Đêm khuya, Diệp Thành chạy ra khỏi Linh Đan Các, cứ thế đi thẳng tới Vạn Bảo Các.
Còn hai ngày nữa sẽ diễn ra thử thách trong rừng hoang, Diệp Thành hiểu rõ chỉ có mình Hồi Huyền Đan thì không đủ, hắn cần thêm chút đồ để dự phòng.
Vừa đi vào Vạn Bảo Các, Bàng Đại Hải đã nhảy ra, đầu tiên là nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân rồi mới tặc lưỡi xuýt xoa: “Mới có một ngày mà tiểu tử nhà ngươi đã có thể chạy nhảy rồi, ngươi ăn cái gì vậy?”
“Trưởng lão đừng trêu con nữa, con tới mua đồ”, Diệp Thành nói rồi không quên liếc nhìn xung quanh Vạn Bảo Các, thấy không có người hắn mới khẽ giọng hỏi: “Trưởng lão, người có đạn khói và mê hương không?”
Nghe thứ đồ mà Diệp Thành muốn mua, Bàng Đại Hải nhướng mày: “Tiểu tử, ngươi cần những thứ này làm gì?” “Con có việc ạ”, Diệp Thành ho hắng.
“Chỉ cần nhìn thấy ngươi là ta thấy không có ý định gì hay ho rồi”, Bàng Đại Hải liếc nhìn Diệp Thành, sau những ngày quan sát Diệp Thành chiến đấu, ông ta quá hiểu tính cách của Diệp Thành, bên ngoài trông sáng sủa nhưng cốt cách lại không phải đứa trẻ ngoan ngoãn gì, nhưng dù là vậy thì ông ta cũng vẫn lấy ra một cái túi đựng đồ đặt lên bàn quầy: “Ngươi nhìn xem chỗ này đủ chưa?”
Diệp Thành tươi cười, hắn mở túi đựng đồ ra rồi nhìn vào trong, bên trong đạn pháp cũng phải có hơn năm mươi quả, mê hương có ba bình.
“Không đủ ạ”, Diệp Thành lắc đầu nhìn Bàng Đại Hải.
“Tiểu tử, giá trị những thứ đồ này thật sự không hề ít đâu, ngươi chắc chắn có đủ tiền chứ?”, Bàng Đại Hải nhìn Diệp Thành với vẻ mặt khó tin, ông ta hỏi quái dị: “Ngươi đòi lấy nhiều đạn khói và mê hương thế này, trừ phi là định đánh lén?”
“Con định làm gì thì người không cần phải quan tâm đâu”, Diệp Thành ho hắng, tiện tay lấy ra một cái túi đựng đồ, bên trong không chỉ có Linh Thạch mà còn có cả những thứ đồ lộn xộn khác nữa.
Nghe Diệp Thành nói vậy, Bàng Đại Hải nghĩ đi nghĩ lại thì cũng thấy đúng.
Kiếm được tiền là được, ông ta quan tâm Diệp Thành đánh lén hay trộm cướp làm gì.
Lại lần nữa lấy túi đựng đồ ra, Bàng Đại Hải không quên hỏi một câu đầy hứng thú: “Chỗ này đủ chưa, nếu chưa đủ thì chỗ ta còn nữa, chỉ cần ngươi có tiền thì cái gì cũng có thể mua được”.
“Cho con thêm một bó tiên thừng, hai giỏ địa lôi đạn, ba túi bột bạch thạch…”, Diệp Thành liệt kê ra một loạt.
Nhận lấy tờ giấy Diệp Thành viết, Bàng Đại Hải đảo mắt qua, ông ta thật sự ngỡ ngàng, nên biết rằng những thứ mà hắn liệt kê ra đều là những thứ mà nữ nhân dùng, ông ta thật sự hoài nghi xem Diệp Thành đang đi cướp hay đi đánh lén.
“Trưởng lão, người nhanh giúp con với, con còn có việc”, Diệp Thành nhìn Bàng Đại Hải với vẻ mặt vô hại.
Bàng Đại Hải nhìn Diệp Thành từ trên xuống dưới rồi vỗ vai hắn một cách nặng nề: “Tiểu tử, cướp nhiều thêm một chút”.
Hừ!
Diệp Thành há miệng nhưng chẳng nói nên lời.
“Nào, ngươi cầm lấy đi”, Bàng Đại Hải lấy ra một cái túi đựng đồ rất to nhét vào tay Diệp Thành, sau đó rất tự nhiên lấy ra cái túi đựng đồ có linh thạch từ phía Diệp Thành.
“Bàng trưởng lão, người đêm hôm đi lại nhớ cẩn trọng không vấp phải hố nhé”.
“Hừ, tên ranh mãnh”, Bàng Đại Hải sắp phát điên lên thì Diệp Thành đã chuồn thẳng.
Ra khỏi Vạn Bảo Các, Diệp Thành vỗ vỗ vào mấy cái túi đựng đồ nặng trĩu mình vừa có được.
Đúng như Bàng Đại Hải nói, hắn mua những thứ này là vì muốn cho nữ nhân dùng, chẳng còn cách nào khác, đều do hắn bị ép cả thôi.
Trong rừng hoang không chỉ có một tên ở cảnh giới Chân Dương, hắn đương nhiên phải chuẩn bị đủ mọi phương án rồi.
“Đừng trách ta, chỉ là ta bị ép thôi”, Diệp Thành khẽ lẩm bẩm.
