt làm gì.
Có thể nói, suy nghĩ của cô ta thật đáng thương. Bởi vì cô ta sinh từ một dòng họ nhỏ, xuất thân quá thấp nên †ầm nhìn cũng có hạn. Bây giờ, Triệu Trung Tuyết chẳng khác nào kẻ điếc không sợ súng!
Buổi diễn thuyết kết thúc sau nửa tiếng đồng hồ.
Kỷ Tuyết Tình gõ vào microphone, cảm thán: “Tôi đã đại diện cho nhà họ Kỷ ở Giang Châu một đoạn thời gian rồi, tôi vô cùng rất hài lòng với việc làm và cách ăn nói của đa số mọi người ở Giang Châu”.
“Tuy nhiên tôi lại gặp một số kẻ làm người ta cảm thấy buồn nôn”.
Kỷ Tuyết Tình vừa dứt lời, ánh đèn dưới sân khấu đột ngột tạo thành cột sáng chiếu thẳng vào vị trí của Triệu Trung Tuyết.
'Thoáng chốc, tất cả mọi người dồn dập hướng ánh nhìn vào Triệu Trung Tuyết.
“Người phụ nữ đó là ai vậy?”
“Tôi đoán, người mà cô Kỷ vừa nói là buồn nôn kia có liên quan đến cô ả đấy”.
“À, hình như cô ta là vợ của cậu chủ nhà họ Lưu. Hình như họ Triệu hay sao đó, nhưng tôi không biết cô †a gây ra chuyện gì chọc giận cô Kỷ rồi thế?”
Mọi người vừa đánh ánh mắt lại, lập tức bàn tán xôn xao.
Triệu Trung Tuyết sợ hãi đến mức mặt tái mét, khi bị ánh đen chiếu sáng và trở thành tâm điểm của tất cả mọi người. Cô ta muốn chửi đổng cũng không thể nào cất lời được.
Lưu Thư Nhất đang ngồi bên cạnh Triệu Trung Tuyết vội vàng động đậy cơ thể, nhằm tránh cô ta ra thật xa.
“May quá, ánh đèn không chiếu mà mình. Điều này đã chứng minh, cô Kỷ không giận mình rồi”.
Lưu Thư Nhất đang nhủ thầm thật may: “Có lẽ như mình đã đoán, tầng lớp quản lý của nhà họ Kỷ vẫn quyết định hợp tác với nhà họ Lưu như trước và sẽ nâng đỡ cho mình. Vậy nên cô Kỷ không dám chọc vào mình, đành lấy Triệu Trung Tuyết ra chém cho đã gan thôi”.
Lưu Thư Nhất nghĩ đến đây cũng vui hơn rất nhiều, còn chuyện Triệu Trung Tuyết ra sao... Sống chết mặc bay, anh ta lười quan tâm.
Chuyện liên quan đến mặt mũi của Giang Vũ, cho nên Kỷ Tuyết Tình không chỉ trích Triệu Trung Tuyết quá nhiều.
Khi cô nói xong cột sáng cũng tắt đi, rồi cô lại bình Tĩnh, thản nhiên nói: “Đương nhiên tôi thấy mình thu hoạch lớn nhất ở Giang Châu chính là, bản thân tôi đã gặp một người trẻ tuổi tài cao tại nơi này. Tôi quyết định dốc hết sức để bồi dưỡng anh ấy trở thành người phụ trách dự án đầu tư của nhà họ Kỷ tại Giang Châu”.
Mọi người nghe những lời này lập tức căng thẳng, họ không ngừng suy đoán xem người trẻ tuổi tài cao mà cô Kỷ vừa để ý kia là ai?
Lúc trước mọi người nghe đồn, nhà họ Kỷ dự định sẽ nâng đỡ Lưu Thư Nhất. Nhưng bây giờ, cô Kỷ đã ẩn ý bản thân rất chán ghét vợ của Lưu Thư Nhất. Cho nên, họ chắc chắn người cô đang nhắc không phải là Lưu Thư Nhất.
Còn Lưu Thư Nhất lại vô cùng tự tin, chỉnh lại quần áo của mình.
Cho tới giờ, Kỷ Tuyết Tình chưa công bố tin tức nhà họ Lưu sẽ trở thành đối tượng hợp tác quan trong của nhà họ Kỷ. Ngược lại, cô lại nói bản thân đang muốn đề bạt một người trẻ tuổi tài cao cho dự án.
Anh ta cảm thấy tuy quan hệ giữa Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình rất thân thiết, nhưng một tên vô dụng còn bị cắm sừng như gã Giang Vũ kia thì hoàn toàn không liên quan gì đến hai chữ “tài cao” hết.
Lưu Thư Nhất nghĩ đến đây cũng đã khẳng định chắc chắn, người trẻ tuổi tài cao ở Giang Châu là bản thân rồi.
Thêm vào đó vừa rồi, Kỷ Tuyết Tình chỉ đang nhắm vào Triệu Trung Tuyết chứ chả đả động gì đến anh ta. Vậy là anh ta cho rằng, cô không thể nào không chọn mình được.
