Sắc mặt An Tĩnh Nguyên hơi tram xuống, mặc dù bọn họ không cần sợ Ngô Ngọc Như, nhưng là người điên căn bản không hành động theo lẽ thường, bọn họ sợ khó lòng phòng bị, đi tìm hiểu một chút tin tức về cô ta cũng tốt.
Cố Chi Nghiên đương nhiên không phản đối, vì thế hai người cơm nước xong liền ra cửa. Nhà họ Triệu ở gân nhà họ Ngô, hai người dọc theo hướng đến nhà họ Ngô, còn chưa tới nơi, đối diện đã thấy Ngô Ngọc Như xách theo hành lý, đi theo bên cạnh cô ta là đám người nhà họ Ngô.
Bốn mắt nhìn nhau, Ngô Ngọc Như nhìn thấy An Tĩnh Nguyên nắm chặt tay Cố Chi Nghiên, nhanh chóng bảo vệ cô ở phía sau, nhìn thấy cô ta như nhìn thấy quỷ.
Trong lòng cô ta có chút bướng, vốn dĩ không muốn phản ứng với hai người này, nhưng Cố Chi Nghiên lại cười nói:
"Thím Mai, các thím đây là muốn đi đâu?"
Hầu Bảo Mai vẻ mặt ngượng ngùng nhìn qua.
"Cũng không có đi đâu, bạn học của Ngọc Như ở thành phố giới thiệu cho con bé một công việc, cho nên con bé qua bên kia nhìn xem.”
Lời này mang ý tứ rất rõ ràng, Ngô Ngọc Như thực sự rời đi, Cố Chi Nghiên không hề ngạc nhiên chút nào, thậm chí trong lòng cảm thấy rất thoải mái.
Ngô Ngọc Như rời đi là tốt rồi, hiện tại cô đang mang thai, cũng không có tâm tư tranh đấu với cô ta, chỉ tiếc Triệu Khang Vân, Ngô Ngọc Như này vừa đi, hai người bọn họ liền không cách nào cột vào cùng nhau được nữa.
Cố Chi Nghiên liếc nhìn Ngô Ngọc Như, khẽ mỉm cười.
"Vậy thì khá tốt, thế giới bên ngoài tốt hơn nhiều so với đại đội của chúng ta, đi ra ngoài cũng học hỏi được nhiều kiến thức."
Ngô Ngọc Như tự nhiên biết đây chỉ là lời nói khách sáo, thậm chí cô ta cũng biết khi người phụ nữ đối diện nói ra lời này, trong lòng khẳng định đang chế nhạo mình.
Cô ta không muốn rời đi, vốn tưởng rằng lần kiểm điểm trước sẽ không có việc gì, chính là cũng không có, mọi người vẫn luôn cắn việc này không bỏ.
Khi cô ta ra cửa, có thể nghe thấy mọi người bàn tán sự kiện đó ở sau lưng, mắng cô ta không biết xấu hổ, mắng cô ta là ăn trộm, lời khó nghe gì cũng nói.
Mỗi khi nghe thấy, Ngô Ngọc Như đều tức giận đến run rẩy cả người, nhưng cô ta không có cách nào phản bác, chỉ có thể tự an ủi mình rằng không sao, kết quả thi đại học sẽ lập tức phát xuống, chờ khi có kết quả, cho dù không thi đậu, chỉ cần thi tốt hơn những người khác trong đại đội, như vậy cũng có thể lấy lại mặt mũi.
Nhưng người càng xui xẻo thì càng có nhiều chuyện không vừa ý, sau khi kết quả thi đại học thuộc top 100 được dán ở công xã, cô ta mới biết ngay cả vào top 100 cũng không có phần mình.
Điều này có nghĩa là, cô ta thi rớt đại học, ngay cả đại học chuyên khoa cũng không vào nổi.
Cô ta không thể tin được, vì thế dành chút thời gian rảnh trực tiếp đến trường để tra điểm, nhưng kết quả lại là, tổng điểm 500 mà cô ta còn không lấy được 200 điểm! Nếu như mọi người đều thi trượt thì không nói, nhưng vấn đề là, con gái của Triệu Tú Quyên lại thi đậu, thành tích xếp thứ 80. So sánh như vậy, cô ta càng mất mặt, hai ngày này phàm là ai nhìn thấy cô ta cũng hỏi, lần này cô thi đại học được bao nhiêu điểm!
Lời thê son sắt ban đầu hóa ra lại là kết quả này, Ngô Ngọc Như cảm thấy không đất dung thân, cuối cùng quyết định đi đến Thượng Hải.
Thượng Hải khắp nơi đều là vật báu, cô ta không tin, là một cô gái xuyên sách, còn không sánh bằng con gái ở đấy saol
"Mẹ, đi thôi, trễ nữa con không kịp lên xe lửa."
Ngô Ngọc Như nói xong, trực tiếp xách hành lý vòng qua hai người đi ra ngoài.
Hầu Bảo Mai biết giữa con gái mình và Cố Chi Nghiên có mâu thuẫn không thể hóa giải, cho nên cũng không nhiều lời, nhanh chóng giải thích rồi rời đi.
Một trận này nhà họ Ngô mặc dù ầm ï cũng không lớn, nhưng vào thời điểm này số người có gan đi ra thành phố lớn kiếm sống cũng quá ít, huống chỉ là một cô gái, cho nên khi tin tức truyền ra, toàn bộ đại đội đều biết, có người cười trộm, có người trào phúng, đương nhiên càng có rất nhiều người có tâm thái chờ xem chuyện này.
Nhưng chuyện này không liên quan gì đến Cố Chi Nghiên, những ngày sau đó, phản ứng mang thai của cô đặc biệt nghiêm trọng, ăn xong lại nôn, nôn rồi lại ăn, rõ ràng cái gì cũng chưa làm cũng cảm thấy mệt, còn thường xuyên mệt rã rời là ngủ, căn bản không rảnh quan tâm đến chuyện khác.
An Tĩnh Nguyên nhìn cô khó chịu, trong lòng cũng không chịu nổi, nghĩ đến lời bác sĩ nói, liền thúc giục cô đi bệnh viện.
Thập Niên 70 Người Vợ Ngọt Ngào
Chương 106
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương tiếp
Loading...