Rầm!
Rầm!
Trận đại chiến trên Phong Vân Đài diễn ra hết sức kịch tính, Diệp Thành và Tề Dương thi triển vô số bí thuật đấu chọi lại với nhau.
Đây là cảnh tượng vô cùng hoành tráng, hình thái huyền thuật với năm sắc màu rực rỡ, ánh sáng đẹp đẽ bao quanh Phong Vân Đài, chiến đài cứng chắc cũng bị bí thuật huyền thuật đả tới mức bụi bay mù mịt.
“Tên Diệp Thành này là yêu nghiệt sao?”, bên dưới chiến đài, người người lên tiếng với giọng nói kinh ngạc.
“Chiến đấu với Tề Dương cả trăm chiêu mà không hề yếu thế, hắn lấy đâu ra nhiều chân khí đến vậy?”
“Tên Diệp Thành này đúng là nghịch thiên”, trong đám người, Hùng Nhị xoa cằm, khuôn mặt rõ vẻ bất ngờ.
“Mới mấy ngày không gặp mà tốc độ của hắn tăng lên trông thấy”, Tạ Vân, Tề Nguyệt cũng kinh ngạc.
So với bọn họ thì nhóm người phía Tả Khâu Minh mặt mày khó coi hơn hẳn.
Tốc độ tiến bộ của Diệp Thành thần tốc như vậy, mới chỉ trong thời gian ngắn mà hắn đã có thực lực bất bại khi đấu với Tề Dương, đây rõ ràng là điều vượt qua mọi dự liệu của bọn họ.
Lúc này, trên một lầu các cách Phong Vân Đài không quá xa có vài người đang đứng đây quan sát, bốn nam hai nữ, sáu người tu vi không hề yếu, khí tức dồi dào, khuôn mặt đương nhiên cũng hết sức bất ngờ.
Nói về sáu người này thì lai lịch không vừa.
Đệ tử chân truyền thứ hai của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Ngự Kiếm Phong – Nhiếp Phong.
Đệ tử chân truyền thứ ba của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Ngọc Linh Phong – Nam Cung Nguyệt.
Đệ tử chân truyền thứ tư của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Liệt Diệm Phong – Tư Đồ Nam.
Đệ tử chân truyền thứ năm của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Thiên Tuyền Phong – Đoàn Ngự.
Đệ tử chân truyền thứ sáu của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Ngọc Tâm Phong – Dạ Như Tuyết.
Đệ tử chân truyền thứ chín của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Thiên Sơn Phong – Thạch Nham.
Bọn họ là sáu trong chín đệ tử chân truyền của Hằng Nhạc Tông, lại thêm đệ tử chân truyền thứ nhất của Hằng Nhạc Tông, thủ đồ Thiên Huyền Phong Liễu Dật, đệ tử chân truyền thứ bảy, thủ đồ Thiên Trụ Phong Dương Bân, đệ tử chân truyền thứ tám Tề Dương của Ngọc Thanh Phong, bọn họ chính là chín người xuất sắc nhất trong các đệ tử của Hằng Nhạc Tông.
“Đệ nói Nhiếp sư huynh này, tên tiểu sư đệ tên Diệp Thành kia không đơn giản đâu”, Tư Đồ Nam - thủ đồ Liệt Diệm Phong nhấp một ngụm rượu, khuôn mặt ngà ngà men, tặc lưỡi nhìn Diệp Thành trên Phong Vân Đài cách đó không xa.
“Hắn không hề đơn giản, đúng là yêu nghiệt”, Nhiếp Phong không nói gì, chỉ có Thạch Nham ở bên lên tiếng: “Mới ở tu vi Nhân Nguyên mà đại chiến với Tề Dương ở cảnh giới Chân Dương lại không hề yếu thế, hắn là người đầu tiên ta gặp”.
“Tiền bố Sở Huyên quả nhiên có con mắt nhìn”, Dạ Vô Tuyết xuýt xoa: “Tên đệ tử này của tiền bối thật khác người”.
“Có thể đánh lại hơn một trăm đệ tử trong thử thách rừng hoang đúng là không phải lạ”, Đoàn Ngự khẽ phẩy quạt xếp: “Vả lại ta còn nghe nói không lâu trước đó hắn còn cướp sạch đồ của Dương Bân ở ngọn núi phía sau nội môn, tiểu sư đệ này thú vị đấy”.
Bốn người mỗi người một câu, thế nhưng chỉ có Nhiếp Phong và Nam Cung Nguyệt là im lặng không nói gì.
