Trong lúc nguy hiểm, Diệp Thành trở tay lấy chiếc roi sắt đen sì ra rồi vung mạnh.
Keng!
Roi sắt đập vào bảo tháp màu bạc phát ra âm thanh trầm đục.
Phụt!
Đột nhiên Diệp Thành phụt máu, cả cánh tay máu chảy đầm đìa.
A!
Sau đó Tề Dương đau đớn hét lên, hai tay ôm đầu, máu trào ra từ mắt, đầu ong ong.
Hế?
Diệp Thành thấy vậy thì sửng sốt, vô thức nhìn roi sắt trong tay mình.
Hắn thoáng chốc hiểu ra, năng lực của roi sắt là chuyên đánh vào linh hồn con người, mà bảo tháp màu bạc là binh khí bản mệnh của Tề Dương, sử dụng linh hồn lực để thiết lập mối liên hệ với hắn ta, bảo tháp màu bạc bị roi sắt quất vào, về mặt ý nghĩa cũng là đánh vào linh hồn Tề Dương trong bảo tháp màu bạc.
Hiển nhiên Tề Dương không ngờ Diệp Thành còn có vũ khí chuyên đánh vào linh hồn người thế này, nếu không hắn ta cũng không trúng chiêu.
“Ngươi đúng là bảo bối của ta”, Diệp Thành hôn vào roi sắt rồi xoay người bỏ chạy.
Mặc dù Tề Dương đột nhiên bị tổn thương linh hồn, nhưng dù sao hắn ta cũng ở cảnh giới Chân Dương, một roi này cũng chỉ khiến hắn bị choáng trong thời gian ngắn mà thôi.
“Diệp Thành, đồ đáng chết”, sau khi tỉnh lại lại từ sau cơn choáng, Tề Dương giận tím mặt, hắn không còn nở nụ cười giễu cợt nữa mà nhào về phía Diệp Thành như một ác ma.
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Chẳng mấy chốc Tề Dương đã sử dụng mật thuật, đuổi theo sau Diệp Thành, tung đại chiêu thật lực.
Mà Diệp Thành ở phía trước cũng rất thảm hại.
Điều càng vớ vẩn hơn nữa là hắn đã rơi vào vòng vây của rất nhiều đệ tử nội môn.
“Diệp Thành, hôm nay xem ngươi chạy trốn thế nào”, mười mấy tên đệ tử nội môn vây quanh, tên đứng đầu chính là Dương Vệ từng chịu thua thiệt rất nặng nề trong tay Diệp Thành khi ở rừng hoang.
“Mẹ kiếp”, Diệp Thành nhảy tới trước người Dương Vệ, không đợi hắn ta thi triển huyền thuật đã quất một roi vào gáy hắn.
A!
Dương Vệ hét lên thảm thiết, thất khiếu (*) chảy máu, ôm đầu ngã xuống đất.
(*) Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng.
“Ngăn hắn lại.” Tả Khâu Minh giận dữ quát lên, hắn cùng binh khí lơ lửng trên đầu sát phạt đến, vừa ra tay đã tung ra đại chiêu.
Hàng Long!
Diệp Thành khí thế bừng bừng, tung ra một chưởng Hàng Long đẩy lùi Tả Khâu Minh, sau đó vung mạnh roi sắt trong tay.
A!
A!
Sau đó tiếng hét thảm thiết liên tục vang lên, Diệp Thành điên cuồng vung roi sắt, những đệ tử nội môn xông lên bị hắn hung hãn quật từng roi từng roi, sau đó hẳn lao vụt ra khỏi vòng vây.
Ầm!
Ầm ầm!
Trong màn đêm tĩnh mịch, ngọn núi phía sau nội môn lại không hề êm đềm, đập vào mắt mọi người là từng cảnh tượng hỗn độn.
Chẳng biết từ bao giờ, tiếng nổ ầm ầm từ ngọn núi phía sau nội môn dần biến mất, chủ yếu là vì đánh mãi đánh mãi rồi không thấy Diệp Thành đâu, cho nên hơn một trăm người đánh không có mục tiêu.
“Canh gác lối ra của ngọn núi phía sau cho ta, chắc chắn hắn vẫn đang ở đó”, Tề Dương quát lên, vẻ mặt dữ tợn có hơi đáng sợ: “Những người khác tìm kiếm từng tấc đất cho ta, ta muốn xem hắn có thể trốn được đến bao giờ.
Còn nữa, mời Dương Bân đến đây”.
“Sư… sư huynh Dương Bân ạ?” Các đệ tử xung quanh đều giật mình, nhưng khi thấy vẻ mặt hung tợn của Tề Dương thì tất cả đều bấm bụng không nói nửa lời.
Dương Bân là đệ tử thứ bảy trong chín đại đệ tử chân truyền của Hằng Nhạc Tông, mạnh hơn Tề Dương một bậc.
Bắt một tên thuộc cảnh giới Ngưng Khí cần phải mời thêm đệ tử chân truyền đến sao?
Đáp án là chắc chắn cần!
Ai cũng biết lần này Tề Dương thật sự tức giận.
