Lại tới một khu toàn cây cối rậm rạp, Diệp Thành hiện thân, không vội kiểm tra chiến lợi phẩm của mình, ngược lại, hắn lấy ra cái roi sắt đen xì của mình, hắn có thể xử lý ba tên đệ tử nội môn một cách dễ dàng như vậy cũng là nhờ công lao của cái roi này.
“Không dùng thì không biết, dùng rồi quả khiến người ta phải giật mình”, Diệp Thành chăm chú nhìn cái roi, hắn tặc lưỡi: “Một cái roi thôi mà cũng có thể khiến tên tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên Đỉnh Phong bị đánh cho máu me bet bét, uy lực của mày quả khiến tao phải bất ngờ”.
Diệp Thành bắt đầu ý thức được rằng mình đã quá xem thường uy lực của roi sắt.
Từ khi mua được cái roi này từ buổi đấu giá, Diệp Thành vẫn không hề dùng tới, mãi tới hôm nay khi xử lý những tên ở nội môn hắn mới lấy ra, nào ngờ mới dùng lần đầu đã khiến hắn phải bất ngờ vậy rồi.
“Chịu một roi mà đau đớn vậy sao?”, Diệp Thành lẩm nhẩm, sau đó hắn cầm roi sắt quất thử vào trán mình.
Ôi chao…! Đột nhiên Diệp Thành cảm thấy mắt hoa cả đi, sau đó đầu hắn ong ong, đặc biệt là linh hồn còn đau đớn như có gì đó chèn ép vậy.
Diệp Thành lắc lắc đầu cố tỉnh táo lại, lúc này hắn mới nhìn cái roi trong tay, ngỡ ngàng nói: “Đây không phải là binh khí sinh ra chuyên để đánh vào linh hồn con người chứ?”
Diệp Thành trầm ngâm hồi lâu rồi lại nghĩ tới cảnh sau khi bị roi sắt đánh trúng, linh hồn của hắn quả thực cảm thấy vô cùng đau đớn, lại nghĩ tới ba tên đệ tử ở nội môn trước đó, bọn họ về cơ bản đã cảm nhận được rõ rệt khả năng thực sự của cái roi này, đó chính là chuyên đánh vào linh hồn con người.
“Bảo bối, đúng là bảo bối”, biết khả năng của cái roi trong tay, Diệp Thành vui vẻ, nói rồi còn không quên hả hơi vào roi sắt, sau đó dùng tay áo lau lau roi: “Năm trăm nghìn linh thạch quả nhiên không hề lãng phí”.
Hi hi hi!
Thu lại roi sắt, Diệp Thành lại lần nữa lẻn vào lùm cây sau đó còn hét lên: “Đợi đấy cho ta, không tên nào chạy thoát được đâu”.
Không lâu sau đó hắn hiện thân trước một đầm nước.
Ở đây, hắn chôn vài quả đạn pháo, ngó trước nhìn sau rồi mới nhảy vào đầm nước.
Chẳng mấy chốc, năm người một nhóm đã lần mò tới, từ từ tiến vào khu mai phục của Diệp Thành.
Rầm!
Rầm!
Ngay sau đó đã có tên đệ tử nội môn dẫm phải đạn địa lôi và lập tức bị bật bay ra khỏi đó.
“Cẩn thận”, cảm giác đang bị mai phục, tên đệ tử chưa dẫm phải đạn địa lôi tỏ vẻ cảnh giác: “Phát tín hiệu”.
Đột nhiên có đệ tử lấy ống trúc ra phát tín hiệu, thế nhưng còn chưa đợi hắn giải cấm chế của ống trúc thì Diệp Thành ẩn dưới đầm nước đã xông lên, đầu tiên là một đạo kiếm khí đánh vỡ ống trúc trong tay tên đệ tử kia, sau đó vung tay tung ra thêm mấy quả đạn khói nữa.
A….!
A….!
Chẳng mấy chốc, tiếng hét thất thanh vang lên liên tiếp, biết khả năng bá đạo của roi sắt, Diệp Thành thật sự càng dùng càng thuận tay, hắn đánh ngã luôn năm tên đệ tử nội môn mà không mất tới ba mươi giây.
Vẫn như lần đầu tiên, hắn đoạt luôn tất cả bảo bối trên người những tên này sau đó lột hết quần áo chỉ để lại mỗi quần lót trên người mỗi tên.
Làm xong xuôi, Diệp Thành tung ra một chưởng tạo ra cái hố sâu, hắn trói cả năm tên này lại, đạp luôn xuống hố.
“Đào cái hố làm chỗ chôn”, Diệp Thành nhanh chóng lấp hố.
“Cứ ngủ ở đây cho ngon đi”, Diệp Thành liếc nhìn bọn họ một cái rồi quay người biến mất dạng.
A…..!
A….!
Chẳng mấy chốc, trong một góc nào đó ở rừng hoang lại vang lên tiếng hét, đợi tới khi nhóm người phía Khổng Tào đuổi tới thì chỉ trông thấy năm, sáu tên đệ tử nội môn người ngợm chẳng thấy quần áo nữa đâu.
“Đáng chết”, Tả Khâu Minh phẫn nộ, tung ra một chưởng khiến cái cây to kệch trước mặt bị gãy làm đôi.
