Trịnh Khải nói: “Học trò Mộc Phù Dung thông qua kì thi đầu vào, trò có thể lưu lại học tập.”
“Không học nữa không học nữa, ta nói không học, ngươi không nghe thấy sao?” Mộc Trường Thanh nhướng mắt, “Tỷ ấy chính là đến cùng ta, ta không học nữa, tỷ ấy còn học cái gì?”
Thái độ tên kia vô lễ, trong lòng Trình Khải lập tức trầm xuống, trên mặt lại không thể hiện chút gì: “Học trò Mộc Phù Dung, trò có nguyện ở thư viện học tập hay không?”
“Mau nói, tỷ không nguyện ý!” Mộc Trường Thanh túm tỷ tỷ, “Nhanh lên!”
Vậy mà, Mộc Phù Dung lại chậm rãi ngẩng đầu lên, từng chữ từng chữ, âm thanh tuy nhỏ nhưng kiên định, “Ta nguyện ý.”
“Ngươi nghe rõ chưa? Tỷ ấy một chút cũng… Cái gì?!” Mộc Trường Thanh bỗng nhiên biến sắc, hung hăng nắm chặt cổ tay nàng, “Tỷ nói cái gì? Tỷ lập lại lần nữa!”
Mộc Phù Dung nháy mắt đỏ ửng: “Ta, ta…”
“Trương Phù Dung, ngươi thật có tiền đồ, ngươi cho rằng ngươi có thể…” Mộc Trường Thanh còn chưa dứt lời chỉ cảm thấy đầu vai đau xót, không tự chủ được mà buông lỏng tay ra, quay đầu lại nhìn về phía khuôn mặt âm trầm của phu tử thư viện, “Ngươi…”
Trình Khải âm thầm dùng sức, thấp giọng mắng: “Buông tay!”
Mộc Phù Dung bỗng nhiên tránh thoát trói buộc của đệ đệ, lắc mình trốn đến phía sau Trình Khải, nhỏ giọng nức nở nói: “Phu tử cứu ta!”
Đây là lần đầu tiên Trình Khải chứng kiến loại tình huống này, hắn có thể nhìn ra, giữa tỷ đệ này không đơn giản. Đối diện với Mộc Trường Thanh kia là ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, Trình Khải quay sang Mộc Phù Dung, âm thanh ôn hòa nói: “Trò đừng sợ, ở thư viện Sùng Đức, không ai có thể bắt buộc trò làm gì.”
Trình Khải xưa nay không muốn gây phiền toái cho thư viện nhưng tình hình lần này hắn không thể mặc kệ. Hắn buông tay ra đối diện với Mộc Trường Thanh nói: “Thư viện có quy củ của thư viện, Muốn tiến vào thư viện học tập, cần phải thông qua kì thi. Ngươi không thông qua không quan trọng, nếu thật sự dốc lòng cầu học, ôn tập bài học nhiều hơn, chuẩn bị thật tốt, lần sau thông qua kì thi đầu vào, thư viện vẫn dựa theo lệ cũ hoan nghênh ngươi.”
Liếc mắt nhìn Mộc Phù Dung đang cúi thấp đầu, hắn tiếp tục nói: “Về phía lệnh tỷ, nàng ấy đã thông qua kì thi đầu vào, nàng cũng đã tự mình nguyện ý lưu lại, thư viện sẽ không ngăn chặn nàng ngoài cửa.
Mộc Trường Thanh nhìn chằm chằm người phía sau Trình Khải một hồi lâu, mới cười lạnh nói: “Tỷ ấy không có học phí bắt buộc cũng thu nhận?”
“Học phí bắt buộc?” Trình Khải cau mày.
Mộc Phù Dung vội vàng nói: “Phu tử, ta có. Ta có học phí bắt buộc.” Nàng lấy cây trâm trên đầu xuống: “Phu tử, cái này có đủ không?”
Trình Khải còn chưa kịp trả lời đã thấy sắc mặt Mộc Trường Thanh kia trong nháy mắt trở nên khó coi đến cực điểm. Lồng n.g.ự.c cậu ta phập phồng kịch liệt, nói một câu: “Trương Phù Dung, ngươi giỏi lắm, đừng tưởng rằng như vậy thì ta không có biện pháp bắt ngươi.” Vung tay áo, nghênh ngang rời đi.
Cậu ta mới vừa rời đi, Trình Khải liền nghe thấy động tĩnh phía sau, vừa quay đầu lại, nhìn thấy vị cô nương kia không biết rốt cuộc là Trương Phù Dung hay Mộc Phù Dung sắc mặt tái nhợt, thân thể lảo đảo.
Trình Khải nhíu mày, khi đang do dự có cần đỡ hay không, vị cô nương đã tự mình đứng vững vàng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trò đến thư viện học tập, người nhà không đồng ý?” Trình Khải nhíu mày hỏi.
Mộc Phù Dung lắc đầu, trong mắt ngấn lệ.
Trình Khải tương đối cảm thấy khó giải quyết, lông mày xoắn thành một cục, Hắn hỏi cũng hỏi không ra cái gì, mơ hồ cảm thấy chính mình giống như đã dẫn rắc rối vào.