Hắn ta đường đường là một trong chín đại đệ tử chân truyền của Hằng Nhạc Tông, cộng thêm hơn một trăm đệ tử nội môn, thế nhưng chiến đấu gần như cả đêm chẳng những không bắt được Diệp Thành – người ở cảnh giới Ngưng Khí mà còn để hắn chạy mất, với Tề Dương mà nói, đây là sự sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay.
Mời Dương Bân tới giúp đủ để chứng minh Tề Dương rất coi trọng Diệp Thành, một đệ tử chân truyền không xử được thì gọi thêm một người nữa.
Chẳng mấy chốc hơn một trăm người lần lượt chia thành hai nhóm, một nhóm chặn ở lối ra nội môn, nhóm còn lại phụ trách đi tìm Diệp Thành.
Cảnh tượng này đối với hầu hết mọi người đều rất quen thuộc, khi ở rừng hoang, chẳng phải họ cũng tìm Diệp Thành như thế này sao? Rừng hoang rất lớn, nhưng ngọn núi phía sau nội môn còn lớn hơn, muốn tìm một người cũng không dễ.
Mà lúc này Diệp Thành, kẻ đang bị tất cả mọi người săn lùng đã kéo lê cơ thể đẫm máu vào trong hang động bí ẩn.
Đánh nhau gần như cả đêm, hắn đã lao ra khỏi vòng vây nhiều lần, cuối cùng cũng cắt đuôi được đám đệ tử đuổi theo phía sau, mặc dù roi sắt rất bá đạo nhưng cũng không ngăn được vì đối phương quá nhiều người, hắn cũng suýt nữa bị đánh cho tàn phế.
“Chờ ta khoẻ lại đi”, Diệp Thành vừa mắng thầm vừa nhanh chóng rắc bột thuốc vào cửa hang để che giấu hơi thở.
Sau khi làm xong những việc này, hắn nhét ba viên Hồi Huyền Đan vào miệng sau đó lại lấy bình hồ lô Tử Kim ra uống lấy uống để linh dịch.
Một giờ sau, hắn bị tiếng động sột soạt bên ngoài hang động đánh thức.
Hắn trở mình nhảy lên, nhanh chóng tới bên mép hang rồi nhìn ra ngoài qua khe hở của cỏ dại mọc chằng chịt, phát hiện ba tên đệ tử nội môn đang tìm kiếm xung quanh, trong tay mỗi tên đều có một viên linh châu phát sáng đang bay lơ lửng.
“Lần này sư huynh Tề Dương giận thật rồi”, ba người vừa tìm vừa nói chuyện.
“Để bắt được Diệp Thành mà còn mời cả sư huynh Dương Bân tới nữa”.
Dương Bân?
Diệp Thành ở mép hang nghe rõ cái tên này, dường như hắn cũng biết lai lịch của Dương Bân mà họ đang nhắc đến.
“Hai đệ tử chân truyền các người coi trọng ta thật đấy”, Diệp Thành thầm mắng một câu trong lòng rồi cẩn thận lui vào trong hang động, sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi hơn nhiều.
Hắn biết mấy lần vừa rồi mình có thể phá được lớp lớp vòng vây là dựa vào cái gì, chính là nhờ roi sắt bá đạo!
Nhưng hắn cũng biết rõ, nếu đấu một mình thì dù hắn có roi sắt trong tay cũng không thể đánh bại được Tề Dương, nếu lần này lại mời thêm Dương Bân, người còn mạnh hơn Tề Dương nữa thì thật sự khiến hắn phải đau đầu.
“Tiêu rồi, tiêu rồi, lần này rơi xuống hố thật rồi”, Diệp Thành day mạnh đầu mày.
“Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ tìm được tới đây”.
“Một mình Tề Dương thôi mình đã không đánh lại rồi, chứ đừng nói đến thêm cả Dương Bân”.
“Mẹ nó chứ Hùng mập, lần này thật sự bị ngươi chơi chết rồi”, Diệp Thành che mặt.
Nguy cơ lần này còn hơn cả lần thử thách ở rừng hoang, đội hình hùng hậu khiến hắn không có nổi tâm tư chiến đấu.
Đang lúc nguy nan, Diệp Thành chợt nảy ra một ý định.
“Hy vọng sẽ kịp”, Diệp Thành ổn định lại cảm xúc, triệu gọi hình nộm, sau đó dùng lòng bàn tay lướt nhẹ qua túi đựng đồ, những nguyên liệu quý giá được nâng cấp cho Tử Huyên cũng được lấy ra.
“Tiểu tử, ngươi còn sống không?”, lúc này Truyền âm phù bên thắt lưng Diệp Thành sáng lên, Hùng Nhị đang nói bên trong.
“Hùng mập, bà nội ngươi, lão tử suýt nữa đã bị chơi chết rồi”, Diệp Thành vừa điều khiển Tiên Hoả vừa chửi.
“Ngươi vẫn còn sức mà mắng ta, chứng tỏ ngươi vẫn còn sống nhăn răng”, Hùng Nhị cười khà khà: “Chẳng phải chúng ta vẫn chưa bỏ lại ngươi sao? Ba chúng ta vẫn còn ở ngọn núi phía sau, ngươi ở đâu, ta đi tìm ngươi”..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 170
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...