Đột nhiên bị kéo ngã xuống giường, Yên Tử vẫn còn ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra. Không phải là Lâm đại nhân say lắm rồi sao? Vì cái gì còn sức để đẩy ngã mình?
Yên Tử: " Lâm lão sư, chị.... "
Lâm Lâm: " Suỵt.... "
Đưa mặt đến gần hơn với Yên Tử, hai mắt Lâm Lâm dầy đặc sương mù. Chuyên chú nhìn ngắm vẻ mặt hoảng hốt của người dưới thân.
Sau lúc trước không để ý nhỉ? Nhìn kỹ Yên Tử rất đẹp, răng trắng môi hồng, không thua gì mỹ nhân.
Yên Tử nhìn Lâm Lâm muốn cởi ra áo của mình, nhanh chóng đưa tay ngăn lại.
Yên Tử: " Chị muốn làm gì? "
Lâm Lâm: " Ngoan nào, để tôi yêu thương em.... "
Cái gì? Say rượu muốn làm loạn? Mặc dù tôi yêu thích chị, nhưng chị không có yêu thích tôi, hà cớ gì tôi để cho chị làm như vậy với tôi.
Yên Tử cầm tay của Lâm Lâm càng thêm chặt, ý định rõ ràng là không muốn cho chị ta chạm đến mình.
Yên Tử: " Dừng lại! "
Ở trong mắt Lâm Lâm, Yên Tử càng phản kháng càng làm cho nàng muốn chiếm đoạt cô hơn. Vì cái gì rõ ràng là của mình, lại vô duyên vô cớ bị kẻ khác dòm ngó?
Trở tay kìm chặt tay Yên Tử lại, nàng mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi của cô, ra sức cắn mút.
Yên Tử: " Ahh ~ đau.... "
Lực cắn không hề nhẹ, khiến môi dưới của cô bắt đầu chảy máu. Những tưởng Lâm Lâm phát tiết vậy là thôi, ngờ đâu nàng ta lại bắt đầu làm chuyện xấu.
Tay còn lại nắm lấy áo của Yên Tử, một động tác liền xé nó tan tành. Tiếng vải bị xé rách nghe vào tai, Yên Tử cảm thấy khủng hoảng vô cùng. Giống như bản thân bị cưỡng bức bởi một tên bạo dâm nào đó.
Một tiếng ' Bốp ' giòn tan vang lên, Lâm Lâm dừng lại mọi động tác, còn Yên Tử vẫn nhìn chằm chằm vào nàng. Bàn tay của cô vẫn còn nóng rực, đây là lần đầu tiên cô đánh người mình yêu.
Lấy lại lý trí, Yên Tử đẩy ra người đang chèn ép mình, cô rất muốn nhanh chóng bỏ chạy khỏi nơi này, người đó không còn là Lâm lão sư của mình nữa.
Tay chưa chạm tới nắm cửa, cô đã bị kéo trở lại. Lần này người kia có vẻ tức giận hơn, hai mắt đỏ ngầu, ra tay với cô cũng rất mạnh, rất đau.
Yên Tử: " Ahh, chị điên cái gì hả? "
Lâm Lâm: " Cô dám đánh tôi? Cô nghĩ cô là ai mà dám đánh tôi? "
Nàng gào thét như một con thú dữ bị chọc giận, nhặt lại cái áo rách lúc nãy của cô, xé làm hai mãnh, trực tiếp trói tay cô vào đầu giường.
Yên Tử: " Buông em ra, chị bị điên rồi, buông ra... "
Lâm Lâm vẫn không đáp lại, trong đầu nàng lúc này chỉ nghĩ tới việc phải chiếm lấy cô, khiến Yên Tử mãi mãi là của mình, mãi mãi thuộc về mình.
Lâm Lâm: " Em là của tôi, không ai được phép giành lấy đồ của tôi. "
Ngực trái đột nhiên đau nhói, áo lót bị lôi mất khi nào, Yên Tử cắn môi để không cho mình la lên. Chị ta điên thật rồi!
Bàn tay xoa nắn quả đào của Yên Tử đến không nhìn ra hình dạng, miệng vẫn chăm chỉ cắn mút bên còn lại, khiến Yên Tử vừa khó chịu vừa không kìm chế được.
