Phòng VIP số hai nhà hàng Bạch Vân.
Bầu không khí rất tĩnh lặng.
Vẻ mặt của Lục Tử Ca và chị Béo đều hơi khó chịu, chỉ có mình Lăng Khôi ăn như hổ đói, càn quét hết thức ăn trên bàn, cuối cùng còn lấy khăn lau vết dầu mỡ dính trên khóe miệng, rất hài lòng xoa bụng nói: “Tôi ăn no rồi”.
Hàn Mộ Hoa vẫn đứng im tại chỗ, lúng túng nói: “Lăng Khôi, tôi còn có việc đi trước đây. Chuyện hôm nay cứ thế đi, tôi không cần mười triệu tiền phí xuất hiện nữa”.
Hàn Mộ Hoa nhụt chí thỏa hiệp.
Bà ta vốn rất cứng rắn nhất quyết phải lấy được mười triệu tệ đó.
Dù vừa nãy bị thất thủ thì bà ta cũng không có ý định thay đổi.
Suy cho cùng, với “ông lớn” cấp bậc như bà ta, một lời nói một gói vàng, nếu nói bừa thì sẽ làm tổn hại đến uy tín và uy nghiêm của bà ta.
Nhưng vừa nãy thấy Lăng Khôi ăn điềm nhiên như vậy, còn gọi một cuộc điện thoại bí ẩn khiến bà ta cảm thấy hơi do dự. Nghĩ đi nghĩ lại, bà ta vẫn quyết định lùi một bước.
“Đừng mà, dáng vẻ ngang ngược của bà để lại ấn tượng khó quên cho người khác lắm đấy. Bây giờ tôi vẫn còn nhớ từng câu bà vừa nói”, Lăng Khôi lấy một bao thuốc từ trong túi ra, ngậm một điếu trong miệng, châm lửa rồi rít vào một hơi: “Tôi nghĩ con người vẫn cần phải có nguyên tắc, những gì mình đã nói thì phải kiên quyết làm được. Con đường mình đã chọn thì dù có lết cũng phải đi cho bằng hết, không phải sao?”
Hàn Mộ Hoa không ngờ mình đã nhượng bộ một bước rồi mà Lăng Khôi vẫn cứ không buông tha, nên không khỏi nhíu mày: “Hàn Mộ Hoa tôi tung hoành trên thương trường mười năm chưa từng thỏa hiệp với bất kỳ ai. Hôm nay trước khi rút lại những lời từng nói, tôi đã cho cậu đủ thể diện rồi, cậu còn không thuận theo đó mà xuống nước nữa sao?”
Ngay lúc này, cửa phòng VIP mở ra, Hàn Bách dẫn theo một đám sinh viên đi vào.
Hàn Bách vừa nghe thấy lời của đôi bên thì tức giận nói: “Thằng nhãi ranh, mẹ tao cho mày mặt mũi là xem trọng mày rồi, đừng có mà không biết xấu hổ như vậy”.
“Mẹ, có phải thằng nhãi này đắc tội với mẹ không? Con sai người đánh hắn một trận”, Hàn Bách cực kỳ ngông cuồng.
Bình thường hắn kiêu ngạo thành thói, lúc này thấy có người đắc tội với mẹ mình thì càng tức giận không có chỗ trút, cũng rất muốn thể hiện bản thân trước mặt mẹ.
Bình thường Hàn Mộ Hoa rất nghiêm khắc trong việc giáo dục con trai nhưng hôm nay bà ta không ngăn cản Hàn Bách lên tiếng.
Có lẽ những lời Hàn Bách nói cũng là lời trong lòng bà ta muốn nói, chỉ là bà ta là người có thân phận nên không tiện nói ra những lời thô tục.
Lăng Khôi không thèm liếc nhìn Hàn Bách mà chỉ ngồi đó hút thuốc.
“Mẹ tao muốn đi mà mày còn không cho mẹ tao đi à? Mẹ kiếp, mày là ai chứ? Dám ngạo mạn trước mặt gia tộc Hàn Thị vậy sao? Có tin tao có thể làm mày biến mất trong vòng vài phút không?”, Hàn Bách nổi giận đùng đùng.
Lăng Khôi vẫn không nói gì, yên lặng hút thuốc.
“Mẹ, hắn là thằng khốn nào vậy?”, Hàn Bách lạnh lùng hỏi, rõ ràng hắn đang khinh thường Lăng Khôi.
Hàn Mộ Hoa chỉ vào Lý Bân đang quỳ dưới đất nói: “Cậu ta cũng lăn lộn ở sàn đấu ngầm giống Lý Bân, thực lực không tồi, mạnh hơn Lý Bân, có thể khiến Lý Bân khiếp sợ”.
Hàn Bách cười nói: “Tao còn tưởng mày có bối phận gì lớn lắm, hóa ra mày chỉ là thằng đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Lẽ nào mày không biết những người có thực lực nhưng ngu si trên thế giới này đều làm công cho nhà giàu sao? Gia tộc Hàn Thị cực kỳ giàu có, chỉ vài phút là có thể tìm được một đám cao thủ mạnh hơn mày nhiều lần”.
