Vào ban đêm, sau khi kiểm kê lại chiến lợi phẩm trong ngày, cả đội đều cười toe toét đến tận mang tai.
“Ba viên tinh hạch tiến hóa, cộng với năm mươi viên tinh hạch bổ sung. Còn có Cố Ninh, đây là của cô.” Giả đạo trường nói rồi đẩy tất cả nhẫn vàng, dây chuyền vàng và nhiều đồ trang sức bằng vàng và bạc khác nhau chất đống trên bàn đến trước mặt cô.
Ngay khi Cố Ninh cất đồ đạc trở lại không gian thì có tiếng gõ cửa.
Mọi người trong phòng có chút kỳ quái nhìn nhau, thắc mắc không biết sao lúc này lại có người gõ cửa.
La Long mở cửa, sau đó quay sang Cố Ninh nói: “Cố Ninh, có người đến tìm em.” Anh nhìn Trình Minh một cái, sau đó giữ cửa mở, trực tiếp để lộ ra Trương Ký đang đứng ở cửa.
Trương Ký nói với Cố Ninh: “Cố Ninh, có thể ra ngoài nói chuyện riêng không?”
Giả đạo trưởng liếc mắt nhìn Phương Pháp cùng Trình Minh, nói: “Ban ngày có chuyện gì không nói được sao?”
Trương Ký nhìn Cố Ninh cười nói: “Chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, em không định cho anh chút mặt mũi này sao?”
“Tôi sẽ ra ngoài và quay lại sớm.” Cố Ninh nói với Tam Ca và những người khác, rồi cùng Trương Ký bước ra ngoài.
Theo yêu cầu của Trương Ký, hai người xuống lầu đi dạo trong bóng tối, toàn bộ căn cứ chỉ có văn phòng quản lý được thắp sáng, nhưng những nơi khác cứ cách mười mét lại có một cây đuốc, trên đó có những quả cầu lửa đang cháy sáng. Vào lúc này, căn bản không có người đi lại bên ngoài, mà chỉ có người từ bên ngoài căn cứ trở về liên tục.
Sau khi đã đi một chặng đường dài. Trương Ký đột nhiên nói: “Còn nhớ lần cuối cùng chúng ta đi dạo như thế này vào ban đêm không?”
Cố Ninh choáng váng. Lần cuối cùng cô và Trương Ký đi cùng nhau như thế này là khi cô ấy tốt nghiệp đại học. Không ngờ bây giờ lại có thể gặp lại, khi Trương Ký nói điều này, Cố Ninh cảm thấy có chút thổn thức.
Trương Ký nói tiếp, “Em và Gia Tử không gặp nhau từ tận thế à?”
Cố Ninh im lặng một lúc, sau đó nói: “Không.”
“Hôm qua nhìn thấy em, anh còn tưởng rằng mình đã nhận ra nhầm người. Em đã thay đổi rất nhiều.” Trương Ký đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn Cố Ninh rồi nói nhỏ:”Hẳn là em đã phải chịu đựng rất nhiều.”
Cố Ninh tinh ý nhận ra rằng giọng điệu của Trương Ký có chút kỳ lạ khi anh ta nói đến đây, nhưng cô không nghĩ nhiều.
Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên bật cười, cô hỏi: “Anh nói lời này là vì tình bạn giữa hai chúng ta, hay là quan tâm đến dị năng không gian của tôi?”
Trương Ký không ngờ Cố Ninh lại hỏi anh ta một câu như vậy, anh ta sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười, bình tĩnh nói: “Cả hai.” Anh ta ngồi xuống bên bồn hoa ven đường, sau đó vỗ vị trí bên cạnh ra hiệu cho Cố Ninh đến ngồi, sau đó nói tiếp: “Nếu không có giao tình lúc trước, lúc đó anh có thể trực tiếp giết em rồi.”
Cố Ninh nói thẳng: “Chu Diễm trong đội của anh còn muốn giết tôi hơn đấy.”
Trương Ký cầm bật lửa châm một điếu thuốc, hút một hơi, chậm rãi nói: “Chỉ cần em vào đội anh, anh đương nhiên sẽ bảo vệ em. Khi cần thiết, anh sẽ để cô ấy bảo vệ em.” Nói xong lời này, anh ta cười nhìn Cố Ninh và nói, “Em biết không, so với trước kia, anh càng thích cuộc sống hiện tại hơn, làm gì cũng rất dễ dàng.”
Cố Ninh không cho ý kiến, sau đó cô giơ tay nhìn đồng hồ, nói: “Tôi phải trở về.”
Đây là anh ta đang bị từ chối.
Trương Ký đứng dậy và hỏi một câu rất đột ngột: “Em đang yêu người khác à?”
