Trước giờ tan học vào hôm qua, Thẩm Ý đã giao cho Bùi Y Y ba bài tập lớn, tối về nhà Bùi Y Y đều làm đúng hết. Lúc này Thẩm Ý lại giao cho Bùi Y Y hai bài nữa, chỉ sửa đề bài, còn công thức cần dùng thì vẫn là công thức trước đó, nhưng vừa mới thay đổi một cái, Bùi Y Y lập tức không biết làm.
Lúc thì cô vò đầu, lúc thì bứt tai, sau khi được Thẩm Ý nhắc nhở cô mới miễn cưỡng làm được một chút, rồi lại chống đầu bắt đầu ngủ gật.
Sao Thẩm Ý có thể để cô ngủ được, anh ra sức lay người cô, “Bùi Y Y, em làm xong bài tập chưa mà đã ngủ rồi hả?”
Vì quá mệt quá buồn ngủ, mí mắt của Bùi Y Y díu hết lại, cô xoa mặt mình để tỉnh táo lại, không quên oán thán: “Không phải uống thuốc thì thôi, việc gì anh phải giận dỗi chứ? Em đã mệt lử rồi mà anh còn không cho em ngủ.”
“Sao anh lại phải giận nhỉ?” Thẩm Ý véo mạnh vào má cô, “Em mà không học thì không thể lên đại học cùng anh. Thế thì không được anh làm cho la oai oái mỗi ngày rồi. Nói như vậy, em hiểu được chứ?”
Anh không làm Bùi Y Y cũng la oai oái, “Đau đau đau...” Cô tỏ vẻ đáng thương cầm điện thoại lên kiểm tra mặt mình, “Đỏ lên rồi này, cái má mịn
như lòng trắng trứng bị anh bóp mất hết rồi.”
“Mau làm đi.” Thẩm Ý thu mất điện thoại của cô, vắt chân ngồi bên cạnh nghiên cứu lọ tinh dầu thần kỳ Ấn Độ.
Không biết Bùi Y Y mua cái thứ này từ cửa hàng đồng giá 2 tệ nào, từ đơn bên trên cũng ghép sai, còn bày đặt tinh dầu thần kỳ, có mà dầu cống ngầm thì có.
“Anh nằm một lúc, làm xong thì gọi anh.” Thẩm Ý đứng lên, đi được hai bước lại ngoảnh đầu lại nói: “Nếu để anh phát hiện em ngủ gật, anh sẽ bôi cái tinh dầu thần kỳ mà em mua vào vùng kín của em đấy.”
Bùi Y Y không hó hé gì, cắm cúi làm bài.
Bị Thẩm Ý hết véo má rồi lại dọa dẫm, cô cũng chẳng thấy buồn ngủ nữa. Sau khi suy nghĩ, đối chiếu với mấy bài tập hôm qua, hướng giải dần trở nên rõ ràng. Cô nghĩ bụng, Thẩm Ý lừa cô sao, hóa ra là như thế.
Đợi cô làm xong hai câu, cầm bút xoay đầu lại định gọi Thẩm Ý thì phát hiện anh đã ngủ mất rồi.
Anh nằm ở mép giường bên ngoài, lọn tóc mái lòa xòa rũ sang một bên, để lộ ra vầng trán sáng sủa không tì vết. Có cơn gió nhẹ thổi vào từ cửa sổ, chiếc áo thun trắng trên người anh khẽ lay động, một mảng da thịt trên bụng dưới lúc ẩn lúc hiện.
Mặc dù đã nhìn thấy cảnh tượng chân thực trước mặt, nhưng Bùi Y Y vẫn cảm thấy hình ảnh này giống một bức họa hơn, Thẩm Ý chính là chàng thiếu niên đẹp đẽ trong tranh, khiến người ta không thể rời mắt nổi.
Cô mím môi, quăng bút đi, để chân trần leo lên giường, nhẹ nhàng bò từ cuối giường vào trong lòng Thẩm Ý ở phía bên ngoài.
Mí mắt Thẩm Ý hơi động đậy, không mở mắt ra cũng biết là Bùi Y Y. Anh “ưm” một tiếng, chất giọng khàn khàn vì mới ngủ dậy, hỏi cô: “Làm xong rồi à?”
