Mậu Dương công chúa có vẻ hơi thất vọng: “Như vậy à…” Nhẹ nhàng vỗ tay Trình Diệc Nhiên, bà nhẹ giọng nói: “Hai tháng nữa lại gọi thái y đến xem sao, có lẽ ngài thật sự như mẫu thân mình ấy.”
Trình Diệc Nhiên cười cười, không lên tiếng. Nàng thầm nói về phương diện này tốt nhất là không nên giống mẫu thân.
Sau khi tang sự Thái thượng hoàng kết thúc, Trưởng công chúa lại gọi thái y đến bắt mạch cho Trình Diệc Nhiên, hỏi: “Thân thể nương nương thế nào? Thai nhi trong bụng có khỏe không?”
“Tất cả đều khỏe mạnh ạ.”
Trưởng công chúa nghe vậy gật gật đầu, do dự chớp mắt một cái, tiếp tục hỏi: “Trong bụng Hoàng hậu nương nương có mấy đứa?”
Trương thái y ngẩn người, có chút không hiểu: “Một, một thai nhi…”
“Không phải song thai?” Trưởng công chúa vẫn chưa từ bỏ ý định.
Trương thái y lại chần chờ, nhẹ nhàng lắc đầu: “Không, không phải ạ.”
Mậu Dương công chúa không nói lời nào, chỉ khẽ thở dài một hơi, vốn nên là song thai. Một đứa cũng được, từ từ lại có, cùng lắm thì sinh thêm vài lần nữa là được.
—
Thái thượng hoàng băng hà, Trình Hoàng hậu có thai, những lời nói lo lắng cho con vua của các đại thần trong triều cũng giảm dần đi.
Tức khắc Tô Lăng cảm thấy vô cùng yên tĩnh. Khoa cử mới vừa kết thúc, cậu lại có thêm một nhóm người trọng dụng. Biên cảnh an ổn, cục diện chính trị trong triều cũng rõ ràng. Mặc dù mỗi ngày đều có chút bận rộn nhưng tâm tình gần đây của cậu cũng không tồi.
Trình Diệc Nhiên sớm chiều ở chung với Tô Lăng đương nhiên có thể cảm nhận được điều này. Đương nhiên tâm tình nàng cũng không tồi. Thái y ngày ngày thỉnh mạch, nói thai nhi trong bụng nàng rất khỏe mạnh, mà thời gian nàng mang thai phản ứng không có gì lớn, cho đến bây giờ cũng không có gì không khỏe. Chỉ là thường xuyên cảm thấy đói, gương mặt cũng tròn trịa hơn một chút so với trước kia.
Có khi nàng nhìn mình trong gương rồi quay đầu lại hỏi Tô Lăng: “Ta béo lên có phải rất xấu hay không?”
Tô Lăng khẽ giật mình, lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không xấu. Sao lại xấu đi chứ?” Cậu nghĩ nghĩ, lại nói: “Trước đây nàng quá gầy, giờ hơi béo một chút trông lại đẹp hơn.” Thấy nàng không nói lời nào, Tô Lăng cười cười: “Nàng còn không sợ đen, sao lại sợ béo?”
Cậu cũng không hiểu rõ tâm lý nàng. Trước đây cải trang vừa đen vừa xấu không phải đã tập thành thói quen rồi sao? Lúc này mới có thai nên béo một tí, sao lại cảm thấy khó chịu?
Trình Diệc Nhiên trợn mắt: “Vậy là nói thật sự béo?” Nàng nhéo nhéo gương mặt mình, nhỏ giọng nói: “Phấn đen có thể tẩy đi, chứ béo là béo thật đấy.”
Tô Lăng có chút dở khóc dở cười, phá lệ nghiêm túc nói: “Không béo, thật sự không béo. Như vậy rất đẹp mà.”
Nhẹ nhàng nắn nắn gương mặt, Trình Diệc Nhiên nhỏ giọng nói: “Thật là vẫn đẹp sao?” Nàng liếc mắt nhìn Tô Lăng, hung dữ nói: “Khó coi thì chàng cũng chỉ có thể chấp nhận.”
Tô Lăng bật cười: “Vâng, vâng, vâng, nàng nói phải.”
Khi cậu mới vừa biết nàng, trên mặt nàng một mảnh đen nhánh, xấu hơn hiện tại nhiều.
Tô Lăng lấy lại bình tĩnh, đứng dậy đem đồ đặt trước mặt nàng, thấp giọng nói: “Nàng xem một chút.”
Trình Diệc Nhiên cúi đầu vội nhìn qua, ánh mắt tức khắc sáng rực rỡ. Đây là phong thư chưa thêm ấn tỉ chiếu thư, triều đình tài trợ thiết lập xây dựng các học đường, tu sửa nữ giáo ở Đại Chu.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tô Lăng: “Chuyện này là phải dùng tiền trong ngân khố duy trì giáo dục sao? Ngân khố có đủ không?”
