Vào khoảnh khắc này, Bùi Y Y chợt có cảm giác cực khoái mà Trâu Diễn đã nói, cả người ngứa ngáy, nóng lên và bải hoải, ngay cả nhịp thở cũng dính vào nhau.
Thẩm Ý như thể đã tìm được công tắc điều khiển cô vậy, ngón tay khẽ cong lại ấn vào hạt châu, vừa cong lên một cái, người Bùi Y Y chợt run lên, cổ họng như bị ai đó bóp nghẹt, phát ra những âm thanh kỳ lạ.
Bùi Y Y không thể điều khiển được mình, càng không thể khống chế Thẩm Ý được. Cô nhìn trân trân vào đôi mắt ánh lên ý cười sau khi trêu đùa cô của Thẩm Ý, cảm nhận được anh bất chợt gia tăng tốc độ, đầu ngón tay được cắt tỉa gọn gàng cạ vào hạt châu với tốc độ cực nhanh như đang gãi ngứa.
Bùi Y Y bắt đầu run bần bật, cô túm chặt lấy mép ghế, những tiếng ngâm nga xa lạ thoát ra từ trong miệng.
Khi đầu óc nóng lên, Bùi Y Y chợt thông suốt những hình ảnh trong video mà cô xem cùng Trâu Diễn. Tiếng rên rỉ thống khổ của người phụ nữ tóc vàng, Trâu Diễn nói đó là do hưng phấn. Lúc đó cô không hiểu, chỉ cho rằng nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của người phụ nữ tóc vàng kia, dường như
chính cô cũng có thể cảm nhận được sự thống khổ đó. Nhưng vào giây phút này, cô cũng đang kêu rên, thậm chí cô có thể nhìn thấy hàng lông mày cau chặt của mình trong đôi mắt đen láy của Thẩm Ý. Nhưng cơ thể cô thật sự sung sướng, nơi mật huy*t như được giăng đầy những dòng điện li ti, khiến cô ngứa ngáy đê mê...
“Bùi Y Y, em nghe xem.” Thẩm Ý tiếp tục xoa nắn hạt châu, ngón tay khác thi thoảng lại chọc vào miệng huy*t nhỏ mà ngay cả cô cùng chưa từng chạm vào.
Trong đầu Bùi Y Y nở rộ từng đóa hoa trắng lóa, cô đã nghe thấy rồi, âm thanh phát ra từ phía dưới của cô, giống hệt tiếng nước “nhóp nhép” khi người đàn ông làm bằng miệng cho người phụ nữ trong video.
Xấu hổ nhưng cũng rất sung sướng.
“Đừng... đừng...” Bùi Y Y rên rỉ, trái tim đập loạn nhịp, cô chưa từng hay biết rằng những gì được viết trong tiểu thuyết đều là thật, khi cơn khoái cảm ập đến, giọng của người ta sẽ mềm nhũn run run như đang làm nũng.
“Đừng cái gì, đừng làm thế hay đừng dừng lại?” Thẩm Ý ghé mặt xuống dưới, cách cô gần hơn. Khi anh mấp máy môi nói chuyện, cánh môi đã chạm vào khuôn mặt trắng ngần của cô mấy lần, giống như có chiếc lông vũ lướt qua, ngưa ngứa.
Anh định hôn cô ư?
Giống như những gì tiểu thuyết đã viết, nhẹ nhàng đặt môi lên môi cô. Trái tim Bùi Y Y bất chợt lửng lơ, âm thầm chờ mong.
Nhưng Thẩm Ý không nhận được lời hồi đáp, anh hơi ngẩng đầu lên, Bùi Y Y không muốn anh đi, muốn anh hôn mình. Khi cô đang định lên tiếng, ngón tay Thẩm Ý đột nhiên bóp vào hạt châu đã hóa cứng của cô, sau đó lại dùng móng tay khẽ gẩy vào hạt châu, Bùi Y Y lập tức kêu “Aaaaa”, cả người run rẩy kịch liệt, vùng bụng dưới nhấp nhô dồn dập.
“Uầy, lên đỉnh rồi này.” Thẩm Ý ác ý xoa lên đám lông mu một cái, rút tay ra.
Bùi Y Y giống như một con cá đang ngắc ngoải, cô nằm trên ghế dài thở dốc, khóe mắt còn rỉ nước mắt vì quá mức kích thích.
Thật ra cô vẫn chưa trở lại bình thường, nhưng nhìn thấy Thẩm Ý đang thay quần áo, cô lại vội vàng ngồi dậy kéo quần lên.
Đũng quần lót và lớp vải dưới mông đã hoàn toàn ướt đẫm, cô nhớ lại vừa rồi Thẩm Ý đã nói cô nhiều nước, mang tai cô nóng như phát sốt.
“Kinh nguyệt lần trước kết thúc khi nào?” Thẩm Ý bất ngờ hỏi một câu. Bùi Y Y chẳng kịp nghĩ ngợi, trả lời thành thật, “Thứ sáu tuần trước.”
Thẩm Ý duỗi tay qua, kéo khuôn mặt hơi nghiêng nghiêng của cô quay thẳng vào anh, “Tan học đến đây đợi anh.”
Trong phòng thay đồ rất nóng nực, vào giây phút kéo cửa ra, Bùi Y Y cảm thấy ánh nắng chiếu xuống ở bên ngoài còn mát mẻ hơn một chút.
Bùi Y Y vuốt lại tóc tai, sau khi sửa soạn xong cô mới phát hiện Thẩm Ý đang nhìn cô. Anh đứng ngay ở chỗ đón nắng, khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi vào lúc này lại như được dát vàng.
Thiếu niên tà ác thò tay vào trong quần cô ở trong phòng thay đồ không còn nữa, anh đón lấy ánh nắng, khuôn mặt tuấn tú đầy chân thực.
Chẳng biết từ khi nào, Thẩm Ý lại biến thành chàng trai dịu dàng ở dưới gốc cây kia.
“Bùi Thông là anh trai em nhỉ?”
Bùi Y Y đi đến bên cạnh Thẩm Ý, “Ừm” một tiếng, áo đồng phục của hai người cọ vào nhau, phát ra tiếng “soàn soạt”.
Thẩm Ý khẽ hừ một tiếng không thể bé hơn, nói: “Cậu ta học cùng lớp với anh, lần sau em muốn thu hút sự chú ý của anh thì phải đổi sang cách có não hơn chút nhé.”
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 12
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Loading...