Câu nói của bà cụ Tô không hề có ý bàn bạc thương lượng, càng giống búa sắt lạnh băng đập xuống không chừa một chỗ trống nào.
Càng trào phúng hơn là mọi người lại chợt vỗ tay như sấm rền.
“Chúc mừng chị Duệ Hân, cuối cùng chị cũng có thể thoát khỏi tên vô dụng Lăng Khôi, sau đó gả vào nhà giàu có rồi”.
“Nhà họ Trần là nhà giàu có nhất quận Ngô Giang với khối tài sản chục tỷ, Duệ Hân mà gả cho Trần Giang thì cả đời nó sẽ sống cuộc sống của người vợ giàu có rồi, thật khiến người khác ghen tỵ”.
Tô Thần bưng ly rượu tới cạnh Tô Duệ Hân, nhấp một ngụm: “Em Hân, chúc mừng em nhé. Cuối cùng cũng như được ý nguyện gả vào nhà họ Trần. Từ giờ trở đi em là đại gia rồi”.
Tô Duệ Hân ngồi đơ ra tại chỗ, trừng to mắt, cả người cũng run cầm cập.
Chu Lam phấn khởi chụp lấy bả vai Tô Duệ Hân: “Con còn đơ ra đó làm gì nữa, Tô Thần đang mừng rượu con kìa, còn không mau kính lại một ly”.
Tô Duệ Hân vẫn ngây ra như phỗng, không hề phản ứng.
Tô Thần cũng không để ý, nói với Lăng Khôi đang ở bên cạnh: “Lăng Khôi, những ngày cậu ăn bám cũng kết thúc rồi. Nhưng giờ cậu còn chưa ly hôn, cậu vẫn là thằng rể vô dụng ăn bám nhà họ Tô, ly rượu này cậu uống thay em Hân được chứ?”
Advertisement
Dứt lời, Tô Thần rót đầy ly, bưng ly lên đưa cho Lăng Khôi: “Cậu cứ xem như đây là rượu chia tay của cậu và em Hân đi, cũng xem như nhà họ Tô tặng cậu rượu chia tay”.
Một vài tiểu bối trong nhà họ Tô hùa theo: “Chai này là rượu Lafite phải không, rượu này có tiếng lắm ấy. Người mặc đồ vá như cậu thì khó mà được uống chai rượu quý như này. Cậu còn không cảm ơn món quà này của Tô Thần đi”.
Lăng Khôi nhận ly rượu nhưng không uống mà vân vê trong tay, nhìn chằm chằm rượu trong ly.
Một lúc sau Lăng Khôi ngước đầu lên, nhìn bà cụ Tô ngồi ở đầu hàng ghế: “Bà nội, cháu thích Duệ Hân, cháu không muốn ly hôn. Mong bà cho cháu thêm một cơ hội nữa”.
Kỳ thực, với thủ đoạn và bản lĩnh của Lăng Khôi thì không cần hạ thấp khép nép như này.
Nhưng Lăng Khôi không muốn khiến Tô Duệ Hân khó xử.
Bản thân có thể đổ máu, san bằng một quốc gia, cưỡi ngựa đạp núi non.
Thì cũng có thể vì vợ từ bỏ sự khí thế đó mà khom lưng khuỵu gối.
Lúc này, Tô Duệ Hân bỗng ngước đầu nhìn người đàn ông trước mặt, cô cảm thấy dường như Lăng Khôi đã khác trước.
Bà cụ Tô châm chọc: “Cậu cũng xứng nói ra chữ thích à? Cậu có tư cách gì thích Tô Duệ Hân nhà chúng tôi chứ? Dựa vào cái miệng ăn bám à?”
Lăng Khôi nghiêm túc nói: “Thứ Trần Giang đưa ra được thì cháu cũng có thể cho được, vả lại còn nhiều hơn nữa”.
Bà cụ Tô lạnh lùng, nói: “Trần Giang vừa đem sính lễ ba mươi triệu tới, cậu lấy ra được số tiền này sao? Nhà họ Trần là nhà giàu nhất quận Ngô Giang, đủ để khiến Duệ Hân sống vinh hoa phú quý cả đời, cậu cho nó được sao?”
Lăng Khôi điềm nhiên đáp: “Cháu có thể cho cô ấy”.
“Bốp!”
Bà cụ Tô chưa kịp mở miệng thì Chu Lam đã tát Lăng Khôi một bạt tai, chán ghét nói: “Lăng Khôi, mày đúng là khoác lác không biết ngượng mà. Mày quấn lấy con gái tao ba năm, có cho nó được đồng nào chưa? Mày hại nó ba năm qua chưa đủ sao? Mày còn ra ngoài lăng nhăng, giờ mày không có tư cách nói thích con gái tao”.
Lúc này, Trần Giang ngạo nghễ hùng dũng bước tới: “Lăng Khôi, anh chỉ là tên vô dụng nghèo. Anh có tư cách gì tranh giành Duệ Hân với tôi chứ? Tôi có thể cho cô ấy cuộc sống mà cả đời anh có muốn cũng không dám nghĩ tới. Nếu anh không muốn ở đây tiếp tục mất mặt thì mau cút khỏi đây đi”.
Đối diện với sự châm chọc của mọi người, Lăng Khôi cố nhẫn nhịn những lời mình muốn nói lại, khoé miệng từ từ hé ra nụ cười.
Anh nâng cao ly rượu qua đầu rồi buông tay.
“Loảng xoảng!”
Ly rượu rơi xuống đất, mảnh vỡ bay tung toé, rượu cũng rơi vãi lung tung.
