Lúc đó, mọi thứ khi Cố Ninh biến mất diễn ra quá nhanh, không ai nhìn rõ được con gấu biến dị đó có tấn công cô hay không. Ngay cả nếu lúc đó không tấn công thì con gấu kia vào không gian rồi thì một mình cô cũng không thể đối phó được với nó, bất kể tình huống nào xảy ra thì cô đều đang trong tình trạng nguy hiểm.
Tuy nhiên, không gian của Cố Ninh quá bí ẩn, thậm chí cả tinh thần lực của Hướng Hứa cũng không thể phát hiện ra được nên họ càng không biết phải làm sao. Mọi người đúng xung quanh chỗ ban nãy Cố Ninh biến mất nhưng hoảng loạn không biết nên làm gì.
Trang Thần cùng Dịch Thiếu Khanh cũng lập tức chạy về phía bên này.
Trang Thần kinh ngạc lên tiếng: “Chuyện gì vậy?” Cô tận mắt thấy Cố Ninh cùng con gấu biến mất, thực sự điều này đã vượt qua phạm vi nhận thức của cô rồi.
Phương Pháp nhìn Tam Ca, thấy anh gật đầu thì nói: “Cố Ninh có dị năng hệ không gian biến dị.”
Trang Thần đáp: “Dị năng hệ không gian tôi biết, nhưng hệ không gian biến dị là sao?”
Phương Pháp tiếp tục giải thích: “Dị năng hệ không gian bình thường có thể dự trữ vật phẩm. Còn dị năng hệ không gian biến dị của Cố Ninh thỉnh thoảng sẽ kéo cô ấy vào không gian. Hơn nữa còn không có thời gian cố định, tình huống đột ngột biến mất ngày hôm nay chúng tôi cũng đã quen. Nhưng hiện tại chúng tôi đang lo lắng rằng có vẻ con gấu cũng đi vào không gian với cô ấy. Hiện tại không biết tình huống như thế nào.”
Trang Thần nghe xong chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hệ không gian bình thường để đồ còn không đủ mà của Cố Ninh còn có thể đưa vật sống vào, thậm chí cô ấy cũng có thể tự vào? Điều này thực sự rất khó có thể tưởng tượng được.
Một lát sau, Dịch Thiếu Khanh thấy không ai chú ý thì âm thầm kéo Trang Thần sang một bên, thấp giọng nói: “Cô còn nhớ khoảng hai tháng trước, tôi cùng Quý Cửu Trạch gặp chuyện kỳ lạ ở Kim Vĩnh không?”
Trang Thần lúc đầu còn sửng sốt, chuyện anh kể cô cực kỳ có ấn tượng nên cô lập tức nhớ ra, thần sắc cũng thay đổi.
Dịch Thiếu Khanh thấy thần sắc cô thay đổi cũng biết là cô đã nhớ ra, anh nhìn Tam Ca bên kia, thấp giọng nói: “Vừa nãy, vừa nhìn thấy cô ấy tôi đã thấy quen rồi, sau đó càng nghĩ càng thấy không đúng… Trừ việc tóc biến thành màu vàng ra thì cô ấy giống hết cô gái kia.”
Trang Thần kinh ngạc nhìn anh, thấp giọng nói: “Sao có thể?”
Lúc đó, Dịch Thiếu Khanh miêu tả khi bọn họ tìm thấy cô gái kia thì cô ấy đã bị tang thi cắn, hơn nữa cũng đang có dấu hiệu chuyển hóa, nếu không có gì đột ngột xảy ra thì không đến mười phút nữa cô ấy sẽ biến thành tang thi. Mà hiện tại Cố Ninh trừ sắc mặt có hơi nhợt nhạt và thân thủ nhanh nhạy ra thì căn bản không khác gì người bình thường.
“Lúc nãy cũng giống như ở Kim Vĩnh, đột nhiên biến mất trong không khí…” Dịch Thiếu Khanh nhíu mày: “Nhưng cũng có rất nhiều điểm đáng ngờ, như tóc không giống nhau. Hơn nữa thời điểm phát hiện cô gái kia, tôi quan sát xung quanh thì chỉ có khoảng hai mươi tang thi, với thân thủ hiện tại mà nói, có vô dụng đến mấy cũng không đến mức không giết nổi mười mấy, hai mươi con tang thi bình thường, càng chưa nói đến việc cô ấy đã bị cắn vào cổ… Chẳng lẽ thực sự có hai người lớn lên giống nhau đến vậy sao?”
Nhưng lúc này, Trang Thần lại nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Cố Ninh, tình huống đối đầu của cô ấy với đám người đó cùng với thông tin rời rạc của Phương Pháp khiến cô cảm thấy cô gái mà hai người Dịch Thiếu Khanh cùng Quý Cứu TRạch chính là Cố Ninh.