“Những tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên bình thường căn bản không thể làm được gì hắn”, Khổng Tào hằn lên ánh nhìn tôi độc: “Hắn có thể xử lý năm, sáu đệ tử ở cảnh giới Nhân Nguyên trong thời gian ngắn như vậy, chứng tỏ thực lực của hắn không phải cứ ở cảnh giới Chân Dương là xử lý được”.
“Chúng ta ở chỗ sáng, hắn ở chỗ tối, vả lại khu rừng lại rộng thế này, muốn chặn hắn không phải đơn giản”, Giang Dương lạnh giọng.
“Có lẽ ta có cách”, Dương Vệ lại nhảy ra, sau đó ghé sát tai ba tên kia nói nhỏ.
Cả ba tên này nghe xong thì nở nụ cười bí hiểm.
Đêm khuya, Diệp Thành không yên phận, hắn giống như u linh lúc ẩn lúc hiện, mỗi lần xuất hiện đều có vài đệ tử nội môn bị đánh ngất.
Trong khu rừng mênh mông, Diệp Thành lại lần nữa gài bẫy đánh ngất thêm ba tên đệ tử nội môn, cướp đi bảo bối trên người bọn họ và lột sạch quần áo bọn họ.
“Bội thu”, Diệp Thành vỗ mông, lại lần nữa đi vào rừng sâu.
Có điều, hắn không nhận ra trên người ba tên đệ tử nội môn bị đánh ngất trước đó có dán linh phù phát sáng, có lẽ vì Diệp Thành quá hào hứng nên không phát hiện ra.
Đêm tối, trời đầy sao.
Tiếp sau đó, Diệp Thành không gài bẫy nữa mà trốn trong bụi cây.
Và trước đó, hắn đã chôn đạn địa lôi dưới đất cách đó cả nghìn trượng, nếu như có người lại gần thì nhất định sẽ kinh động đến hắn, như vậy hắn cũng sẽ không quá bị động.
“Đúng là bội thu”, trong bụi cây, Diệp Thành đặt toàn bộ bảo bối thu được trước mặt và nhìn với ánh mắt thích thú, chỉ tính mình linh thạch thôi cũng đã có hơn bốn trăm nghìn rồi, lại thêm những linh dịch và linh đan linh tinh khác, chắc chắn là món tài sản kếch xù.
“Cũng may có mày”, Diệp Thành phất vạt áo lấy ra roi sắt.
Hắn thật sự muốn thông qua lần thử thách này, cho dù bỏ thêm ít tiền thì cũng không tiếc, còn hơn là chuốc thêm phiền phức không đáng có, thế nhưng khi biết roi sắt có khả năng bá đạo này, Diệp Thành lại bỏ đi suy nghĩ nhanh chóng vào được nội môn.
Có roi sắt bá đạo trong tay, Diệp Thành lại không nỡ rời xa khu rừng này, chí ít thì trước khi rời khỏi rừng hoang, Diệp Thành phải cướp sạch của cải của những tên bao vây mình, đây là cơ hội phát tài hiếm có.
“Đợi đấy cho ông đây, đừng hòng tên nào chạy thoát”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng rồi thu lại roi sắt.
Rầm!
Ngay sau đó, cách đó độ nghìn trượng có tiếng nổ vang lên.
Nghe vậy, Diệp Thành đứng phắt dậy vì hắn biết nhất định có người dẫm phải đạn địa lôi, còn người dẫm phải đạn địa lôi rất có khả năng là nhóm người phía Khổng Tào.
“Mới đó mà đã tìm tới đây rồi, bọn này đúng là chuyên nghiệp”, Diệp Thành cười lạnh giọng, lật người nhảy ra khỏi lùm cây.
Rầm!
Rầm!
Ầm!
Chẳng mấy chốc, ở các phương hướng có tiếng nổ vang lên, vả lại còn nổ lên không theo thứ tự trước sau, điều này khiến mặt Diệp Thành khó coi thấy rõ.
“Mẹ kiếp, bọn này âm mưu từ trước rồi”, thấy làn khói đen không ngừng bị thổi bay đi còn mình lại không thể nhân cơ hội này trốn thoát, sắc mặt Diệp Thành càng khó coi hơn.
“Diệp Thành, ta xem ngươi chạy thế nào”, ngay sau đó, tiếng hô vang lên ở phía Đông, Tả Khâu Minh đầu đeo cái gương, sát khí đằng đằng đi tới.
“Chạy đi, ngươi chạy cho ta xem”, phía tây, khuôn mặt của Giang Dương cũng tối sầm cả lại, trên đầu đeo Nhất Phương Cổ Ấn, sát phạt tới.
“Ngươi sẽ chết rất khó coi đấy”, phía nam, Khổng Tào đầu đeo linh khí đồng lư, dẫn một nhóm tiểu đệ truy sát tới, tên nào tên nấy mặt mày giữ dằn.
“Ngươi chạy không nổi đâu”, phía bắc, Dương Vệ cũng dẫn một đội quân chạy tới.
“Lưới trời lồng lộng”, còn lúc này, trên đỉnh đầu Diệp Thành cũng có một tấm đại võng phát sáng đang từ từ hạ xuống..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 149
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...