“Từ hôm nay trở đi, tôi và nhà họ Tô như ly rượu này, ly vỡ, tình nghĩa cũng dứt. Bà cụ Tô, vụt mất tôi chính là chuyện hối hận nhất trong đời bà đó. Bà làm tổn thương Duệ Hân thì có thể cầu xin để được tha thứ, nhưng bỏ lỡ tôi thì có cầu xin cũng vô dụng”, Lăng Khôi quay đầu nhìn chằm chằm Duệ Hân, trong mắt anh lộ rõ sự dịu dàng đầy quyết đoán: “Duệ Hân, em từng nói mong gặp được bạch mã hoàng tử trong lòng mình dẫn em đi khắp nơi rong chơi, cưỡi ngựa vượt núi non. Giờ anh muốn nói em biết, thực ra người đó vẫn luôn ở trước mặt em. Mong em tựa tác phẩm điêu khắc “Kiệt Tác Pháo Hoa”, vẫn luôn giữ vững ý chí kiên cường”.
Để lại một câu này, Lăng Khôi dứt khoát đứng dậy rời đi.
Cuối cùng, khi đi tới cửa, anh nghe thấy câu khiến anh mong chờ đã lâu.
“Bà ơi, cháu sẽ không gả cho Trần Giang”, Tô Duệ Hân cũng không biết lấy đâu ra dũng khí mà máu nóng xộc thẳng lên đầu rồi nói ra câu trả lời trong lòng.
Câu nói này của cô khiến mọi người sững sờ.
Có thể gả cho Trần Giang là chuyện may mắn tới cỡ nào.
Bao nhiêu cô gái trong nhà họ Tô muốn còn không được.
Vậy mà Tô Duệ Hân lại từ chối, cô ta bị bệnh à?
Mọi người chưa kịp lên tiếng thì bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng động vang dội.
“Lý Mặc, Lý Lưu Tô của gia tộc Lý Thị nhận lời mời của cậu Lăng tới chúc thọ”.
Giọng nói vừa dứt, tất cả mọi người có mặt ở đó đều bỗng đứng bật dậy.
Nhà họ Lý là thành viên đoàn chủ tịch của Công đoàn Trung Hải, còn lợi hại hơn nhà họ Tô nhiều. Bình thường bà cụ Tô muốn gặp Lý Mặc còn khó hơn lên trời, vậy mà lần này ông ta lại chủ động tới chúc thọ bà cụ Tô sao?
“Liễu Oanh hoan nghênh Lý Mặc, Lý Lưu Tô ghé thăm”, bà cụ Tô được quan tâm mà vừa mừng vừa lo, vội vàng bước tới trước nghênh đón hai người họ vào chỗ ngồi.
Tên thật của bà cụ Tô là Liễu Oanh, gặp nhân vật lớn như Lý Mặc nên tự xưng tên của mình ra, biểu thị sự tôn trọng hết mực với Lý Mặc.
Lý Mặc lấy ra một phong thư đưa cho bà cụ Tô: “Bà Tô không cần khách sáo, tôi chỉ nhận lời mời của cậu Lăng mà tới chúc thọ thôi. Đây là thẻ kim cương có mười triệu tệ, chúc bà sống lâu trăm tuổi”.
Hít!
Tặng tận mười triệu để chúc thọ!
Phung phí đến mức nào chứ?
Mọi người đều kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Bà cụ Tô càng thấy đắc ý hơn, bà ta thầm nghĩ chắc là nhà họ Lý cũng vì nhìn trúng dự án đã được nhà họ Tô bắt đầu nghiên cứu nên mới có thành ý tới kết giao. Xem ra sự phát triển của nhà họ Tô sắp lên tới đỉnh điểm rồi.
Sau khi Lý Lưu Tô vào chỗ ngồi và nhìn ngang nhìn dọc, nhận ra Lăng Khôi không có đây thì không khỏi thất vọng lắc đầu. Lúc đang nhàm chán, cô nhìn thấy một hộp gấm trên mặt đất, đôi mắt chợt loé sáng rồi vội vàng nhặt nó lên.
Tô Thần vội nói: “Cô Lưu Tô, đây là rác của tên vô dụng Lăng Khôi tặng, cô vẫn nên quăng nó đi để đỡ làm bẩn tay mình”.
Bà cụ Tô cũng đồng ý, nói: “Ôi, thật bất hạnh mà, nhà họ Tô tôi bị mù mới nhận thằng rể cặn bã kia vào ở rể, lễ mừng thọ của tôi, vậy mà nó lại tặng rác để sỉ nhục tôi”.
Lý Lưu Tô không để ý tới bọn họ mà cẩn thận lau lớp sáp trên bề mặt hộp.
Sau khi lau lớp sáp, hộp gấm trở nên mới hơn, vì dùng gỗ lim vàng quý báu chế tạo, mặt trên còn có nét chạm trổ rất tinh tế.
Lý Lưu Tô lấy kính lúp ra cẩn thận so sánh, cuối cùng thở dài một hơi: “Đây là quà Lăng Khôi tặng phải không?”
Bà cụ Tô đáp: “Chỉ là đồ rác rưởi thôi mà”.
Lý Lưu Tô cười nói: “Nếu đây mà là rác, vậy trên thế giới không có thứ nào đáng tiền rồi”.
Bà cụ Tô hơi giật mình: “Ý của cháu là sao?”
“Mấy người xem này”, dưới ánh mắt của mọi người, Lý Lưu Tô nâng hộp gấm lên, sau đó từ từ mở ra.
Bên trong hộp gấm chứa tác phẩm điêu khắc bằng gỗ sưa đỏ.
Chiến Thần Phục Thù
Chương 40
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Loading...