Yên Tử: " Ahh~ Đừng... mà ~ "
Cô cảm giác được ngực của mình bị cắn đến sưng lên, đầu gối của Lâm Lâm còn cố ý va chạm vào phần dưới, Yên Tử khó mà chịu đựng nổi.
Lâm Lâm: " Em là của tôi... mãi mãi.... mãi mãi.... "
Tiếng cười man rợ của chị ta làm cô cảm thấy sợ hãi. Đây không phải Lâm Lâm mà cô quen biết, chị ấy không còn như lúc trước, giống như một người khác, hoàn toàn xa lạ.
( Nhưng mà sau này Yên Tử biết Lâm đại nhân chỉ như vậy khi say, chắc có mà đập nát hết rượu trong nhà.)
Yên Tử: " Ưm~ ahh~ bỏ em ra...."
Người kia dường như không nghe thấy, vẫn liên tục cắn mút đến hả hê. Chơi đùa chán chê với ngực cô, nàng chuyển lên cắn phần cổ. Đau đớn truyền đến làm Yên Tử nắm chặt hai tay, cái lưỡi ấm nóng của chị ta không ngừng liếm láp ở cổ mình làm cô muốn la lên thật to.
Cái quần ngoài bị kéo ra, tiếp đó là quần lót của cô cũng an vị trên sàn nhà. Yên Tử muốn khép lại chân, ánh mắt của Lâm Lâm bây giờ rất kinh khủng, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức.
Lâm Lâm: " Đẹp quá ~ "
Yên Tử: " Câm miệng! "
Yên Tử tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, rất muốn cho chị ta một cái tát nữa mới vừa lòng.
Bàn tay xấu xa của Lâm Lâm lần mò xuống khu vực phía dưới, bắt đầu tìm kiếm nơi đầu nguồn của con suối ấm nóng này.
Yên Tử: " Ưm~ không "
Cô thấy bản thân nóng ran lên, phía dưới cũng bắt đầu khó chịu, vừa bức rức vừa muốn được thoả mãn hơn.
Lần đầu tiên Lâm Lâm thấy được màn này, nàng không biết tại sao bản thân luôn cảm thấy không đủ còn thiếu cái gì đó.
Không có màn dạo đầu, nàng trực tiếp cho thẳng hai ngón tay vào trong.
Yên Tử: " Aaaahhhh.... "
Đang bị đụng chạm đến bức rức, đột nhiên có vật lạ tiến vào làm Yên Tử muốn hôn mê. Cảm giác bên trong rách toạc ra, đau đớn đến muốn ngất ngay tại chỗ.
Yên Tử đau đến khóc lớn, môi bị cô cắn đến tuông máu ra, chảy dọc theo cằm xuống cổ. Hai tay cô nắm chặt với nhau, móng tay đâm sâu vào trong da thịt thật ghê rợn.
Ngón tay bên dưới bắt đầu ra vào, không nhẹ nhàng mà mạnh bạo vô cùng. Một tay thì xoa nắn ngực của cô đến phát đau.
Yên Tử: " Ah~ Dừng lại, hức.... ưm ~ Tôi hận...chị, ah~ "
Lâm Lâm lại càng nhanh thêm động tác, Yên Tử khóc đến nấc lên mà vẫn không làm nàng dừng lại.
Ngón tay va chạm với vách tường làm cô thấy đau, móng tay của Lâm Lâm không hề ngắn, ra vào liên tục lại vô tình gây ra rất nhiều vết xước bên trong. Máu theo ngón tay hoà cùng dịch trắng chảy ra bên ngoài, rất nhiều máu, đem tay của Lâm Lâm nhuộm thành đỏ tươi.
Ngửi được mùi tanh tưởi bốc lên, Lâm Lâm giống như chích thêm máu gà, càng lúc càng hăng say. Mặc cho Yên Tử khóc đến tắt tiếng hay phản kháng lại mình.
Yên Tử khóc đến hụt hơi, vừa đau vừa khó chịu, cô không chỉ đau ngoài thể xác, mà trong tim như đang vỡ vụn ra.
Lâm Lâm, tôi hận chị, mãi mãi không tha thứ cho chị!!!
____
Thấy mà gớt nước mắt zị đoá
Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên Lang
Chương 126
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương tiếp
Loading...