Hắn hiếm khi giao tiếp với giới nữ, tiếp xúc nhiều cũng chính là người nhà. Nhưng học trò nữ mới đến này, hắn nghĩ phải hiểu một chút tình hình mới có thể an bài những chuyện khác.
Vừa hay hôm nay tiểu muội DIỆC NHIÊN ở nhà, hắn không tiện hỏi, có thể để DIỆC NHIÊN hỏi.
—
Trình Diệc Nhiên nhiễm phong hàn, uống thuốc mấy ngày nay cũng đã khá hơn nhiều rồi, chẳng qua vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, đã xin nghỉ, ở nhà nghỉ ngơi.
Nhị ca Trịnh Khải tới tìm nàng, kể lại ngọn nguồn chuyện mới phát sinh của học trò nữ mới đến thư viện, để nàng hỏi rốt cuộc là tình huống như thế nào.
“Học trò nữ mới đến? Không phải nữ giả nam trang?” Trình Diệc Nhiên kinh ngạc.
Trình Khải xua tay: “Không phải nói chuyện này, muội hỏi nàng ấy xem chuyện gì xảy ra, đừng lại gây phiền toái. Nếu không phải tình hình vừa rồi nhìn không đúng, ta…”
Trình Diệc Nhiên cười cười: “Được, muội biết rồi.”
“Vất vả cho muội rồi.” Trịnh Khải nhẹ giọng nói, “Thân thể muội không sao chứ? Vốn dĩ chuyện này không nên để muội đi hỏi, ta thật sự không tiện, nghĩ tới nghĩ lui lại không có người thích hợp. Vị Chu tiểu thư lần trước kia, đã để muội giúp đỡ thu xếp ổn thỏa, lần này lại…”
“Muội hiểu rồi, nhị ca. Đây không phải chuyện gì lớn, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức thôi mà. Huynh yên tâm, thân thể muội đã khỏe hơn rất nhiều rồi, ngày mai là có thể đến Sùng Văn Quán.” Trình Diệc Nhiên cười cười với nhị ca, làm như sợ hắn không tin, “Thật đó.”
Trịnh Khải “Ừm” một tiếng.
—
Trịnh Tầm vừa gặp Mộc Phù Dung này liền lộ ra tươi cười, trong lòng nói, thật là một cô nương xinh đẹp. Mộc Phù Dung không biết người trước mắt này là ai, chỉ thấy nàng dung nhan thanh lệ, mặt mang nét cười tươi, một đôi mắt hết sức linh động, bất giác tâm sinh hảo cảm. Nàng nghĩ nghĩ, kêu: “Phu tử.”
“Ta không phải phu tử.” Trình Diệc Nhiên nghe thế liền nói và kêu Mộc Phù Dung ngồi.
Nhị ca để nàng đi hỏi thăm tình hình, nàng cũng không biết dò hỏi cái gì, chỉ đơn giản hỏi hai câu tên, tuổi, quê quán vv…vv. Biết được nàng năm nay mười lăm tuổi, người Kinh thành.
Trình Diệc Nhiên vừa nghe vừa gật đầu, lại hỏi nàng vì sao lại đến thư viện học tập, có lý tưởng gì không.
Mộc Phù Dung sắc mặt do dự: “Nhất định phải trả lời sao?”
“A?” Trình Diệc Nhiên khẽ sững người, “Cái gì?”
Chỉ đơn thuần nói chuyện phiếm thôi mà. Không muốn trả lời thì có thể không trả lời, kỳ thực nàng cũng không phải rất muốn dò xét bí mật người khác.
“Ta là người đến cùng đệ đệ.” Mộc Phù Dung nhẹ nhàng nói, nàng ngượng ngùng cười, “Thật ra đệ đệ không phải là đệ đệ ruột của ta.”
Trình Diệc Nhiên ngẩn ra, nhớ tới Trương Phù Dung hay Mộc Phù Dung mà nhị ca đã kể đến, gật đầu nói: “Vâng.”
“Khi ta sáu tháng, phụ thân sinh bệnh qua đời, năm bốn tuổi, mẫu thân ta mang theo ta tái giá rồi đến Mộc gia. Mộc gia có đệ đệ, so với ta nhỏ hơn nửa tuổi.” Vẻ mặt Mộc Phù Dung hốt hoảng, “Tuổi tác của chúng ta cách nhau rất gần, từ nhỏ đã không hòa thuận. Mẫu thân ta nói, ta là tỷ tỷ, lại là người mới đến, muốn ta chăm sóc cho đệ ấy thật tốt…”
Trong lòng Trình Diệc Nhiên thầm than một tiếng.
“Nhưng mà đệ ấy dường như trước giờ rất ghét ta. Về sau mẫu thân ta qua đời, ta…” Nàng nói mà hốc mắt đỏ ửng.
Trình Diệc Nhiên vội đưa khăn tay cho nàng, nhẹ giọng nói: “Nàng đừng nói nữa, ta biết rồi, thật xin lỗi.”