Ngoài lý do này, anh ta không thể nghĩ ra lý do nào để Cố Ninh từ chối. Ba gương mặt nổi bật của Trình Minh, Trương Tiểu Bạch và Phương Pháp nhanh chóng lóe lên trong đầu anh. Nghĩ đến đây, anh ta nhìn Cố Ninh với ánh mắt thương hại, và một chút khinh thường ở đáy mắt mà anh ta thậm chí không để ý.
Sau khi Cố Ninh lên lầu và nhớ lại ánh mắt Trương Ký nhìn cô vừa rồi, cô chợt nhận ra Trương Ký đã hiểu lầm điều gì đó, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu. Vừa định cất bước xoay người đi xuống nói rõ ràng với anh ta nhưng sau khi nghĩ lại, liền cảm thấy không cần thiết. Nên cô bỏ qua chuyện đó và quay trở lại.
Sau khi quay lại, cả đội đều “tò mò” về những gì Trương Ký đã nói với cô, nhưng dù sao thì đó cũng là chuyện riêng của Cố Ninh và nếu họ hỏi thì cũng không hợp lý. Cố Ninh trầm ngâm nói: “Đó là đàn anh cùng trường của tôi. Đã lâu không gặp nhau nên mới nói chuyện phiếm một chút.”
Vào buổi tối, Cố Ninh quay trở lại thế giới bên kia qua không gian.
Bên ngoài trời đã sáng, cô thay quần áo, mở cửa bước ra ngoài, chạy được nửa tiếng thì những người khác đã ăn sáng xong. Dịch Thiếu Khanh đầu bù tóc rối bước lên lầu uống cà phê, nhìn Cố Ninh nghiêm túc hỏi: “Cố Ninh, cô có thể cho tôi biết làm thế nào hôm qua cô bị Quý Cửu Trạch ngược lên ngược xuống mà hôm nay vẫn còn có thể nhảy nhót được không?”
Cố Ninh ngẫm nghĩ, nghiêm túc nói: “Bởi vì ngày hôm qua không có luyện tập.” Sau đó, cô ngồi đối diện với Quý Cửu Trạch và bắt đầu ăn sáng.
Trong quá trình luyện tập, cô cảm thấy rõ ràng rằng Quý Cửu Trạch nhẹ tay hơn thế nên cô có thể dành một phần năng lượng của mình để quan sát kỹ năng chiến đấu của anh.
Ba tiếng huấn luyện, nửa giờ giải lao.
Cố Ninh ngồi dựa vào tường đổ nước vào miệng không chút hình tượng. Nhưng ngay cả khi Quý Cửu Trạch đổ mồ hôi nhiều hơn cô, anh uống soda vẫn rất chậm rãi, không hề vội vàng, dường như trên đời này không có việc gì có thể khiến anh hăng hái mà vội vã đi làm.
Cố Ninh đột nhiên muốn biết anh sẽ phản ứng như thế nào khi đối mặt với mạt thế, sau đó cô lại nghĩ đến việc gặp mặt Ân Tang và Trang Thần ở mạt thế, nhưng lại không gặp được Dịch Thiếu Khanh và anh… Cố Ninh lắc lắc đầu, Quý Cửu Trạch có thân thủ biến thái như vậy, cho dù anh không có dị năng thì cũng không cần lo lắng bị tang thi ăn thịt.
“Sao vậy?” Quý Cửu Trạch đột nhiên để nước xuống, hỏi Cố Ninh.
“Hả?” Cố Ninh không phản ứng kịp: “Cái gì cơ?”
Quý Cửu Trạch nhìn cô nói: “Vừa rồi cô còn lắc đầu.”
Cố Ninh không ngờ bị anh nhìn thấy, có chút bối rối: “À, Không có chuyện gì.”
Quý Cửu Trạch nhớ tới những gì Dịch Thiếu Khanh đã nói vào ngày hôm qua, nhìn vẻ hoảng sợ hiện lên trên khuôn mặt của Cố Ninh, càng khẳng định câu nói của Dịch Thiếu Khanh, anh hỏi: “Cô có phản đối phương pháp huấn luyện của tôi không?”
Anh rất nghiêm túc hỏi ý kiến của Cố Ninh, nhưng biểu hiện trên mặt anh rất nghiêm túc nên Cố Ninh hiểu sai, cho rằng anh đang mắng mình có phải hay không bất mãn với anh ta, lập tức lắc đầu nói: “Không, không có.” Vẻ mặt cô thành khẩn.
Quý Cửu Trạch nhìn chằm chằm Cố Ninh một hồi, mới nói: “Nghỉ ngơi đầy đủ chưa?”