“Ta không biết.” Trình Diệc Nhiên nghĩ nghĩ, “Chẳng qua sứ thần Hồ Chử nhiều năm cống hiến, mấy năm nay cũng mưa thuận gió hòa, hẳn là đủ?”
Tô Lăng gật đầu: “Ngân khố quả thật đầy đủ.” Tạm dừng một chút, cậu lại nói: “Thế nhưng tiền này không lấy ra từ ngân khố, ta còn tính toán để lại cho nhi tử. Lúc trước có đại thần kiến nghị thêm phi tần trong cung, đây chính là việc tốn không ít kinh phí, không bằng phế truất hậu cung, đem tiền tiết kiệm được từ khoảng này, dùng để tu sửa học đường. Ngày đó nàng nói cái gì? Kế hoạch trăm năm, giáo dục là nền tảng? Hiện tại nàng đã có hài tử, chúng ta không phải nên tính toán tỉ mỉ một chút sao?”
Trình Diệc Nhiên nao nao, chậm rãi cười khẽ. Nàng thầm nói, phi tần trong cung có thể tốn bao nhiêu kinh phí? Nhưng có thể nói lời này, thật là khiến nàng vui mừng trong lòng.
—
Hoàng đế hạ chỉ tài trợ thiết lập thư viện và học đường trong toàn Đại Chu, nâng cao giáo dục.
Đây là chuyện tốt, có lợi cho giang sơn xã tắc, đương nhiên không ai phản đối, trong lúc nhất thời mỗi người đều ca tụng. Khi Hoàng đế thông báo muốn vận dụng tiền bạc tư khố của mình giúp đỡ xây dựng học đường, âm thanh khen ngợi ngày càng nhiều.
Luôn luôn duy trì sự nghiệp giáo dục của Trình Hoàng hậu cũng đứng dậy, thể hiện thân là Hoàng hậu muốn đem tất cả bổng lộc của mình đi quyên góp, dùng cho các nơi xây dựng nữ giáo. – Trình Diệc Nhiên cũng không lo lắng cho túi tiền trống trơn của mình. Dù sao thì nàng vẫn còn lãnh bổng lộc học sĩ của Sùng Văn Quán. Hơn nữa Tô Lăng cũng sẽ không để nàng bị đói.
Đế Hậu đi đầu, Mậu Dương Trưởng công chúa cũng thể hiện đi theo, nguyện ý cống hiến một chỗ nhà riêng của mình.
… Đại thần trong triều về công về tư, đương nhiên cũng nghiến răng lấy ra một ít.
Sau đại thần trong triều, các nhân vật nổi tiếng trong giới văn học, giới quý tộc các nơi cũng đều hăng hái đua nhau góp tiền.
Thậm chí trong điện Sùng Văn Quán, 28 học trò xuất thân bất phàm cũng đang thương lượng có cần lấy ra một ít tiền riêng đóng góp hay không.
Trong khoảng thời gian ngắn, tinh thần học tập trên dưới Đại Chu đột nhiên tăng vọt.
Xem ý Hoàng đế, tu sửa các học đường ngoại trừ các thư viện giảng dạy Nho giáo kinh điển truyền thống, còn muốn thành lập một vài học đường bồi dưỡng nhân tài chuyên môn, không cường điệu tứ thư ngũ kinh, quan trọng là thấu hiểu những mặt tri thức khác, như: “Văn học, toán học, luật học, y học, họa học, võ học vv..vv”
Đương nhiên, còn có nữ học.
Đối với thanh niên Đại Chu mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ chính là mới mẻ độc đáo mà còn tràn ngập dụ hoặc.
Đại Chu lúc này chính là lúc thái bình thịnh thế, bá tánh an cư lập nghiệp, bọn họ rất chờ mong với việc triều đình giảm bớt thuế má lại còn thiết lập các kiểu học đường duy trì giáo dục.
Ở thư viện Sùng Đức, tư tưởng của các học trò tương đối sinh động, một lần nữa lại nghị luận sôi nổi:
“Nghe nói về sau còn có thư viện chuyên học võ.” Một học trò mặt tròn nói.
“Có phải giống như võ quán không?” Người nói chính là học trò cao gầy.
Học trò mặt tròn lắc đầu: “Không phải, đây là quán học. Hơn nữa, võ quán chỉ dạy võ công, còn đây là thư viện võ học còn phải học tứ thư ngũ kinh…”
“Thì ra là thế.”
- -
Sau khi bước vào mùa đông, bụng Trình Diệc Nhiên càng thêm rõ ràng. Nàng cho rằng nôn mửa kén ăn không bao giờ xuất hiện nhưng gần đây thường xuyên cảm thấy bực bội, cộng thêm thân hình biến hóa khiến nàng hoạt động càng lúc càng không tiện.
Phu tử dạy toán học bên Sùng Văn Quán hiện giờ đã thay đổi người. – Thê tử Vân Úy, nữ nhi Dương Giảo của phu tử Dương Đức chủ động đưa ra ý muốn đảm nhiệm chức vụ phu tử dạy toán học.
