Có người nói bí cảnh sẽ diễn ra trước, lại không thể trực tiếp để Nam Cung Phá Thiên đứng vị trí thứ nhất, rõ ràng là Thiên Đạo có tồn tại một loại hạn chế nào đó, nhưng hạn chế đó rốt cuộc là cái gì mới được.
[ Hệ thống, ba ngày liên tiếp gặp được người quen là trùng hợp à? ] Trúc Ẩn Trần càng nghĩ càng cảm thấy mấy ngày nay mình đã gặp vấn đề nào đó không ổn.
【 Theo tính toán của hệ thống, tỉ lệ chiến thắng của Nam Cung Phá Thiên cực kì thấp, khi đối chiến thì Nguyệt Nhã có tới 60% thắng, khả năng thất bại rất lớn. 】
Cho nên đương nhiên là đối thủ đã được an bài tốt, Thiên Đạo đang dọn đường cho nhân vật chính, còn y chính là một công cụ hình người.
[ Nam chính không được lắm nhỉ.] Nhìn sư đệ của y tự chủ và tham vọng mức nào kìa.
Tuy đánh không lại Kim Đan, nhưng là đấu với Trúc Cơ thì chưa thua trận nào.
Trúc Ẩn Trần nghĩ đến Nam Cung Phá Thiên khi gặp được mỹ nữ, thấy một người lại thích một người, không thể quản được chân giữa của mình, vậy nên y không hề ngạc nhiên khi thấy hắn thua.
【Quả thật không được】Nếu hệ thống đống ý với lời của ký chủ nói, cốt truyện sẽ yêu cầu đẩy lên cao, xảy ra nhiều sai sót nhất, nhân vật chính như vậy sẽ bị hệ thống coi là kẻ gây rối, nếu có thể đổi nam chính...
Nhiệm vụ sắp hoàn thành, tâm tình Trúc Ẩn Trần thoải mái hơn một chút, nói chuyện phiếm cùng hệ thống.
[ Gần đây trông ngươi có vẻ bớt ủ rũ hơn so với lần đầu chúng ta gặp nhau.]
【 Chắc là do thấy được một chút hy vọng. Trong bí cảnh Tiểu Thanh Lan, Thiên Đạo đã vì ký chủ mà chuẩn bị một phần quà. Địa điểm cụ thể là ở phía Đông, Tiềm Long Đàm đế. 】
[ Cái này có được xem như khen thưởng vì làm việc tốt không? ]
【 Có thể hiểu như vậy, thực lực của kí chủ tăng lên sẽ giúp duy trì cốt truyện, hoàn thành nhiệm vụ sau này.】
【 Thời gian cốt truyện càng kéo dài, ảnh hưởng của Thiên Đạo lên thế giới này sẽ càng thấp. Một khi cốt truyện sau này xảy ra vấn đề, ký chủ đành phải tự túc là hạnh phúc rồi. 】
Thì ra là thế, trên đời làm gì có bữa ăn nào miễn phí, từ trước đến nay Trúc Ẩn Trần vẫn luôn tin tưởng vào nguyên tắc trao đổi bình đẳng. Y và Thiên Đạo có cùng một mục tiêu. Cho dù lần này là cơ duyên hay bẫy rập, y vẫn phải chấp nhận nó.
Nếu không có hệ thống, tu vi của y sẽ chỉ đạt Hóa Thần lúc Túc Ly hiến tế. Chỉ có cùng hệ thống hợp tác mới có cơ hội tìm ra con đường sống khác.
Lúc y đang nói chuyện với hệ thống, giọng trưởng lão tuyên bố bắt đầu đã vang lên.
Đối mặt thế công của Nam Cung Phá Thiên,Trúc Ẩn Trần không thể cùng hệ thống liên lạc được nữa, dặn dò hệ thống chú ý, lúc y sắp chiến thắng thì nhắc nhở y một chút, sau đó vứt tất cả băn khoăn ra sau đầu, tay chân bắt đầu gia nhập cuộc chiến.
