Nhưng hiện tại anh ta không có cách gì đối phó với Giang Vũ, cho nên chí có thế trút nối hận cùng sự nhục nhã lên người phụ nữ.
“Cậu Lảng, sao cậu kích động vậy!”
Trong lúc Lăng Vân đang kích động trút giận, một giọng nói giếu cợt bống truyền đến: “Bị người ta đánh phê’ một chân, lại không nghĩ cách báo thù mà lại ở đây trút giận lên phụ nữ, đúng là đàn ông đích
thực!”
“Đứa nào đó?”
Sâc mật cúa Lăng Vân thay đối, nhanh chỏng đứng dậy khói người phụ nữ.
“Cậu Láng, đã lâu không gặp!”
Một bóng người quái dị xuất hiện trên ghê sofa, giẻu cợt nhìn Lãng Vân.
“Lưu Thư Nhất!”
Làng Vân cau mày, trừng mát nhìn người ngồi trên ghê’ sofa, tức giận nói: “Mày cho rang mình là ai mà dám xông vào phòng của tao, muốn chết, người đâu…”
Người vừa đến là Lưu Thư Nhất, cậu chú nhà họ Lưu đà mất tích lâu nay!
Trước đây Lưu Thư Nhất đứng trước mặt Làng Vân cũng chẳng khác nào một con chó, vậy mà bây giờ đối phương không chỉ tự tiện xông vào phòng cũa anh ta mà còn dám chê nhạo anh ta, đúng là tự mình tim chết!
“Cậu Lăng không cần la hét nữa. Tòi đã cỏ thế xuất hiện ớ đây thì đương nhiên đà giái quyết hết vệ sĩ cúa anh rồi*.
Đối mặt vói Lăng Vân đang tức giận, Lưu Thư Nhất thay đổi thái độ nịnh nọt trước đây, bình tĩnh nói: “Tôi nghĩ mình là ai cùng không quan trọng, quan trọng là tòi có cách giúp anh trá thù”.
“Dựa vào hạng người như mảy sao?”
Làng Vân khinh thường nhìn Lưu Thư Nhất: “Mày chỉ là một đứa rác rười bị Giang Vu giẵm đạp đến mức bị đuối ra khỏi nhà họ Lưu, dựa vào cái gì giúp tao báo thù đây?”
“Dựa vào chuyện tòi có biện pháp đối phó với Giang Vũ!”
Lưu Thư Nhất bắt chéo chán, thân nhiẽn cười nói.
Lăng Vân khẽ cau mày, sau đó nhận thấy khí chất của Lưu Thư Nhất lúc này đá hoàn toàn khác so với trước đây.
Ngoài ra, mặc dù anh ta đã quát tháo hồi lâu nhưng vân không có vệ sĩ nào xuất hiện, Lằng Vàn lúc này mới nghi hoặc: “Chẳng lẻ tên vô dụng này còn có con bài khác?’
Lăng Vân nheo mát, hoài nghi nhìn Lưu Thư Nhất: ‘ Trước hết mày nói thử xem mày định đối phó với Giang Vũ như thế nào?”
“Kỳ thực muốn đối phó vói Giang Vù rất dé dàng, chỉ cần không có Kỷ Tuyết Tinh thì Giang Vù chí là một tên rác rưởi”.
Lưu Thư Nhất nghiêm túc trả lời: “Cho nên. muốn đối phó với Giang Vũ thì trước tiên phái giải quyết Kỷ Tuyết Tình”.
‘Tao còn tưởng mày có biện pháp gì đặc săc, không ngờ lại là suy nghi ngu xuấn như vậy”.
Làng Vân khinh thường nhìn Lưu Thư Nhất, nói: “Mảy cũng biết nhà họ Ký có thế lực như thế não . Dám đối phó với Kỷ Tuyết Tinh thì chầng khác nào muổn trở thành ké thù cúa nhà họ Kỷ, tụ tìm đường chết”.
“Cậu Lăng, tòi không có nói muôn đối phó Kỷ Tuyết Tinh, tòi cùng không có lá gan đó”.
Luu Thư Nhất lắc đầu giài thích: “Chỉ cần chúng ta tìm được biện pháp khiến Kỷ Tuyết Tinh rời khỏi Giang Châu thì cô ta sẽ không thế trở thành chồ dựa cúa Giang Vũ nữa. Như vậy chúng ta muốn xử lý
Giang Vu thế nào mà chẳng được”.
“Đúng là ý hay!”
Lăng Vân sứng sốt một chút, sau đó gật đau: “Chí cần không có Ký Tuyết Tinh chống lưng thì một mình Giang Vù sẻ không tạo nổi sóng gió gì. Nhưng làm sao chúng ta có thể khiến Kỷ Tuyết Tình rời khỏi Giang Cháu?”
“Bát cóc Kỷ Tuyết Tinh”.
Ánh mầt LƯU Thư Nhất lóe lên, nhâc nhở: “Nhưng chúng ta se không hại Kỷ Tuyết Tinh, chúng ta chì băt cóc cò ta đế nhà họ Kỷ cám thây Kỷ Tuyết Tinh nếu ở lại Giang Châu sẽ gặp nguy hiếm, như vậy bọn họ tất nhiên sẽ đưa có ta trở v‘ê Kim Lãng”.
“Không còn Ký Tuyết Tinh chống đờ thì Giang Vũ liền trở thành kè mà anh có thế tùy tiện chà đạp!”
Nghe vậy, đòi mắt của Láng Vàn sáng lên, không thế không nói rang biện pháp cúa Lưu Thư Nhất vẫn ấn chứa rùi ro, nhưng cùng thực sự khà thi.
‘ Nếu nhu mày đã có cách thì sao còn chạy đến đây tìm tao?”
Làng Vân không phái là ké ngốc, liền cánh giác hỏi Lưu Thư Nhất.
“Bởi vì với thân phận và địa vị cúa tói thì không có cách nào đế có thế tiếp cặn Kỷ Tuyết Tinh’.
Lưu Thư Nhất bất lực lắc đầu, giải thích: “Nhưng cậu Làng thì khác. Anh không chí là người quen cũ cúa Ký Tuyết Tinh mà còn là người gây ra cuộc chiến giưa nhà họ Làng và Giang Vu”.
“Chi cần anh ra mặt thì nhất định cỏ thế dụ được Ký Tuyết Tình ra ngoài”.
“Mày muốn lọi dụng tao như một quân cờ sao!”
Nghe vậy, Lầng Vân tức giận nói: “Cho dù mục đích bãt cóc không phái là đế làm hại Ký Tuyết Tinh, nhung một khi người ta biết tao băt cóc Kỷ Tuyết Tinh thì nhà họ Kỷ gia cùng sẽ không bao giờ buông tha cho tao và nhà họ Lâng!”
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 156
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương tiếp
Loading...