Nói kiểu gì thế, cảnh tượng đẹp đẽ thế này, nhắc đến chuyện bài tập làm gì không biết.
Bùi Y Y ôm cứng người ta như con bạch tuộc, nũng nịu nói: “Ôm người ta ngủ một giấc đi mà.”
Thẩm Ý rút tay ra khỏi gáy, khi đặt tay xuống thấy trống không, anh mới phát hiện Bùi Y Y nằm ở phía bên ngoài. Cuối cùng anh cũng hé mắt ra nhìn, sau đó lại nhắm mắt lại, duỗi hai tay ôm lấy Bùi Y Y lăn một cái, Bùi Y Y lập tức vượt qua người anh, nằm vào phía bên trong giường.
Động tác này thật là giống phim thần tượng, Bùi Y Y cảm thấy đẹp mĩ mãn.
Nhưng thời gian đẹp mĩ mãn luôn rất ngắn ngủi, hai người ôm nhau ngủ trưa một giấc, tỉnh dậy làm bài tập giảng đề bài, thời gian đã trôi đến 5 giờ rồi.
Chu Thu Vũ đã nói trước, đến nhà bạn làm bài tập cũng được nhưng nhất định phải về nhà ăn cơm tối. Bùi Y Y thu dọn đồ đạc, Thẩm Ý đi thay quần áo chuẩn bị đưa cô về nhà.
Đợi đến khi Bùi Y Y sửa soạn cặp sách xong xuôi mới quay sang nhìn Thẩm Ý. Anh đang cài cúc áo sơ mi, cô lập tức động lòng, ôm cặp sách nhìn anh với ánh mắt mong đợi, “Lên đại học rồi chúng ta có thể sống chung không?”
“Hửm?” Thẩm Ý nhếch mày lên, rồi lại nhếch môi nói: “Bùi Y Y, bớt đọc truyện đi đọc nhiều từ mới vào, cuộc đời vẫn còn dài lắm.”
Bùi Y Y bĩu môi.
Được thôi, cô chỉ hỏi tí thôi mà.
Bùi Y Y tham ăn, rõ ràng về nhà sẽ phải ăn cơm, vậy mà trên đường đi ra trạm xe bus cô còn ăn không ít đồ ăn vặt. Thẩm Ý nhìn cái miệng chưa từng ngừng nghỉ như con chuột của cô, kéo cô lại, đổi ý: “Chỉ có hai trạm xe thôi, đi bộ đi.”
Đúng là rất gần, đi bộ còn có thể tiêu thực.
“Thẩm Ý, anh nói xem nhà chúng mình gần như thế, sao trước đây em chưa từng gặp anh nhỉ?”
“Không biết.” Nói xong, Thẩm Ý ngừng lại giây lát rồi bổ sung thêm: “Có thể đã từng gặp rồi, nhưng chúng ta đều không để ý đến đối phương.”
Bùi Y Y tỏ ra mờ mịt, “Nhưng em xinh thế này, vì sao anh không để ý đến em chứ?”
Thẩm Ý không có hứng thú với chủ đề này, anh giật mất đồ ăn vặt của cô rồi bỏ vào trong cặp sách, “Đừng ăn nữa, về nhà ăn cơm.”
Hai người nắm tay nhau, đi một mạch về cổng chung cư.
“Ngày mai đưa em đến tiệm sách, chọn mấy quyển sách ôn tập.” Đây là buổi hẹn mà Thẩm Ý đã sắp xếp xong từ lâu.
Bùi Y Y gật đầu, chỉ cần có thể ở bên Thẩm Ý, chọn cái gì cũng được hết.
“Được rồi, đi vào đi, mai gặp lại.” Thẩm Ý nhìn Bùi Y Y, khóe miệng của cô vẫn vương vụn bánh chưa lau sạch, nhưng cô không hề hay biết, chớp chớp mắt nhìn anh. Trong lúc nhất thời, Thẩm Ý cảm thấy Bùi Y Y vô cùng đáng yêu, anh duỗi tay lau sạch cho cô, ngón tay ấn hai cái lên cánh môi căng mọng, không cầm lòng được, cúi xuống định hôn cô.
Nhưng còn chưa hôn được, bên cạnh có người quát lên, “Bùi Y Y, em đang làm cái gì đấy!”
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 49
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Loading...