Vũ khí của Nam Cung Phá Thiên là một cây quạt, Trúc Ẩn Trần thầm chửi hắn ta làm màu, vung dù trúc, không chút lưu tình quất vào đầu đối phương, xuống tay cực kì hung ác.
Y đã không vừa mắt cái tên bắt cá nhiều tay này lâu rồi, đặc biệt là sau khi biết được tâm tư của hắn ta với tiểu sư muội trong nguyên tác.
Cơ hội đánh người quang minh chính đại như này không nhiều lắm,đánh chết cái hại cung rách nát đó, dù có ra sao thì hôm nay y cũng phải đánh dập não hắn ta mới thôi.
Trong mắt Trúc Ẩn Trần ngập tràn hàn khí, đánh linh lực lạnh như băng linh lực vào người Nam Cung Phá Thiên, khiến hắn ta vừa lạnh vừa rét.
Nam Cung Phá Thiên cảm nhận được địch ý của Trúc Ẩn Trần trong chiêu thức của y, ánh mắt bừng bừng lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Quả nhiên là ngươi có tình cảm với Nguyệt Nhã."
Nếu không vì sao lại thù hận hắn ta như vậy, nhất định là hắn ta khiến vị sư huynh này của Nguyệt Nhã cảm thấy uy hiếp, không ai lại thủ hạ lưu tình với tình địch của chính mình cả.
"Vớ vẩn." Mắt của Trúc Ẩn Trần hiện lên một tia chán ghét tới tận xương tủy, trong đầu hắn ta chắc chỉ có mỗi chuyện giao hoan của nam với nữ nên mới nghĩ vậy về y.
Lừa dối?
Dám lừa dối muội muội của ta ư!
Đó là sư muội mà bố mày xem như con gái mà nuôi nấng, ** má hôm nay bố mày phải đánh chết cái thứ ghê tởm này.
Trong lòng ngập tràn tức giận, Trúc Ẩn Trần xuống tay không chút chừng mực, trong khi Nam Cung Phá Thiên lại cho là mình đang chiến đấu với tình địch, quyết không thể thua, hai người đánh ra chân hỏa, không phải đánh đến lúc có người nhận thua là dừng, mà là đập đối phương tàn phế, giẫm đạp dưới chân.
Xa xa, mây đen bao phủ cả ngọn núi, gió cũng bắt đầu nổi lên, những người dưới đài người không khỏi bị hấp dẫn, Nguyên Anh độ kiếp và tranh đấu vị trí đứng đầu đều là tâm điểm của đám tu sĩ, cả hai đang diễn ra cùng một lúc.
Mây đen che khuất ánh mặt trời, thiên địa bỗng trở nên tối tăm, đạo lôi kiếp thứ nhất xoẹt qua bầu trời, sấm sét ầm ầm cả một vùng trời đất.
Hai người đang đánh nhau trên đài đồng thời bị tiếng sấm ảnh hưởng, Nam Cung Phá Thiên quay đầu, dù trúc vội vàng đánh lén, hắn ta vội vàng tránh, cánh tay không kịp né đã bị thương nghiêm trọng, rốt cuộc cũng không bị phân tâm nữa.
Hắn ta nhìn vào đôi mắt không gợn sóng như vùng đất băng giá mà gió tuyết không thổi của Trúc Ẩn Trần, trong đầu nảy sinh nghi ngờ. Đó chính là Nguyên Anh độ kiếp, người này lại không hiếu kỳ chút nào, không hề bị ảnh hưởng với các tác nhân bên ngoài, chiến đấu tập trung vô cùng.
Hắn ta đã khinh địch. Vị sư huynh này của Nguyệt Nhã, thực sự là một đối thủ mạnh.
Nam Cung Phá Thiên đứng đó động não, nhưng hắn ta lại không biết Trúc Ẩn Trần không phải là không ảnh hưởng, thậm chí y còn tấn công ác độc hơn.
Lôi kiếp đại biểu cho cái gì?