Mộ Phù Dung lắc đầu, tự mình dùng tay áo lau nước mắt, nói tiếp: “Đệ ấy càng ngày càng thậm tệ, ta không biết mình nợ đệ ấy cái gì, rõ ràng trong nhà có mấy nha hoàn mà đệ ấy vẫn thích nhất là sai khiến ta, muốn ta bưng trà rót nước, may áo chế giày, thường không vừa ý, sẽ tìm phiền toái cho ta. Những chuyện này cũng thôi đi, ta nghĩ, chờ ta gả ra ngoài thì tốt rồi. Nhưng đệ ấy không buông tha cho ta. Lúc mẫu thân còn sống đã định sẵn chuyện hôn ước cho ta, lại bị đệ ấy ương ngạnh hủy hoại. Đệ ấy ra ngoài làm ta mất thanh danh, nói ta khắc phụ khắc mẫu, tương lai sẽ khắc phu. Lý gia ăn ở tử tế, không từ hôn, đệ ấy, đệ ấy đi tìm Lý gia từ hôn, còn tuyên bố, ai làm mai mối cho ta, đệ ấy tuyệt đối sẽ không buông tha ai. Kế phụ của ta trước giờ luôn cưng chiều đệ ấy, đối với những việc này đều làm như không thấy…”
Nàng nức nở hai tiếng: “Kế phụ bảo đệ ấy đến thư viện học tập, đệ ấy nói muốn ta đi cùng. Đệ ấy còn nói trong thư viện không thể mang theo thư đồng, không ai bưng trà rót nước, không ai giặt y phục. Còn nói sợ rằng khi đệ ấy không ở nhà, kế phụ mềm lòng gả ta ra ngoài…”
Nàng càng nói càng khó chịu, nước mắt không ngừng rơi.
Trình Diệc Nhiên nhất thời không biết nên an ủi thế nào, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng Mộc Phù Dung: “Đừng khóc nữa, đừng buồn nữa…”
Mộc Phù Dung cúi đầu khóc thút thít, những chuyện này có thể nói ra, còn có những chuyện đối với nữ phu tử cũng không thể nói. Mộc Trường Thanh ngoại trừ sai bảo nàng làm việc, còn thỉnh thoảng sẽ nói những lời không đứng đắn với nàng.
Có lúc đệ ấy nhìn vào mắt nàng, làm nàng sợ hãi.
Trình Diệc Nhiên an ủi nàng một hồi, rót trà, ôn nhu nói những lời an ủi, nói với nàng, thư viện là nơi an toàn, học trò ngoài thư viện không thể tiến vào thư viện khi dễ nàng, bảo nàng chỉ cần yên tâm học tập là được.
—
Trình Khải đã sắp xếp an bài học xá riêng cho học trò nữ mới đến, lại bảo nàng đi lĩnh chăn đệm mới, đồng phục và những đồ dùng khác.
Tin học trò nữ đến rất nhanh đã được truyền đi, thư viện cơ hồ sôi trào. Không ít học trò lần lượt mượn cơ hội đến xem nhưng lại không ai dám đi đến mở lời, e sợ mạo phạm đến giai nhân.
Trình Diệc Nhiên đối với những người này nghiêm khắc ngăn chặn.
Chúng học trò đã thu liễm đi rất nhiều, nhưng năng lực học tập lại tăng lên không ít.
Chu Lệnh Nguyệt chần chừ hết lần này đến lần khác, chủ động đến nói chuyện với học trò nữ mới đến. Có thể vì do nàng mặc nữ trang, thái độ đối phương thật lãnh đạm.
Chu Lệnh Nguyệt không để bụng, trong lòng lại nghĩ, có lẽ nàng không nên để cô nương này một mình chống đỡ. Vị Mộc cô nương kia khẳng định là bất an lại sợ hãi, cũng có lẽ Mộc cô nương cần một người bạn đồng hành.
—
Sau khi Trình Diệc Nhiên dưỡng tốt thân thể, tiếp tục đến Sùng Văn Quán làm việc.
Đoạn Hòa trực tiếp hỏi nàng, thư viện có phải thật sự có học trò nữ không?
“Phải.” Trình Diệc Nhiên gật đầu. ngừng lại chớp mắt một cái, nàng lại nói: “Có người thứ nhất có thể sẽ có người thứ hai, người thứ ba. học trò nữ có khi sẽ nhiều hơn một chút, có thể mở lớp nữ.”
Đoạn Hòa dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Hôm nay Trình Diệc Nhiên vừa mới về Trình gia thì biết có khách đến. Sau khi thấy rõ người đến, nàng sững người: “Vân Úy?”
Vân Úy cười đến xán lạn: “Ta đến đưa thiệp cưới.”
“Chúc mừng chúc mừng.” Trình Diệc Nhiên hồi phục tinh thần trở lại.
“Vốn là tháng sáu thành thân, tiếc là gặp phải Quốc tang, đã trì hoãn… Nhưng cũng may, năm nay ngày lành không ít.” Vân Úy cười ha ha, “Người khác thế nào cũng được, nhưng nàng nhất định phải đến.”
Xuyên Sách Ta Thành Đôi Với Nam Chính Phản Diện
Chương 164
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương tiếp
Loading...