Dương Giảo và Vân Úy thành hôn đến năm thứ hai thì sinh được một nhi tử. Tổ mẫu vốn có ý kiến với nàng sau khi có chắt trai lại rất vừa lòng, mỗi ngày thấy nàng cũng cười vui vẻ, thái độ thay đổi rõ rệt.
Sau khi Hoàng hậu có thai thân thể không tiện, Sùng Văn Quán chiêu gọi phu tử dạy toán mới.
Sau khi Dương Giảo nghe nói đến việc này, giật mình, thương lượng với người nhà, muốn làm phu tử dạy toán của Sùng Văn Quán.
Năm mười bốn tuổi nàng tự mình đến Thanh Châu nhờ cậy phụ thân, mãi đến khi xuất giá vẫn luôn học tập toán học. Hoặc có thể là từ phụ thân, ở những mặt khác nàng không tinh thông, trên phương diện toán học lại có chút thiên phú. Sau này khi triều đình duy trì chế độ nữ tử được học tập, ngọn lửa chôn sâu dưới đáy lòng lại bùng lên một lần nữa, sau khi gả đến Vân gia ngoại trừ việc nhà, phụng dưỡng trưởng bối thì nàng vẫn tiếp tục học tập nghiên cứu. Kiến thức về toán học của nàng cũng không tệ lắm. Hiện giờ có cơ hội, nàng muốn thử một lần.
Lão thái thái Vân gia đương nhiên không muốn, bà lập tức nhíu mày, trầm giọng nói: “Không được, ảnh hưởng không tốt đến thể diện.”
Dương Giảo cười khẽ: “Lời nói này của tổ mẫu… phu tử dạy toán của Sùng Văn Quán trước đây là Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương cũng không ngại thể diện.”
“Chuyện này…” Lão thái thái Vân gia nhất thời nghẹn lời, bà nghĩ nghĩ: “Nếu cháu đi thì ai chăm sóc Thông nhi?”
Dương Giảo vội vàng nói: “Cháu có hỏi qua, giờ dạy toán học ở Sùng Văn Quán rất ít, không cần tiêu phí quá nhiều thời gian, cháu cũng có đủ thời gian làm bạn với Thông nhi. Hơn nữa Thông nhi có tổ mẫu, bà bà và nhũ mẫu chăm sóc, cháu rất yên tâm.”
- - Thực ra, tổ mẫu rất thích Thông nhi, hầu như không cho người làm mẫu thân là nàng nhúng tay vào chuyện của hài tử.
Nàng tạm dừng một chút: “Nếu không, đến ngày khởi hành, cháu dẫn Thông nhi theo?”
Nàng nghĩ, nếu thuyết phục không được thì mang Thông nhi về bên cạnh mình cũng được. Nếu nàng chăm Thông nhi thì sẽ không đến Sùng Văn Quán nữa.
Lão thái thái Vân gia nhướng mày: “Như vậy đi, cháu cứ thử. Có điều Sùng Văn Quán kia cũng không phải nơi đơn giản, muốn vào là vào. Không bằng cháu sinh cho Thông nhi thêm một đệ đệ nữa. Qua hai năm, Thông nhi cũng phải học vỡ lòng.”
Bà càng nguyện ý cháu trai ngoan của bà đi cùng với nàng.
Dương Giảo mỉm cười đồng ý. Lão thái thái chỉ cần đồng ý, những người khác đều có thể thuyết phục. Nàng muốn làm cái gì, Vân Úy cũng đều đáp ứng. Nàng chỉ lo lắng là mình có đủ năng lực để dạy học trò hay không thôi.
Cũng may, sau khi nàng được Bạch đại nhân Bạch Thanh Tùng và Tống đại nhân phỏng vấn, lại giải một vài đề toán học, bọn họ liền nhìn nhau mỉm cười, gật đầu nói: “Vậy, làm phiền Vân phu nhân rồi, về sau, phu nhân là Vân phu tử dạy toán học.”
Dương Giảo nghĩ nghĩ, khẽ nói: “Có thể gọi ta là Dương phu tử không?” Vân là họ chồng, không phải họ của nàng.
Bạch đại nhân và Tống đại nhân liếc nhìn nhau: “Dương phu tử.”
Lúc này Dương Giảo tạm thời trở thành phu tử dạy toán ở Sùng Văn Quán. Vân gia ở Kinh thành, lịch trình giảng dạy của nàng không nhiều lắm, mỗi ngày không cần phải bôn ba, nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với tưởng tượng của nàng.
Trước đây khi nàng ở Hạnh Viên của thư viện Sùng Đức đã từng hâm mộ các học trò ở đấy, khi đó nàng muốn đi học nên từng lặng lẽ đến bìa rừng đọc Tứ thư và Ngũ kinh được khắc trên bia đá khi họ đang lên lớp. Nàng cũng không ngờ mình cũng có thể trở thành phu tử.
Nàng nghĩ, nhất định phải dạy cho thật tốt, không thể phụ lòng phụ thân.
Xuyên Sách Ta Thành Đôi Với Nam Chính Phản Diện
Chương 181
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương tiếp
Loading...