Giang Kiên, mưa đẹp như tranh, gái xinh như ngọc.
Tháng ba, khắp các con phố lớn và hẻm nhỏ ở thành phố Trung Hải người ra vào nườm nượp không ngớt, vô số các cô gái xinh đẹp ăn mặc mát mẻ, xinh đẹp như hoa, khiến nhiều người say đắm.
Trong một căn phòng khách sạn, Lăng Khôi vừa tắm xong, đang khoác chiếc áo choàng tắm ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, thích thú nhìn người đẹp trước mặt.
Vóc dáng cô gái này đúng chuẩn tuyệt vời, với chiều cao khoảng một mét bảy kết hợp với đôi giày bảy centimet khiến cô gái trông cao ngất ngưởng.
Chiếc váy đồng phục OL ngắn cùng đôi chân dài mang tất, gương mặt thanh tú, không có bất kỳ khuyết điểm nào.
Đôi môi đỏ mọng và ánh mắt trìu mến, có thể nói đây là nữ thần trong mộng của mọi người đàn ông.
“Lâm Yến Lệ, nửa đêm cô hẹn tôi đến đây làm gì?”, Lăng Khôi ngồi bắt chéo chân, châm một điếu thuốc cho mình rồi chậm rãi hút.
Lâm Yến Lệ - giáo viên âm nhạc tại Học viện Hý kịch Trung Hải, năm nay hai mươi bảy tuổi, là một giáo viên cấp nữ thần tại học viện.
Số lượng đàn ông theo đuổi cô có thể xếp hàng dài ra nước ngoài.
Nhưng lại chưa có ai theo đuổi được cô.
Bây giờ, nửa đêm mà cô lại chủ động hẹn Lăng Khôi đến khách sạn...!ở chung trong một phòng.
Điều này khiến Lăng Khôi vừa bất ngờ, hạnh phúc vừa sợ hãi.
Đôi môi đỏ mọng của Lâm Yến Lệ hơi nhếch lên: "Em mời anh đến đây, đương nhiên là để làm việc nên làm, còn cần phải hỏi nữa sao?”
Dáng vẻ này của cô thật sự là quá xinh đẹp.
Lăng Khôi không nhịn được liền nuốt nước bọt: “Mối quan hệ của chúng ta tiến triển nhanh quá rồi nhỉ?”
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Yến Lệ khẽ giật: "Tranh thủ lúc còn nóng không phải là câu nói cửa miệng của đám đàn ông các anh sao?”
Lăng Khôi hít sâu một hơi thuốc lá và thở ra những vòng khói dày đặc: "Nhưng tôi là người đàn ông đã có gia đình”.
Lâm Yến Lệ vuốt tóc ở hai bên thái dương ra sau tai, thản nhiên cười đáp: "Em không ngại đâu”.
Cái này…
Bây giờ phụ nữ đều cởi mở như vậy sao?
Không đợi Lăng Khôi lên tiếng, Lâm Yến Lệ đã ưỡn ẹo như con rắn nước, bước tới trước mặt Lăng Khôi và nói với giọng điệu quyến rũ: "Cảnh đẹp ngày tốt, chúng ta đừng bỏ qua buổi tối tốt lành này”.
Lăng Khôi liếc nhìn gương mặt Lâm Yến Lệ, ngửi mùi nước hoa thoang thoảng tỏa ra từ trên người cô rồi nuốt nước bọt nói: “Nếu vợ tôi biết thì...!tôi sẽ xong đời”.
Lâm Yến Lệ đặt hai tay lên vai Lăng Khôi, cắn răng nói: "Chỉ cần anh và em đều không nói thì trên đời này làm gì có ai biết được chuyện giữa hai chúng ta chứ?”
Lăng Khôi trừng mắt nhìn rồi lẩm bẩm: “Chỉ sợ ngộ nhỡ...”
Lâm Yến Lệ nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngộ nhỡ vợ anh biết thì em...!em...!bằng lòng làm vợ bé”.
Chết tiệt...!
Tam quan của Lăng Khôi như sụp đổ.
Người phụ nữ như vậy, nằm mơ cũng muốn có được.
Có biết bao đại gia dùng núi vàng núi bạc cũng không theo đuổi được cô, kết quả cô lại bằng lòng làm vợ bé?
Tại sao chứ?
Chẳng lẽ là vì mình đẹp trai?
Ừ.
Chắc chắn là như vậy.
Đối mặt với cảnh tượng như vậy, e rằng bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ hành động không chút do dự.
Lúc này mà không chần chừ do dự thì chứng tỏ Lăng Khôi là một gã đàn ông cặn bã.