“Người trẻ tuổi tài cao mà tôi đề cử chính là..” Kỷ Tuyết Tình đứng trên sân khấu, cố ý đặt tay lên
một cái nút. Ngay trong lúc cô nói, từng cột xánh sáng đảo ra trên cơ thể mọi người thật nhanh.
Lúc này tất cả mọi người đã căng thẳng đến mức ngừng thở. Họ nhìn chăm chú vào quỹ đạo di chuyển của cột sáng, ý đồ muốn xem ai sẽ trở thành người may. mắn đó.
Theo tiết tấu âm nhạc dồn dập, cốt sáng bao quanh Lưu Thư Nhất không di chuyển.
“Đúng như dự đoán, là mình rồi!”
Lưu Thư Nhất vui sướng nắm chặt đấm đến mức. mặt cũng đỏ bừng.
“Anh giỏi quá đi chồng àI!”
Triệu Trung Tuyết cũng vô cùng đắc thắng và vui sướng: “Dù cô ta là cô cả nhà họ Kỷ thì cũng không thể ngăn chuyện cấp cao nhà họ Kỷ chọn người tài được. Nhà họ Lưu chắc chắn sẽ phất lên, anh chắc chắn sẽ một bước lên mây thôi chồng à”.
“Tôi thấy lời đồn là thật rồi, người nhà họ Kỷ muốn nâng đỡ chính là Lưu Thư Nhất”.
“Nếu vậy chuyện nhà họ Lưu trở thành đối tác quan trọng của nhà họ Kỷ đã xem như là ván đóng thuyền rồi”.
“Nhà họ Lưu thật sắp phất lên rồi!”
Trừ Vương Mãn Kim cười lạnh, vui sướng khi thấy người sắp gặp họa và Giang Vũ trưng ra vẻ mặt khó hiểu, thì những người khác ở trong hội trường đều sôi nổi chúc mừng Lưu Thư Nhất.
Lưu Thư Nhất đắc thắng đứng lên, chắp tay biểu đạt lòng biết ơn với mọi người: “Cảm ơn mọi người và cô Kỷ ưu ái, tôi chắc chắn sẽ...”
Kỷ Tuyết Tình đứng trên sân khấu không đợi Lưu Thư Nhất nói hết, đã đột ngột nói lớn: “Người trẻ tuổi tài cao mà tôi chấm chính là Giang Vũ!”
Ngay sau khi Kỷ Tuyết Tình nói thì cột ánh sáng xung quanh người Lưu Thư Nhất đã biến mất, sau đó bốn cột ánh sáng đến từ bốn hướng khác nhau cùng hội tụ lại chiếu vào Giang Vũ.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt với sự thay đổi bất thình lình vừa rồi, cùng lúc đó âm thầm hỏi: Giang Vũ là thằng nào? Khi này, nụ cười đắc chí trên mặt Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết cũng cứng lại, cảm giác từ trên đám mây mà té cái đụi xuống đất thật quá khó chấp nhận.
“Ha ha ha! Công dã tràng!”
Vương Mãn Kim bật cười ha hả, dường như chuyện này giống hệt những suy đoán của anh ta.
Triệu Trung Tuyết với Lưu Thư Nhất toàn là bọn ngu ngục, bọn này hoàn toàn không biết địa vị thật của Kỷ Tuyết Tình kh ủng bố đến mức nào.
Cô chính là công chúa nhỏ nói một không hai của nhà họ Kỷ, vậy nên lời cô nói có sức nặng nhất trong việc. quyết định cho phép quyền đầu tư vào Giang Châu.
Ấy vậy mà hai kẻ ngu kia mới chọc giận Kỷ Tuyết Tình rồi, còn muốn treo cào. Đúng là bọn thiểu năng.
Mọi người khác lại đưa mắt nhìn nhau, họ hoàn toàn không ngờ diễn biến sự việc lại trái ngược như vậy. Đặc biệt là những tên nịnh nọt Lưu Thư Nhất từ trước đến giờ càng xấu hổ đến mức muốn đào cái hố nhảy xuống ngay lập tức.
Không ai quan tâm đ ến Lưu Thư Nhất và Triệu Minh Tuyết nữa, họ vội vàng nhìn đến chỗ Giang Vũ đang bị ánh sáng tụ của ánh đèn bao phủ.
“Anh ta là Giang Vũ à? Tôi thấy vẻ ngoài cũng đường hoàng, hèn gì được cô Kỷ chấm là phải rồi”.
“Nhưng mà Giang Vũ này là ai? Hình như, trong giới kinh doanh của Giang Châu đâu có xuất hiện nhân vật như vậy!”
“Tôi không biết, cũng chả quen anh ta. Nhưng tôi thấy, anh ta đã được cô Kỷ để ý thì chắc chắn có tài gì đó hơn người rồi đấy!”
Trừ Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết quen Giang Vũ từ trước, thì tất cả mọi người trong hội trường hoàn †oàn không biết Giang Vũ là ai?
Bởi vì ngay cả cô cả Triệu Trung Tuyết của nhà họ Triệu, nhóm ông bà trùm trong giới kinh doanh Giang Châu còn không biết, thì lấy đâu ra có người biết được một người ở rể trong nhà họ Triệu mà không cho người †a có cảm giác tồn tại như Giang Vũ chứ.
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 27
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Loading...