“Em đã cố gắng học rất nhiều.”
“Bảo bối, em thật tuyệt.”
“…”
Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh vẫn đang đợi, nghe không hiểu tiếng Trung nhưng nhìn ánh mắt người đàn ông chăm chú vào người phụ nữ thì cũng đoán được phần nào, mỉm cười nhắc: “Can I help you?”
Chúc Thanh Phỉ liền chọn hai suất ăn.
Bữa tối kết thúc lúc tám giờ. Nhà hàng cách chỗ ở hai con phố, hai người chậm rãi đi bộ về.
Chúc Thanh Phỉ mở lời tìm chủ đề trò chuyện, “Công ty trong nước sao rồi?”
“Mọi thứ vẫn ổn.” Sở Kỳ suy nghĩ một lúc rồi nói: “Dự án hợp tác giữa trường Đại học Nam An và công ty đã giao cho người khác phụ trách.”
Anh dần dần thấu hiểu cảm giác của cô khi đó. Giờ đây, chỉ việc cô làm việc với một người đàn ông lạ cũng khiến anh ghen đến phát điên, huống chi là chuyện liên quan đến người yêu cũ.
Về việc với Thời Kiệt, anh thực sự đã làm không đúng. Anh luôn cảm thấy mình ngay thẳng, ranh giới rõ ràng, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến cảm xúc của cô.
Anh đã không mang lại cho cô đủ cảm giác an toàn, không trách cô vì cảm thấy buồn.
Chúc Thanh Phỉ ngẩng đầu nhìn anh rồi nhanh chóng quay đi, “Em không hỏi anh chuyện đó.”
“Anh biết, nhưng anh muốn nói với em.”
Khóe môi cô khẽ cong, rồi đưa tay nắm lấy tay anh.
Sở Kỳ nắm chặt lại, mười ngón tay đan vào nhau.
Chúc Thanh Phỉ hỏi tiếp: “Ở nhà sao rồi? Bố mẹ em có tìm anh không?”
“Họ không tìm anh, nhưng anh có đến nhà hai lần. Mẹ em mắng anh một trận.”
“Xạo, mẹ em làm gì mắng anh.”
“Thật đấy, anh phải giải thích rất lâu bà mới nguôi giận.”
“Đáng đời.”
“Ừ, là lỗi của anh.”
Chúc Thanh Phỉ hỏi tiếp: “Thế bố mẹ anh thì sao?”
“Họ vẫn ổn.” Sở Kỳ cúi đầu nhìn khuôn mặt nghiêng của cô, bàn tay siết chặt hơn, giọng anh trầm thấp: “Anh đã nói với họ rằng, chờ em về nước chúng ta sẽ tiếp tục làm nốt thủ tục.”
Cô không biết anh đã nói hay chưa, nhưng Chúc Thanh Phỉ hiểu anh đang nhắc lại câu hỏi tối qua chưa có lời giải.
Cô mím môi, suy nghĩ hai phút rồi dừng bước, ngước mắt nhìn anh, “Sở Kỳ, thực sự em rất thích trạng thái công việc hiện tại. Ở đây, em chỉ là chính em. Em tận hưởng từng phút học tập và làm việc, từng giây phút đạt được thành tựu.”
“Em thực sự muốn làm tốt chi nhánh này. Như anh từng nói, hành trình này rất dài, có thể hai năm, có thể ba năm.” Chúc Thanh Phỉ kéo tay anh, ánh mắt có chút áy náy, “Tạm thời em không muốn phân tâm, chuyện kết hôn và đăng ký kết hôn, mình để sau có được không?”
“Không ổn chút nào.” Sở Kỳ nghĩ thầm, anh hoàn toàn không tự tin, chỉ mong dựa vào một tờ giấy đăng ký kết hôn để giữ cô lại.
Anh mỉm cười nhẹ nhàng: “Được, vậy chờ em xong việc bên này.”
Chúc Thanh Phỉ kiễng chân hôn anh, nhưng khi vừa rời đi thì vòng eo đã bị giữ lại. Người đàn ông cúi xuống, hôn sâu cô một lần nữa.
Giữa con phố nhộn nhịp ở xứ lạ, anh không ngần ngại mà hôn người yêu của mình.
Về đến nhà, ngọn lửa mong muốn chưa kịp dập tắt lại bùng cháy thêm.
Anh không chờ nổi đến phòng ngủ, liền bế cô lên bàn ăn, quét hết cốc nước và gia vị trên bàn xuống một bên.
Chúc Thanh Phỉ khẽ kêu nóng, anh lập tức rời đi bật điều hòa rồi quay lại.
