Mặc dù Làng Phi Dương cực kỳ không tình nguyện đưa cho Giang Vũ nàm triệu tệ này, nhưng mà ỏng ta đồ dân theo một tên lừa đảo đến nhà họ Trương, đã mạo phạm đến hai ba con nhà họ Trương rồi.
Nếu như còn không đưa tiền, vậy thì hậu quà khó mà tưởng tượng được.
Nhà họ Lăng là thế lực bán địa cúa tính Giang Đông, đến nay đã rơi vào đường cùng thế này căn bản không dám mạo phạm vị thần tài Trương Hiến Minh này, chí một câu nói của người ta thôi đã có thế cât đứt tất cả nguồn vốn của nhà họ Lâng.
Dưới sự giám sát cúa hai ba con nhà họ lãng, Giang Vũ nhận được thông báo tiền về tài khoản năm triệu tệ, kiếm được một khoản tiền xương máu.
“Cám tạ sự quan tâm của tống giám đốc Làng đối với con gái tỏi, bây giờ con gái tôi đã khỏe lại rồi, sau này không cần ông phải bận tâm nữa”.
Trương Hiển Minh vẻ mặt vò cảm nhìn Làng Phi Dương nói: “Còn về việc nhà họ Làng nộp hồ sơ vay bèn chúng tỏi, bây giờ tỏi trả lời ông, ngân hàng Giang Đông không phê duyệt”.
“Giám đốc Trương, tôi…”.
“Bây giờ ông lập tức dẫn theo tên lừa đảo này cút ra khỏi nhà tòi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Không cho Lăng Phi Dương cơ hội mở miệng, Trương Hiển Minh dứt khoát đuổi khách.
Sắc mặt Lăng Phi Dương trâng bệch kéo theo Bruce đi ra phía ngoài cửa, đã biết khoản vay của nhà họ Lăng hoàn toàn không còn cơ hội nữa.
ông ta mang đến một chuyên gia mà hóa ra lại là một tên lừa đào, không những không thế chữa khói cho Trương xáo xảo, còn hại Trương xáo xáo suýt chút nữa nhảy lầu tự tử.
Mà Giang Vũ lại bị hai ba con nhà họ Trương vứt sang một bên, sau này lại chính người ta không tính toán gì mà chữa khỏi cho Trương xảo xảo.
Như vậy nhà họ Trương đương nhiên nghiêng về phía Giang Vũ, thậm chí còn có khả nãng giúp đỡ Giang Vũ đối phó với nhà họ Lăng.
Điều này đôì với nhà họ Lăng mà nói chẳng khác gì đã đói lại còn rách.
“Người đâu!”
Sau khi rời khói nhà họ Trương, Láng Phi Dương gào lên một tiếng, dùng sức ném cơ thế của Bruce cho mấy vệ sĩ: “Đánh gãy hai chân tên khốn này cho tôi, sau đó đem anh ta ném đến trước cống đại sứ quán”.
Nếu không phải vì Bruce thề thốt son sắt bảo đảm có thể chữa được bệnh cúa Trương xáo Xảo thì ông ta cũng sẽ không đưa anh ta đến nhà họ Trương.
Nếu không phải là Bruce tràn trề tự tin cá cược với Giang Vũ, ỏng ta cũng sẽ không thua mất nầm triệu tệ.
Nếu không phải Bruce là một tên lừa đảo, ông ta cũng sẽ không mạo phạm đến nhà họ Trương.
Lúc này, Lăng Phi Dương hận không thế làng trì nuốt sống Bruce, đều vì tên khốn này, ông ta hôm nay mới bị tốn thất nghiêm trọng như thế.
Nếu như Bruce không phải là người nước ngoài, vậy thì Lăng Phi Dương tuyệt đối sẽ cho anh ta bốc hơi khỏi thế giới này.
“Giang Vũ, cậu phá hoại cơ hội vay vốn cúa nhà họ Lâng, còn lừa đi năm triệu tệ của tôi!”
Sau khi lên xe, Lăng Phi Dương lạnh lùng nhìn về phía nhà họ Trương: “Cậu đang ép nhà họ Lăng tôi đi đến đường cùng, vậy thì đừng trách tôi ra tay không lưu tình”.
Ngay sau đó, Làng Phi Dương móc điện thoại ra, gọi cho một số điện thoại.
“Tòng sư Ngô, mấy người không cần phải đi Giang Châu tìm mục tiêu nữa”.
Sau khi kết nối điện thoại xong, Lăng Phi Dương dùng giọng điệu âm u lạnh lẽo nói: “Thằng nhóc kia đã đến tính lị rồi, bây giờ đang ở nhà họ Trương”.
“Được! Bây giờ chúng tôi sẽ đi đến nhà họ Trương giết anh ta”, một giọng nói lạnh như băng vang lên bên kia đầu dây điện thoại.
“Không! Nhà họ Trương dù gì cũng là một gia tộc hào mòn cúa tính Giang Đông, cứ thế đến đó sẽ gây ra rấc rối lớn”.
Lãng Phi Dương lẳc đầu: “Tòi sẽ phái người giám sát nhất cử nhất động của Giang
Vũ, làm phiền tông sư Ngô, trên đường khi cậu ta trớ về Giang Châu thì loại trừ cậu ta, cố găng làm thật sạch sẽ, không được đế lại bất kỳ chứng cứ hoặc dấu vết gì”.
“Đối phó với một đại sư nội kình nho nhỏ, không cần thiết phải phiền phức như thế!”
Tông sư Ngõ mất kiên nhản nói: “Cho dù chúng tôi đến nhà họ Trương gi ết chết anh ta, nhà họ Trương cũng không dám có bất kỳ ý kiến gì”.
“Nhà họ Trương đương nhiên không lọt được vào mắt của kẻ mạnh cấp tông sư như ngài đáy”.
Làng Phỉ Dương biết tính khí của đám kẻ mạnh cấp tông sư này, cố gáng nhẫn nại khuyên nhủ: “Nhưng sau lưng Giang Vũ lại có Ký Tuyết Tình chống lưng, không thể để cô ta bắt được bất kỳ dấu vết nào”.
Nghe đến danh hiệu cúa Ký Tuyết Tình, tông sư Ngô cũng trầm lặng một hồi, mới nhàn nhã đáp: “ông là người thuê, tôi nghe theo sự sắp xếp cúa ỏng”.
“Giang Vũ, hòm nay chắc chần sẽ phải chết!”
Sau khi ngầt điện thoại, Lăng Phi Dương nở nụ cười nham hiếm: “ông đây đã mời được hai kẻ mạnh cấp Tông sư nội kình từ Tòng môn võ đạo đến đáy, vốn dĩ dự định để giái quyết chuyện khoản vay, sau đó mới đưa bọn họ đi Giang Châu giết cậu”.
“Không ngờ cậu lại tự mình đi đến tỉnh lị, vậy thì đừng mong sống sót mà trớ về nữa”.
Võ giá cấp Tỏng sư là một người có thân phận địa vị trong Tông môn của võ đạo, nếu đưa vào trong thế giới thế tục, thì càng là một kẻ mạnh xưng bá một phương.
Lăng Phi Dương vì muốn gi ết chết Giang Vũ đã móc hết cá vốn ra, một lần mời hẳn hai kẻ mạnh tòng sư đến.
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 142
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Loading...