Nhưng nếu chần chừ do dự thì điều đó có nghĩa...!Lăng Khôi còn không bằng gã đàn ông cặn bã.
Cặn bã hay còn không bằng cặn bã.
Đây là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Thấy Lăng Khôi do dự, Lâm Yến Lệ chớp đôi mắt to xinh đẹp, thở dài nói: “Sao anh chậm chạp thế? Hay là anh không phải đàn ông?”
Người phụ nữ này thật sự là một con yêu tinh.
Lăng Khôi rít mạnh một hơi thuốc: “Đây không phải vấn đề có phải là đàn ông hay không”.
“Vậy là vấn đề gì?”, Lâm Yến Lệ đang dò hỏi, nhưng trên thực tế cô vẫn tiếp tục mê hoặc Lăng Khôi bước lên con đường không lối về.
“Cô là bạn thân nhất của vợ tôi, ngộ nhỡ cô được vợ tôi nhờ đến thử tôi...!thì chẳng phải tôi đã bị trúng kế rồi sao?”, Lăng Khôi vỗ mạnh vào đùi mình.
Tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo!
Thiên đường và địa ngục đôi khi chỉ là sự khác biệt bởi một ý nghĩ.
Lâm Yến Lệ run rẩy, rõ ràng không còn tự tin như lúc nãy nữa, cô cố trấn an nói: "Anh không tin em sao?"
Lăng Khôi trả lời: “Tôi không tin vợ mình”.
Lăng Khôi vô thức rùng mình khi nghĩ đến cô vợ lạnh lùng và xinh đẹp Tô Duệ Hân.
Một bước sai, các bước tiếp theo cũng sai, cuối cùng sẽ thua cả ván cờ.
Lâm Yến Lệ trìu mến nói: "Anh yên tâm, quan hệ của em và cậu ấy chưa tốt tới mức đó đâu.
Hơn nữa, em là một cô gái cao ngạo, xinh đẹp tài hoa, xuất thân cũng không thua kém Tô Duệ Hân.
Số lượng đàn ông theo đuổi em còn nhiều hơn cả Tô Duệ Hân đấy.
Sao em có thể hủy hoại mình vì cậu ấy được chứ? Còn dùng cơ thể của mình để giúp cậu ấy thử anh sao?”
Câu nói này thật sự rất cảm động.
Đúng vậy, ai lại bằng lòng dùng cơ thể ngọc ngà của mình để giúp đỡ bạn thân thăm dò chồng chứ?
Hơn nữa, Lâm Yến Lệ cũng là một nữ thần.
Nếu Lăng Khôi vẫn tiếp tục nghi ngờ sự chân thành của Lâm Yến Lệ thì chẳng phải lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử sao?
Lăng Khôi nhìn người phụ nữ trước mặt với gương mặt đầy vẻ quyến luyến rồi lẩm bẩm: "Tôi chỉ là thằng ở rể nhà họ Tô, mỗi ngày bưng trà rót nước làm việc nhà phục vụ vợ, không có tiền cũng chẳng có địa vị, sống ăn bám qua ngày.
Cô thích tôi ở điểm nào vậy?"
Lâm Yến Lệ nói một cách chắc chắn: "Em thích dáng vẻ ăn bám của anh, sau này em sẽ nuôi anh”.
Mẹ kiếp!
Thật bá đạo!
Lăng Khôi tôi may mắn đến mức này sao?
Lâm Yến Lệ mở một chai rượu vang, rót một ly và uống một ngụm lớn, trên mặt bắt đầu ửng hồng, hai mắt như có thể vắt ra nước: "Lăng Khôi, em vì anh mà từ bỏ cả cô bạn thân Tô Duệ Hân, em còn đồng ý làm vợ bé và bằng lòng làm con giáp thứ mười ba bị người người phỉ nhổ, chẳng lẽ anh vẫn phụ lòng em sao?”
Bầu không khí trong phòng trở nên ngọt ngào tình cảm.
Lăng Khôi nghĩ rằng tuyệt đối không thể phụ lòng một cô gái nặng tình như vậy.
Nếu mình còn tiếp tục do dự nữa thì đời này chẳng đáng mặt đàn ông.
Sau khi dập tắt tàn thuốc, Lăng Khôi bỗng đứng bật dậy, đi từng bước một về phía Lâm Yến Lệ.
Nếu chết dưới một đóa hoa mẫu đơn thì cũng được làm một con quỷ phong lưu.
Mẹ kiếp, không quan tâm nhiều vậy nữa.
...!
Lúc này, Tô Duệ Hân đang ở phòng bên cạnh.
"Chết tiệt, Lăng Khôi là một tên cặn bã.