Hắn đã định sẵn, khi vào rừng hoang sẽ thay đổi chiến thuật, muốn vào được nội môn thì phải mặt dày, phải dùng mọi cách có thể, cho dù là thủ đoạn của nữ nhân.
Đúng lúc Diệp Thành đang mải suy nghĩ, một mùi hương nữ nhân bay tới.
Hắn hít hít rồi quay đầu toan bỏ chạy như thể biết được người tới là ai.
“Đồ đệ ngoan, vi sư đáng sợ vậy sao?”, điệu cười dịu dàng vang lên, Sở Huyên đã huyễn hoá ra, sau đó phất bàn tay ngọc ngà lôi cổ Diệp Thành lại.
Khụ, ợ, ợ…! Lại lần nữa bị nhấc lên như con gà con, Diệp Thành lập tức tươi cười: “Sư phụ xinh đẹp, chào…chào buổi sáng ạ”.
“Tiểu tử nhà ngươi trèo cũng không chậm nhỉ? Cái dốc cao như thế mà chưa tới một ngày ngươi đã có thể leo lên được, vi sư thật là đã đánh giá thấp ngươi rồi”, Sở Huyên ghé mặt lại, đôi mắt to tròn nheo lại khiến Diệp Thành sởn da gà.
Khụ khụ…Hợ…Hợ!
Diệp Thành lại lần nữa cười ngây ngô.
“Vừa hay đêm nay vi sư rảnh rỗi, chúng ta cùng trò chuyện một lúc”, không đợi Diệp Thành lên tiếng, Sở Huyên đã dùng một tay lôi Diệp Thành vào hư không, giống như có một đạo Thần Hồng bay thẳng về phía sau núi Hằng Nhạc Tông.
A…!
Chẳng mấy chốc, ở ngọn núi phía sau Hằng Nhạc Tông lại vang lên tiếng kêu gào thảm thiết.
Nếu nhìn từ xa thì đó lại là cảnh tượng Diệp Thành đang bị treo lơ lửng trên cành cây, mặt mày sưng vù sau trận đòn no còn bên dưới gốc cây, Sở Huyên đi đi lại lại, thư giãn thong dong.
“Nói, làm sao ngươi trèo lên được”, Sở Huyên vừa ăn hạt dưa vừa hỏi một câu đầy ngẫu hứng.
“Lâm trưởng lão của Linh Thảo Viên đưa con lên ạ”, Diệp Thành biện ra lý do, nhưng không ngờ bí mật của mình đã bị phát hiện.
“Ừm, lý do cũng đầy đủ đấy”, Sở Huyên gật đầu, mỉm cười nhìn Diệp Thành: “Hôm nào đó ta tới hỏi Lâm sư đệ, nếu như ta phát hiện ngươi nói dối thì hậu quả ngươi tự chịu”.
Nghe vậy, Diệp Thành giật giật khoé miệng.
“Việc ta nói với ngươi ngươi nghĩ thế nào rồi?”, Sở Huyên dùng cây gậy chọc chọc Diệp Thành.
“Con có người trong lòng rồi”, Diệp Thành khóc lóc, đương nhiên hắn biết ý Sở Huyên là gì, chẳng phải là muốn hắn lấy Tề Nguyệt sao.
Không đợi Sở Huyên lên tiếng, Diệp Thành lại vội mở lời: “Vả lại, việc này cũng không vội, hai ngày nữa con phải vào rừng hoang thi đấu, con nghe nói nội môn có vài người muốn phế con, sư phụ, người phải giúp con đấy”.
“Giúp ngươi? Ta giúp ngươi bằng cách nào?”, Sở Huyên nhún vai: “Lẽ nào bảo vi sư thi thay ngươi?”
“Đó là ba tên ở cảnh giới Chân Dương đấy”.
“Thế thì đã sao?”, câu nói của Sở Huyên suýt chút nũa thì khiến Diệp Thành tức chết.
Diệp Thành ấm ức, hắn vùng vẫy và hét to: “Từ Phúc trưởng lão còn cho cả Tề Nguyệt sư tỷ linh đan và truyền mật pháp, người thì hay rồi, không cho con nổi một cái gì, chỉ biết đánh con.
Đều là người làm sư phụ, tại sao khác biệt lại lớn thế cơ chứ?”
Nào, nào, nào…
Nào ngờ nghe Diệp Thành nói vậy, Sở Huyên với khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ bật cười: “Tiểu tử, vi sư thấy ngươi oán khí lớn thật đấy”.
“Đúng là vậy”.
“Vậy ngươi nói xem vi sư cần thưởng gì cho ngươi?”, Sở Huyên với khuôn mặt tuyệt đẹp, đôi mắt trong như nước hồ thu chớp chớp nhìn Diệp Thành đang lơ lửng trên cây.
Trong mắt Diệp Thành có lẽ một người làm sư phụ như Sở Huyên thật sự không hề quan tâm tới đồ đệ nhưng thực ra cô rất quan tâm tới hắn, đêm hôm còn lôi Diệp Thành đến đây thực sự chỉ là để nói chuyện sao?
Đáp án đương nhiên là không rồi.
Cô đương nhiên biết Diệp Thành sắp phải trải qua thử thách ở rừng hoang nên mới chọn cho Diệp Thành thuật biến thân, mục đích là để Diệp Thành có thể thay đổi được diện mạo từ đó thoát khỏi vòng vây của mấy người phía Khổng Tào.
Có điều điều khiến Sở Huyên phải bất ngờ đó là Diệp Thành không muốn học..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 140
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...