Vút!
Bịch, bịch!
Trong rừng cây um tùm, giữa màn sương mờ ảo, từng âm thanh vang lên.
Đợi tới khi một hình nộm mặc đồ đen bị Diệp Thành đá bay ra khỏi đó thì hắn cũng đã ra khỏi khoảng rừng rậm mờ sương, trên đường đi, Diệp Thành đã tiêu diệt ít nhất mười mấy hình nộm.
Ừm!
Diệp Thành vừa sải bước đi thì phát hiện mặt đất bên dưới đột nhiên di chuyển, với tốc độ của mắt thường có thể nhìn thấy mặt đất đang hình thành nên đám bùn, loại bùn lầy này có khả năng trói chân con người khiến hắn bị hạn chế mọi hành động.
“Chết đi”, Diệp Thành còn chưa thoát ra khỏi bùn lầy thì liền nghe thấy điệu cười tôi độc vang lên, sau đó một đạo kiếm mang màu tím lao vút tới.
“Không đợi được nữa mà phải ra tay với ta luôn rồi à?”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, lập tức giơ thanh Thiên Khuyết chắn trước người.
Keng!
Đạo kiếm mang kia cứ thế phi trúng vào thanh Thiên Khuyết, thế nhưng nó cũng là tác nhân giúp Diệp Thành có thể nhờ lực của nó mà thoát khỏi đám bùn lầy kia.
“Huyền lôi đao quyết”, vừa thoát khỏi bùn lầy, Diệp Thành chưa kịp đứng vững thì lại có một người chém ra đao mang.
“Đây rõ ràng là có kế hoạch từ trước”, Diệp Thành không dám sơ ý, mặc dù trong bốn tên kia, kẻ mạnh nhất ở cảnh giới Nhân Nguyên Đỉnh Phong nhưng nếu như phối hợp lại với nhau thì kể cả là hắn cũng sẽ gặp phải nguy hiểm.
Keng!
Lại dùng Thiên Khuyết che chắn, Diệp Thành suýt chút nữa bị đao kia chém quỳ xuống đất.
“Kinh hồng kiếm thuật”, quả nhiên, tên thứ ba nấp trong bóng tối đã ra tay, một kiếm vung ra cứ thế chém về phía ngực Diệp Thành.
“U tuyền lôi minh chỉ”, tên thứ tư cũng xuất hiện, chỉ điểm về phía sau Diệp Thành và còn mang theo tiếng sấm.
Nếu như đổi lại là một tên đệ tử Ngưng Khí đỉnh phong bình thường thì ở kết cục bị sát phạt thế này chắc chắn sẽ không còn cơ hội sống sót.
Thế nhưng Diệp Thành không phải là một tên đệ tử bình thường, kể cả là trong cảnh sống dở chết dở thì hắn cũng có thể hạ được Tử Sam ở cảnh giới Chân Dương, huống hồ là mấy tên đệ tử tu vi Nhân Nguyên còn non nớt.
Thiên Canh Kiếm Trận.
Diệp Thành lập tức lật tay tế gọi kiếm Xích Tiêu, kiếm trận Thiên Canh với mục đích phòng ngự xuất hiện.
Keng!
Keng!
Sau khi Kiếm Xích tiêu được triệu gọi ra, những đốm lửa xung quanh tấn công tới đều bị Thiên Canh Kiếm Trận chặn lại.
“Đến lượt ta rồi”, sau khi đứng vững, Diệp Thành liền vung kiếm Xích Tiêu chĩa về phía một tên trong số đó.
Lúc này, cơn gió mạnh thổi tới, phòng ngự của Thiên Canh Kiếm Trận đột nhiên biến thành kiếm trận công kích, từng đạo kiếm ảnh sắc lạnh bay ra hình thành kiếm trận, cứ thế bắn về phía tên đệ tử kia.
Thấy vậy, tên đệ tử kia chợt thay đổi sắc mặt, hai tay hắn vội vận ra thủ ấn, ngưng thụ thuẫn giáp dày trước mặt mình.
Keng!
Keng!
Thiên Canh Kiếm Trận bá đạo, khí thế công kích mạnh mẽ cứ thế phá được thuẫn giáp kia, đến cả tên đệ tử kia cũng bị đâm vài nhát, máu tươi cứ thế trào ra.
Rút!
Ý thức được sức mạnh của Diệp Thành, bốn tên lần lượt lùi về sau, cho dù đối kháng trực diện, cho dù cả bốn tên có liên thủ lại thì cũng sẽ bại thảm hại dưới tay Diệp Thành.
“Còn muốn chạy?”, Diệp Thành tiến lên trước một bước, đầu ngón tay có ánh sáng vàng kim bao quanh, Nhất Dương Chỉ lập tức được sử dụng.