Còn lý do tại sao Cố Ninh dù bị tang thi cắn mà vẫn bình thường thì cô không thể nào hiểu được.
Nhưng cô cũng không nói với Dịch Thiếu Khanh về suy đoán của mình.
Dịch Thiếu Khanh lắc đầu nói thêm: “Cô nói xem, nếu tôi xin ít máu của cô ấy để nghiên cứu liệu có được không? Nhìn cô ấy có vẻ không phải người dễ nói chuyện.”
Trang Thần chỉ liếc anh ta một cái, sâu sắc nói: “Tôi chỉ hy vọng anh đừng quên ai là người vừa cứu chúng ta.”
Dịch Thiếu Khanh bất mãn, lẩm bẩm nói: “Chỉ là xin ít máu thôi mà, cũng không phải muốn mạng của cô ấy. Cô đừng nói như tôi là loại lấy oán trả ân, lòng lang dạ sói vậy.”
Trang Thần đánh gãy lời anh nói: “Ý tôi không phải là như vậy.”
Dịch Thiếu Khanh sửng sốt, sau đó nhìn kỹ Trang Thần, anh đã quen cô hơn mười mấy năm, thời gian chung đụng cũng không ít, sự ăn ý khiến anh nhìn ánh mắt thì hiểu rõ ý của Trang Thần. Anh thực sự có chút chần chờ. Nếu cô gái kia chính là Cố Ninh, làm sao cô ấy có thể ngưng được quá trình chuyển hóa thành tang thi? Trong này có quá nhiều bí mật khiến anh ta cảm thấy vô cùng hưng phấn. Trang Thần cũng chính vì nguyên nhân này mới cảnh báo anh.
Anh ta chỉ muốn một ít máu của Cố Ninh, nhưng khi những người khác biết được điều này thì có lẽ không chỉ là một ít máu, mà có thể sẽ trở thành vật thí nghiệm… Số lượng vật thí nghiệm ở Thủ đô không hề ít. Nhân quyền ư? Hiện tại, nhân quyền chỉ còn là một khái niệm vô nghĩa.
Anh bĩu môi: “Vậy cô tốt nhất đừng để Quý Cửu Trạch nhìn thấy cô ấy, tôi tin rằng chỉ cần anh ấy liếc mắt một cái là có thể liên tưởng đến chuyện kia rồi. Cô cũng hiểu phong cách của anh ấy mà… Chắc chắn không tiếc một cái mạng của Cố Ninh.”
Trang Thần nghe vậy thì nhíu mày, có chút phiền não: “Làm sao bây giờ? Tôi còn muốn cô ấy tham gia tiểu đội của chúng ta.”
Dịch Thiếu Khanh chút nữa thì sặc nước miếng, sau cũng lâm vào trầm tư nói: “Việc Cố Ninh tham gia vào tiểu đội chúng ta, đúng là có đủ tư cách.”
“Đâu chỉ là đủ tư cách thôi đâu.” Trang Thần đột nhiên cười cười nói: “Thành thật mà nói, thân thủ của cô ấy rất ấn tượng, nếu có thêm sự giúp đỡ của cô ấy thì thật tuyệt vời.”
Dịch Thiếu Khanh hỏi: “Liệu cô ấy có đồng ý không?”
“Tất nhiên.” Trang Thần gật đầu: “Nếu có cơ hội, tôi sẽ thử hỏi cô ấy xem sao.”
Sau khi cô vừa nói xong câu đó thì thấy có chuyện xảy ra ở phía bên kia.
Hai người đồng loạt nhìn qua, chỉ thấy Cố Ninh một lần nữa xuất hiện tại nơi ban nãy cô biến mất. Cả hai cũng đi sang đó. Cố Ninh vừa mới xuất hiện đã bị mọi người vây quanh, ai nấy đều lo lắng hỏi han:
“Cố Ninh, cô có bị thương không?”
“Thấy chị biến mất khiến bọn em đã rất lo lắng.”
Dịch Thiếu Khanh cũng chen qua hỏi: “Cố Ninh, con gấu kia đâu rồi?”
“Tôi cũng không biết.” Cố Ninh nói.
Ngay lập tức, Phương Pháp đứng ra giải thích hộ cô: “Cố Ninh sau khi vào không gian thì sẽ không còn ý thức, giống với việc ngất xỉu vậy.”
Dịch Thiếu Khanh có chút kinh ngạc, cũng không biết là thật hay giả vì anh không có cách nào để chứng mình, nhưng trực giác cho anh biết rằng Cố Ninh đang nói dối.
Trang Thần cũng không nghĩ nhiều nói: “Nếu con gấu đó vẫn còn trong không gian thì có sao không? Vật tư trong đó không sao chứ?”
Cố Ninh chỉ có thể nói: “Tôi cũng không chắc. Bao giờ chúng tôi đủ mạnh để giết nó thì tôi sẽ thử đưa nó ra khỏi không gian.”