Cố Ninh nhanh chóng từ trên mặt đất đứng dậy: “Đủ, đủ.”
Sau khi Quý Cửu Trạch điều chỉnh chế độ luyện tập, Cố Ninh một lần nữa cho thấy kỹ năng sao chép chuyển động tuyệt vời của cô. Kỹ năng chiến đấu lại tiến bộ nhảy vọt một lần nữa.
Rốt cuộc, không dễ dàng để khiến Quý Cửu Trạch hài lòng.
Cố Ninh nhận nhiệm vụ đầu tiên sau khi vào lữ đoàn Năm Sao ba ngày sau đó.
Trước đó, cô đã phải ký một thỏa thuận không tiết lộ thông tin dài ít nhất 20 trang.
Sau đó cô lên xe của Quý Cửu Trạch lúc 12 giờ tối, cô không biết mình sẽ đi đâu hay làm gì. Cho dù đó là hỏi Trang Thần hay Dịch Thiếu Khanh, cô đều nhận được một câu: “Cô sẽ biết khi thời điểm đến.”
Quý Cửu Trạch mặc một bộ đồ màu đen được thiết kế riêng, không có nếp gấp, khiến anh trông cao hơn.
Cố Ninh thậm chí còn ảo tưởng rằng Quý Cửu Trạch là ông chủ, cô là thư ký của anh, và bây giờ cô phải đi theo ông chủ để bàn một việc rất quan trọng.
Sau khi lên xe, Quý Cửu Trạch ném cho cô một túi hồ sơ, nói ngắn gọn: “Đây là mục tiêu của nhiệm vụ này.”
Cố Ninh hồi hộp lấy ra thông tin trong tệp và phát hiện ra rằng đó là một bản đồ địa hình, chính xác mà nói, đó là cấu trúc không gian của một biệt thự, bao gồm cả bể bơi bên ngoài. Vị trí của từng lối đi và phòng bên trong đã được vẽ ra rõ ràng. Căn phòng ở chính giữa được khoanh đỏ.
Quý Cửu Trạch khởi động xe, nói: “Cô còn nửa giờ để ghi nhớ bản đồ này.”
Cố Ninh không nói gì, chỉ nghiêm túc nhìn bức tranh, bắt đầu từ chỗ cô bước vào cửa, sau hai phút, sơ đồ kết cấu hiện lên rõ ràng trong đầu lúc cô nhắm mắt. Sau đó, cô đặt bản đồ trở lại túi hồ sơ và nói với Quý Cửu Trạch, “Tôi cần phải làm gì?”
Quý Cửu Trạch liếc nhìn hồ sơ trong tay có chút tán thưởng nhìn về phía cô, sau đó nói: “Hai mươi phút sau khi tôi đi vào, cô cần tìm cách vào biệt thự này, vào căn phòng đã đánh dấu tìm tài liệu, tài liệu đã được đặt ở phía bên phải của giá sách. Trong cuốn sách thứ bảy trên bảng thứ ba ở trên cùng. Cô có mười phút để lấy tài liệu đó ra. “
Nói xong, anh cho xe dừng lại.
Sau đó anh đưa tay đang đeo đồng hồ ra trước mặt Cố Ninh: “Đến giờ rồi.”
Sau khi xác định thời gian, Quý Cửu Trạch đưa tay ra ghế sau, cầm một chiếc hộp màu trắng bạc, đẩy cửa bước xuống, sau đó hơi nghiêng người nhìn Cố Ninh đang có chút căng thẳng trong xe, và nói, “Hãy cẩn thận.”
Cố Ninh trịnh trọng gật đầu.
Sau đó anh cầm lấy chiếc hộp và biến mất vào màn đêm.
Cố Ninh vội vàng xuống xe đi tới gần hàng rào bên cạnh, sau đó cẩn thận đi tới phía trước thò đầu ra ngoài nhìn.
Cô nhìn thấy Quý Cửu Trạch đi thẳng đến cửa biệt thự đằng kia, ngay trước cửa đã bị chặn lại. Anh quay lưng về phía Cố Ninh rồi giơ hai tay ra hai bên.
Hai người đàn ông tiến lên kiểm tra Quý Cửu Trạch từ trên xuống dưới rất cẩn thận trước khi đưa anh vào.
Cố Ninh nhân cơ hội đếm một chút, chỉ ngoài cửa đã có năm sáu nhân viên bảo vệ, bên ngoài có người đi tuần tra đèn pin bên ngoài biệt thự. Cô cúi đầu nhìn đồng hồ, đành phải tìm cách ẩn nấp, còn mười bảy phút. Cô phải nghĩ cách đi qua những nhân viên bảo vệ này để đến biệt thự trước…
Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Chương 103
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương tiếp
Loading...