Phụt! Tên đệ tử mặc đồ trắng chạy cuối cùng lập tức bị chọc vào cơ thể bắn ra máu, trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Thành đã đạp ra bộ pháp huyền diệu sát phạt tới và tung ra một chưởng Bôn Lôi đầy uy thế.
Phụt!
Lại lần nữa trúng chiêu, tên đệ tử kia ngã ra khỏi đó.
Ba tên còn lại thấy vậy thì kinh ngạc, không dám chạy lên trước ứng cứu, tên nào tên nấy bỏ chạy còn nhanh hơn thỏ.
“Sớm muộn gì ta cũng xử lý các ngươi”, Diệp Thành không đuổi theo mà đến trước tên vừa bị đánh ngã, nói thì cũng thật trùng hợp vì hắn biết tên này, đây chính là đệ tử chân truyền tu vi không hề thấp của Địa Dương Phong, hình như tên là Lý Ngọc Lương.
“Diệp Thành, ngươi…ngươi muốn làm gì?”, Lý Ngọc Lương lảo đảo lùi về sau, mặt mày kinh ngạc nhìn Diệp Thành.
Mặc dù hắn mới vừa giao đấu với Diệp Thành nhưng hắn có thể thấy được tính cách dứt khoát của Diệp Thành, chắc chắn là kẻ có thù ắt báo.
“Ta không muốn làm gì cả”, Diệp Thành bật cười, xoa xoa tay đi tới.
A……!
Chẳng mấy chốc, nơi này chợt vang lên tiếng kêu thảm thiết của Lý Ngọc Lương.
Lại nhìn về Lý Ngọc Lương lúc này, bộ dạng hết sức thảm hại, bảo bối mà hắn mang theo mình đều bị Diệp Thành lấy đi sạch, đến cả y phục trên người cũng bị lột xuống, chỉ còn lại cái quần lót trên người.
“Diệp Thành, ngươi dám….”
Bốp!
Thế nhưng đáp lại hắn chỉ là cái tát ong đầu của Diệp Thành, giây phút trước, Lý Ngọc Lương còn định lao lên nhưng lúc này đã bị Diệp Thành đánh ngất lịm đi.
Sau khi đánh ngất Lý Ngọc Lương, Diệp Thành mới dùng hai tay tạo ra thủ ấn, sau đó quay một vòng ở vị trí cũ: “Biến”.
Đột nhiên, xung quanh cơ thể Diệp Thành bốc lên làn khói trắng, còn hình thái và dung mạo của hắn hiện giờ đã thay đổi, hắn biến thành Lý Ngọc Lương, không biết khi tên này tỉnh dậy sẽ phản ứng lại thế nào.
“Tiểu tử, cứ ở đây ngủ cho ngon nhá”, Diệp Thành vỗ vỗ tên Lý Ngọc Lương đang nằm chết dẫm như con lợn chết sau đó quay người rời đi.
Trước khi đi, hắn còn không quên thổi cho Lý Ngọc Lương ít mê hương.
Lại lần nữa đi vào rừng sâu rất lâu mà Diệp Thành còn chưa phát hiện ra ba tên trước đó chạy đi đâu rồi.
Có lẽ biết Diệp Thành không phải là kẻ mình có thể chống lại được nên cả ba tên không hy vọng mai phục Diệp Thành nữa.
Trước đó bốn tên còn chẳng thể làm gì Diệp Thành chứ nói gì hiện giờ chỉ còn ba tên.
Gừ!
Gừ!
Gừ!
Không biết từ lúc nào, trong khu rừng chợt vang lên tiếng gầm của thú khiến Diệp Thành đề cao cảnh giác quay đầu nhìn xung quanh.
Rầm!
Có lẽ vì quá tập trung quan sát xung quanh mà Diệp Thành không hề nhận ra mình đã dẫm phải một thứ không nên dẫm vào khiến cả người hắn bay ra khỏi đó.
Vừa đáp dất, còn chưa kịp phản ứng lại thì tứ phía đã có trường tiễn phát sáng bay tới.
Diệp Thành phản ứng rất nhanh, hắn lật tay lấy ra kiếm Xích Tiêu, cánh tay nhanh chóng vung kiếm khiến trường tiễn kia bị chém rơi xuống đất.
Phía trước, một đoàn bảy, tám người đang hiện ra trong tầm mắt hắn, thế nhưng đạo bào của bọn họ thể hiện không phải là đệ tử ngoại môn mà là đệ tử được nội môn cử tới rừng hoang.
“Mới đó mà đã gặp rồi?”, Diệp Thành lẩm bẩm nhưng vẫn ngoan ngoãn ý đi tới.
“Đứng lại”, thấy Diệp Thành đi tới, tên cầm đầu mặc đồ tím lên giọng..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 144
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...