Con gấu biến dị, nguồn cơn của bóng tối chết chóc – lại bị nhốt trong không gian của Cố Ninh.
Bên kia chiếc xe buýt đã bị con gấu đâm tạo thành một cái lỗ khổng lồ, kính vỡ văng ra khắp nơi, chắc chắn không thể đi tiếp được.
May mắn Giả đạo trưởng có bản lĩnh trộm xe, đi được không bao xa ông đã tìm được trên đường hai chiếc xe.
Đoàn người chia làm hai xe tiếp tục hành trình đi đến căn cứ.
Trở về căn cứ, nhóm Tam Ca cảm thấy khá may mắn. Suốt hành trình trải qua rất nhiều thử thách nhưng ngoại trừ Hoàng Mộng Dao bị gãy xương và Giả đạo trưởng bị thương ở đầu còn lại mọi người chỉ có một số vết xước nhỏ, xem như là cực kỳ may mắn. Điều nguy hiểm nhất là con gấu biến dị khổng lồ kia, nếu nó không lao vào không gian của Cố Ninh thì chắc chắn sẽ có người chết. Qua những ngày này, trải qua đồng sinh cộng tử với nhau, từ lúc mới lập nhóm đến khi trở nên thân thiết khiến bọn họ không thể chịu đựng được nếu có một ai đó mất đi.
Sau khi đưa Trang Thần cùng Dịch Thiếu Khanh đưa đến phòng Quản lý, chủ nhiệm Chung biết được Dịch Thiếu Khanh là chuyên gia y học, thậm chí còn mang theo cả vaccin tang thi làm ông kích động vô cùng. Đối với nhóm Cố Ninh cũng vô cùng biết ơn, còn bảo rằng tối nay sẽ tổ chức tiệc tại phòng Quản lý để trao thưởng. Những vật tư đã hứa cũng được người vận chuyển đến kho hàng của bọn họ, có thương vong sẽ được thêm một phần.
Bữa tối món chính là cơm tẻ, trên bàn còn có cả rau xanh, trứng gà và cá hộp. Thỉnh thoảng Cố Ninh sẽ mua một ít rau xanh cùng trứng gà bên thế giới bên kia để cải thiện bữa ăn, cơm bình thường cũng có, hơn nữa còn có cả cá hoặc các loại đồ hộp khác. Ở mạt thế, một bữa ăn như này là rất phong phú nhưng tiểu đội Tam Liên ăn uống tao nhã, còn các nhóm khác đều lấy khí thế đánh giặc ra để ăn cơm.
Dịch Thiếu Khanh vốn dĩ muốn ở lại phòng Quản lý, nhưng anh rất tò mò Cao Duyệt lấy đâu ra dụng cụ để làm thí nghiệm nê đi theo cô đến ở chỗ tiểu đội Tam Liên.
Đương nhiên khi anh thấy phòng thí nghiệm với hàng loạt các dụng cụ chuyên nghiệp thì lại kinh hãi hơn, ít nhất anh có quốc gia hậu thuẫn, còn của cô thì sao? Những thứ này ở đâu ra? Kể cả trước mạt thế, những thứ này cũng rất khó tìm được trên thị trường, càng không nói là bây giờ.
Dịch Thiếu Khanh không hề biết rằng, những thứ này đa số đều là do chính anh ở thế giới bên kia mua hộ Cố Ninh, người duy nhất biết được điều này – Cố Ninh không biết nên khóc hay nên cười.
Trang Thần một mình đi tìm Cố Ninh để nói chuyện.
Trang Thần một lần nữa kể lại chuyện xảy ra vào hai tháng trước.
Cố Ninh cảm thấy cực kỳ quái lạ, hóa ra bản thân trong lúc không biết gì đã gặp Dịch Thiếu Khanh và Quý Cửu Trạch sao? Xem ra cô với Lữ đoàn Năm Sao có duyên với nhau.
Trang Thần nghiêm túc nhìn cô nói: “Cố Ninh, cô phải thành thật với tôi, người kia… có phải là cô không?”
Cố Ninh nhìn Trang Thần, cô với Trang Thần ở thế giới bên kia thân thiết hơn nhiều so với bên này, ở thế giới đó, cô có thể tin cô ấy một cách vô điều kiện, nhưng thế giới này thì sao? Cô có thể đặt niềm tin vào cô ấy không? Nhìn vào đôi mắt của cô ấy, cô không hiểu tại sao lại cảm giác vô cùng kỳ diệu, dù họ không quá thân quen nhưng lại có một cảm giác đặc biệt tin tưởng lẫn nhau. Dù cho là thế giới bên này hay bên kia thì họ thực sự là một người.
Cô suy nghĩ một lúc, sau đó nhìn thẳng vào mắt Trang Thần nói: “Đúng, là tôi.”
Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Chương 122
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương tiếp
Loading...