Cô cúi đầu liếc nhìn, thấy trong tay anh cầm vài thứ, tất cả đều bị ném qua loa lên bàn.
Chúc Thanh Phỉ bật cười bất lực: “Có phải hơi nhiều không?”
“Không nhiều.” Sở Kỳ bước tới trước mặt cô, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt cô, “Hai tháng qua có nhớ anh không?”
Người phụ nữ khẽ khép mắt, giấu đi sự ngại ngùng, nhẹ gật đầu.
Cô nhớ anh, cả về tinh thần lẫn thể xác.
Đây là khoảng thời gian dài nhất họ xa nhau kể từ khi bên nhau. Trước đây ở thủ đô, ít nhất mỗi tháng họ đều gặp được nhau, và mỗi năm anh tích lũy được hơn ba, bốn vạn dặm bay.
Dù công việc ở đây bận rộn thế nào, mỗi tối trước khi ngủ cô đều nghĩ đến anh, nghĩ anh đang làm gì, và muốn được ôm anh mà ngủ.
Như nhận được câu trả lời vừa ý, anh cúi xuống hôn cô lần nữa.
Những nụ hôn đứt quãng kéo dài vài phút, anh khẽ trượt áo sơ mi trên vai cô xuống.
Như nhớ ra điều gì, anh cúi đầu để lại dấu hôn trên ngực cô, giọng trầm khàn: “Bảo bối, sau này có thể không mặc những bộ đồ như thế nữa được không?”
Cô khẽ rên, hơi thở hỗn loạn: “…Chỉ có một lần đó thôi.”
“Sau này đừng mặc nữa, được không? Anh không thích ánh mắt người khác dán vào em.”
Thực ra, phong cách đó không phải kiểu của cô, thử một hai lần là đủ. Đặt mình vào vị trí của anh, cô cũng không thích anh khoe cơ bụng cho người khác xem. Cô chiều theo ý anh: “Được, không mặc nữa.”
Người phụ nữ chống tay ra sau trên bàn, mái tóc dài trượt xuống, làn da trắng nõn dần ửng đỏ, những vết hôn hiện rõ.
Trong lúc mơ màng, cô nghe anh hỏi: “Thanh Phỉ, em yêu anh không?”
Cô không chần chừ, “Em yêu anh.”
Chiếc bàn không vững chắc, theo nhịp độ mà phát ra những âm thanh ken két.
Có vẻ như anh rất thích, càng thêm hăng hái.
Nhưng Chúc Thanh Phỉ thì không, ngồi như vậy rất khó chịu.
Đến một giờ sáng, cuối cùng cô cũng được nằm lại trên chiếc giường mềm mại.
Trước khi ngủ, trong cơn mơ màng, cô nghe anh hỏi lại, như muốn khẳng định: “Vợ ơi, em yêu anh không?”
Dù mệt mỏi và buồn ngủ, cô vẫn kiên nhẫn đáp: “Em yêu anh mà.”
Sở Kỳ ở lại Los Angeles hai tháng. Công việc của anh không nhiều, mỗi ngày đều tan làm đúng giờ, nhưng Chúc Thanh Phỉ thì không. Cô bận rộn từ sáng đến tối, thời gian gần như không đủ dùng.
Thế là anh trở thành người chăm sóc cô. Mỗi sáng anh dậy sớm nấu bữa sáng, buổi tối cũng chuẩn bị sẵn bữa tối đợi cô về ăn.
Sở tổng giàu có, vốn định sắm nguyên bộ dụng cụ nấu ăn trong căn hộ nhỏ của cô, nhưng sau đó phát hiện ở đây không có hệ thống khí gas tự nhiên và cũng không cho phép sử dụng bếp lửa. Anh liền thuê một căn nhà lớn hơn.
Chúc Thanh Phỉ thấy anh phí phạm nhưng không cản được. Một ngày nọ tan làm về, cô phát hiện anh đã tự mình chuyển nhà xong xuôi.
Hai tháng này, kỹ năng nấu ăn của Sở Kỳ tiến bộ đáng kể. Trong điều kiện nguyên liệu và gia vị khan hiếm, mỗi tối anh vẫn có thể nấu được hai món mặn và một món canh. Anh còn học thêm nhiều món Âu, giờ đã biết làm bò bít tết, bánh pie đơn giản, và bánh mì kiểu Âu, mà hương vị cũng khá ngon.
Không chỉ vậy, không biết anh thật sự rảnh hay là có hứng thú, nhưng nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, bàn ăn luôn được trang trí bằng hoa tươi, và cứ ba đến năm ngày lại thay một lần, không hề lặp lại.
Tân Hôn Cuối Năm - Tô Kỳ
Chương 202
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Loading...