Với Trúc Ẩn Trần, lôi kiếp xuất hiện có nghĩa là Túc Ly sắp kết thúc bế quan, ngày tháng thư thái của y cũng biến mất, bực bội và lửa giận đan xen, Trúc Ẩn Trần cảm xúc những cảm xúc đó phát tiết trong trận chiến.
【 Ký chủ, bình tĩnh, đừng thắng. 】
[ Yên tâm. ]
Sau khi bung dù để chặn một đòn tấn công khác của Nam Cung Phá Thiên, Trúc Ẩn Trần kéo dãn khoảng cách, vừa không cam lòng vừa phẫn nộ nhìn hắn ta.
Nam Cung Phá Thiên cảnh giác bày ra tư thế phòng thủ, Trúc Ẩn Trần bình tĩnh nói: "Ta nhận thua."
Hắn ta ngây người một hồi, hoài nghi bản thân nghe lầm, chẳng lẽ hắn ta trúng ảo thuật rồi?
Những tu sĩ đang quan sát cũng mười phần khó hiểu, thậm chí có người còn tức giận mắng: "Nhận thua cái bà nội ngươi! Lão tử đặt linh thạch vào ngươi rồi đấy!"
"Nhận thua cái quái gì! Đánh tiếp đi!"
"Đánh đi! Thằng hèn!"
Ánh mắt sắc bén Tư Nguyệt Nhã quét qua đám người đang gào thét, uy áp mà Kim Đan tỏa ra khiến họ đổ mồ hôi lạnh, không dám nhiều lời một câu nào nữa.
Cảnh cáo lũ không biết điều đó xong, Tư Nguyệt Nhã chạy đến võ đài, đôi mắt màu hạt dẻ xinh đẹp tràn đầy lo lắng.
Trúc Ẩn Trần thu hồi dù trúc, sợ giả vờ thua bị phát hiện, cũng quá lười để giả vờ nên nghĩ biện pháp lừa gạt.
[Hệ thống, giúp ta kích phát hàn độc. ]
【Được, mong rằng ký chủ bảo trọng thân thể. 】
[Đừng lo, không chết được. ]
Lấy Trúc Ẩn Trần làm trung tâm, nhiệt độ xung quanh chợt hạ thấp, cảm giác lạnh thấu xương khiến các tu sĩ ở gần khán đài vốn đang sôi nổi phải lần lượt phải rút lui.
"Sư huynh!" Tư Nguyệt Nhã nhanh chóng nhét một viên Phong Dương đan vào miệng Trúc Ẩn Trần.
Trúc Ẩn Trần liền tiêu hóa đan dược để áp chế hàn độc.
Trưởng lão chấp sự tới gần đặt tay lên trán y, truyền linh lực giúp y một tay.
Ánh mắt lão nhìn Trúc Ẩn Trần hiện lên một tia tiếc nuối, thiên tài có tư chất đỉnh cấp lại bị nhiễm hàn độc, thật là đáng tiếc.
"Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ." Trúc Ẩn Trần áp chế hàn độc, cảm tạ trưởng lão chấp sự.
Sau đó nhìn về phía Tư Nguyệt Nhã đang dùng ánh mắt trông mong nhìn y, giơ tay xoa đầu nàng, an ủi nói: "Không có việc gì."
Tư Nguyệt Nhã vẫn còn chưa yên tâm, nhìn chằm chằm vào y.
Trưởng lão chấp sự dặn dò: "Tu dưỡng tốt mấy ngày là được, đừng tùy tiện sử dụng linh lực."
Trúc Ẩn Trần: "Vãn bối hiểu rồi."
Lại một đạo sấm vang lớn, tia sét giáng xuống.
Ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi nơi sấm sét giáng xuống, hành động này bây giờ cũng không hề đột ngột.
Nhưng chỉ có mình tâm của y là loạn xà ngầu.
Lại muốn gặp mặt Túc Ly, vết cắn trên tai vốn biến mất từ lâu giờ lại hiện lên trong tâm trí y.
Mong sấm sét đánh chết hắn đi cho rồi!
Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!?
Chương 29
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương tiếp
Loading...