Lăng Khôi không hề quan tâm chỉ ngồi yên đó hút thuốc.
“Mày đợi đó cho tao, lát nữa tao sẽ cho người dạy cho mày một trận”, Hàn Bách khinh thường trợn mắt nhìn Lăng Khôi, sau đó dẫn đám bạn của mình làm ra vẻ giới thiệu cho Hàn Mộ Hoa.
Sắc mặt Hàn Mộ Hoa hơi mất tự nhiên nhưng vẫn giữ thể diện cho Hàn Bách nên đành gật đầu với mấy bạn học này.
Sau đó Hàn Bách lại đi đến trước mặt Lục Tử Ca, giới thiệu từng người bạn cùng lớp của mình với cô ta.
Mặt mày Hàn Bách hớn hở, cư xử khôn khéo, nhiều bạn học thấy cảnh tượng này cũng càng thêm kính phục Hàn Bách, không ngừng nịnh nọt hắn. Còn Hàn Bách thì lại kiêu ngạo hưởng thụ mấy lời nịnh hót của mọi người.
Làm xong mọi chuyện, lúc này Hàn Bách mới hài lòng hít sâu, đi đến trước mặt Hàn Mộ Hoa nói: “Mẹ, tên này đắc tội với mẹ thế nào? Con sẽ trút giận cho mẹ”.
Hàn Mộ Hoa thầm vui mừng khi nghe thấy vậy: “Mẹ có chuyện cần phải giải quyết nhưng cậu ta lại không cho mẹ đi”.
“Thằng nhãi ngông cuồng, bây giờ con đánh hắn một bạt tai để hắn nhớ kỹ”, Hàn Bách tức giận đi đến chỗ Lăng Khôi.
Hàn Mộ Hoa không hề ngăn cản mà vẫn ung dung nhìn mọi chuyện đang xảy ra trước mắt.
Bà ta cũng rất muốn biết sau khi con trai mình tát Lăng Khôi thì anh sẽ có phản ứng thế nào.
Bà ta muốn mượn cơ hội này để thăm dò khả năng thật sự của Lăng Khôi.
Suy cho cùng mắt nhìn và thủ đoạn trên thương trường của bà ta không phải nói chơi cho có.
Hàn Mộ Hoa vẫn cho rằng sau khi bị con trai mình tát, hẳn là Lăng Khôi sẽ không dám phản kháng.
Nhưng chuyện tiếp sau đó khiến Hàn Mộ Hoa trợn mắt há mồm kinh ngạc.
Chỉ thấy Hàn Bách đi đến trước mặt Lăng Khôi rồi mắng một câu: “Là do mày tự chuốc lấy”, sau đó Hàn Bách giơ tay phải lên muốn tát anh.
“Hàn Bách, anh dừng tay lại”.
Lúc này Dương Nguyệt sợ tới mức tái mặt, đồng thời cũng tỉnh rượu kha khá, vội vàng chạy đến ngăn trước mặt Hàn Bách: “Anh ấy là bạn của em, đừng đánh anh ấy”.
Hàn Bách sửng sốt.
Lúc này Trịnh Bình bước đến quở trách Dương Nguyệt: “Dương Nguyệt, cậu điên rồi. Bây giờ cậu là bạn gái Hàn Bách, người đàn ông này cùng lắm cũng chỉ là bạn trai cũ của cậu, sao cậu có thể vì một tên nghèo hèn mà đắc tội với lớp trưởng thế? Cậu không sợ lớp trưởng thất vọng về cậu à?”
Quách Tiểu Nghệ cũng nói thêm vào: “Đúng vậy, vừa nhìn bộ dạng cổ hủ, khúm núm của người đàn ông này là đã biết không có tương lai rồi. Bây giờ cậu đã là bạn gái Hàn Bách, là người đã có thân phận, tương lai cậu còn phải bước qua cửa nhà họ Hàn đấy, Hàn Mộ Hoa chính là mẹ chồng tương lai của cậu. Giờ tên này đắc tội với mẹ chồng tương lai của cậu, rốt cuộc cậu muốn đứng về phía ai?”
Dương Nguyệt lập tức tỉnh rượu, sửng sốt đứng yên tại chỗ.
Lúc này Hàn Mộ Hoa hừ một tiếng nói: “Bước qua cửa? Đúng là ngây thơ. Tương lai Hàn Bách con trai tôi sẽ trở thành người thừa kế tập đoàn Hàn Thị, nắm trong tay tài sản giá trị lên đến hàng tỷ. Chỉ một cô bé lọ lem đến từ vùng hẻo lánh mà cũng dám mơ ước được gả vào nhà họ Hàn sao? Đầu óc cô có vấn đề hả? Cô mà cũng xứng à?”
Mắt nhìn của Hàn Mộ Hoa khá chuẩn, vừa nhìn đã biết Dương Nguyệt là một cô gái con nhà nghèo.
Lời nói này như một cái gai đâm thật sâu vào tim Dương Nguyệt, cô ấy quay phắt lại nhìn Hàn Bách muốn nghe xem Hàn Bách sẽ nói thế nào.
Chiến Thần Phục Thù
Chương 120
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương tiếp
Loading...