Duệ Hân, anh ta muốn cắm sừng cậu đấy”.
Trên màn hình máy tính xách tay hiển thị rõ ràng hình ảnh của Lăng Khôi và Lâm Yến Lệ với độ sắc nét cao, thậm chí âm thanh còn nghe rất rõ ràng.
Giống như đang xem một bộ phim HD.
Tô Duệ Hân mặc đồng phục màu trắng ngồi ở bàn làm việc, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.
Tô Duệ Hân rất xinh đẹp, chưa kể vóc dáng chuẩn ba vòng, chỉ riêng đường nét gương mặt thanh tú không chút tì vết đã đủ để đè bẹp đám hoa thơm cỏ lạ bên ngoài.
Hơn nữa, giữa đôi lông mày của cô có một nét đẹp lạnh lùng đẩy người ta ra xa ngàn dặm.
Khiến người khác rất muốn lại gần nhưng lại không đành lòng bước tới, chỉ có thể đứng từ xa chiêm ngưỡng hoặc ảo tưởng trong giấc mơ.
Cô ấy chính là vợ của Lăng Khôi.
Tổng giám đốc bệnh viện Bình An ở thành phố Trung Hải, cô chủ gia đình giàu sang quyền quý nhà họ Tô.
Nhưng lúc này, sắc mặt Tô Duệ Hân trở nên tái xanh khi nhìn thấy cuối cùng Lăng Khôi cũng đi về phía Lâm Yến Lệ.
Lăng Khôi, anh được lắm, thực sự dám làm điều đó với bạn thân của tôi.
Đồ không bằng cầm thú.
"Bụp”.
Trương Lộ giơ cây gậy bóng chày bằng gỗ lên đập mạnh vào bàn: "Mẹ kiếp, mình biết ngay anh ta là loại đàn ông cặn bã mà, Duệ Hân, đi, đi bắt tại trận”.
Trương Lộ nổi giận đùng đùng, cứ như thể người bị cắm sừng là bản thân cô vậy.
Cô nhét cái gạt tàn thuốc loại lớn vào tay Tô Duệ Hân, sau đó lôi Tô Duệ Hân ra ngoài đòi lại công bằng.
Trương Lộ cũng là một cô gái xinh đẹp, bạn tốt của Tô Duệ Hân, đồng thời cũng là giáo viên khoa Biểu diễn của Học viện Hý kịch Trung Hải.
Chủ ý của việc thăm dò Lăng Khôi là do Trương Lộ bày ra.
Hai người đi thẳng vào phòng của Lăng Khôi, Trương Lộ vừa vung cây gậy lớn vừa nghiến răng nói: "Duệ Hân, cậu đã kết hôn với anh ta ba năm nay, còn làm việc vất vả bên ngoài để nuôi anh ta ăn mặc, anh ta không biết ơn thì đã đành, đằng này lại dám hại đời bạn thân của cậu, anh ta cũng ghê gớm quá rồi nhỉ?”
Tô Duệ Hân nhíu mày, đôi mắt hiện lên vẻ đau xót.
Cô ấy xuất thân cao quý, nhan sắc khiến vô số cô gái xinh đẹp khác ngưỡng mộ, lại là tổng giám đốc bệnh viện Bình An trực thuộc tập đoàn Tô Thị và là nữ thần trong mộng của tất cả đàn ông ở thành phố Trung Hải.
Sau đó, vì nghe theo lời dặn dò trước lúc lâm chung của ông nội, cô buộc phải từ bỏ cơ hội được gả vào một gia đình giàu sang quyền quý, hạ thấp giá trị bản thân để kết hôn với Lăng Khôi.
Sau khi kết hôn, Lăng Khôi ham ăn lười làm, chẳng được tích sự gì, ngay cả Tô Duệ Hân cũng bị người thân và bạn bè châm biếm chế nhạo, khiến cô hết sức chán ghét Lăng Khôi.
Suốt ba năm nay, Tô Duệ Hân đã dần dần chấp nhận cuộc hôn nhân này, cô cảm thấy chỉ cần Lăng Khôi đối xử tốt với mình thì cô sẽ chấp nhận người chồng vô dụng này.
Bây giờ, cô lại cảm thấy bản thân như vậy thật không đáng.
Tô Duệ Hân kiềm chế cơn phẫn nộ và ấm ức cùng cực của mình, lúc đến trước cửa phòng Lăng Khôi, cô nâng cao giày cao gót và đá mạnh vào cửa: "Lăng Khôi, đồ cặn bã, cút ra đây cho tôi!"
- -----------------.
Chiến Thần Phục Thù
Chương 1
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Loading...