Nói sao nhỉ? Khí chất của hai người này có phần giống nhau, đều thuộc loại kiệm lời, Nhiếp Phong trầm tĩnh nhưng lại là anh tài xuất chúng, Nam Cung Nguyệt thanh tú dịu hiền mà nổi bật giữa đám đông.
“Ta nói này, hai người cả ngày cứ giữ cái bộ dạng khó coi đó là có ý gì vậy”, Tư Đồ Nam cuối cùng cũng không nhịn nổi mà lên tiếng.
“Nhiếp sư huynh và Nam Cung sư tỷ, hai người không phải đang lo lắng cho đại sư huynh chứ?”, Dạ Vô Tuyết ở bên liếc mắt thăm dò.
Cuối cùng, Nam Cung Nguyệt khẽ lắc đầu, có điều trên khuôn mặt thanh tú kia lại mang theo ánh nhìn có phần khác thường.
Thấy Nam Cung Nguyệt như vậy, mấy người phía Tư Đồ Nam cũng lắc đầu bất lực như thể biết được nỗi băn khoăn trong lòng cô.
“Ai mà ngờ nổi Chính Dương Tông đột nhiên xuất hiện Huyền Linh Chi Thể chứ”, Tư Đồ Nam day day trán: “Không biết sư huynh Liễu Dật đấu với cô ta thì sẽ thế nào”.
Haiz…!
Nghe Tư Đồ Ngọc nói vậy, tất cả mọi người không khỏi thở dài.
Rầm!
Không biết từ bao giờ, sự im lặng của tất cả mọi người bị âm thanh dữ dội từ phía chiến đài cách đó không xa phá vỡ.
Trên chiến đài, một loạt đại chiêu của Diệp Thành và Tề Dương lần lượt được tung ra đánh lùi đối thủ của mình.
Trận đại chiến vẫn diễn ra vô cùng khốc liệt, trên chiến đài toàn máu là máu.
Ở một bên, Tề Dương đầu tóc rối bời, máu me be bét, thần sắc giữ dằn, trông hắn như ác quỷ bước ra từ địa ngục vậy.
Phía này, trông Diệp Thành cũng hết sức thảm hại, mặc dù đột phá tới cảnh giới Nhân Nguyên nhưng thực lực của hắn bị Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn kiểm soát, lại thêm Tề Dương không phải là đệ tử Chân Dương bình thường, trận đại chiến này khiến hắn bị thương rất nhiều, khắp cơ thể chỉ toàn là vết thương.
Bên dưới chiến đài, từng cặp mắt hướng lên trên quan sát trận đấu, không ai muốn bỏ lỡ bất cứ cảnh tượng nào.
“Diệp Thành”, một giọng nói phá vỡ bầu không khí lúc này, Tề Dương điên cuồng rít lên.
Từ khi bắt đầu trận đại chiến cho tới bây giờ, hắn càng đánh càng kinh ngạc.
Diệp Thành dây dưa đánh mãi không bại đã vượt qua mọi dự liệu của hắn, còn sự kinh ngạc của hắn dần dần tích lại thành phẫn nộ.
Hắn là ai? Hắn chính là thiếu chủ của nhà họ Tề ở Nam Cương, đường đường là đệ tử chân truyền thứ tám của Hằng Nhạc Tông, hắn không thể để thể diện của mình bị mạo phạm như vậy.
Hắn tức tối, cơn phẫn nộ thậm chí đã choán cả tâm trí hắn.
Phải chịu thiệt trong tay một tên đệ tử ở cảnh giới Nhân Nguyên, vả lại đánh lâu như vậy rồi mà vẫn không thể hạ được Diệp Thành, điều này đối với Tề Dương mà nói là nỗi sỉ nhục vô cùng lớn.
“Không phục thì chiến tiếp đi”, phía đối diện, Diệp Thành vẫn giữ ý chí chiến đấu cao, khí thế càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.
“Ngươi sẽ chết rất thảm”, Tề Dương tức tối hét lên, phần trán có linh quang sáng chói xuất hiện, ngay sau đó là một đường sáng bạc bay vào không trung, nếu nhìn kỹ thì đây chính là bảo tháp màu bạc, binh khí bản mệnh của hắn.
Vù!
Bào tháp màu bạc lơ lửng trong không trung, phát ra ánh sáng bạc và dần biến to lên.
Uy lực khủng khiếp của nó khiến những phiến đá trên Phong Vân Đài đều nứt vỡ.
Trong tiếng phản đối của mọi người, bảo tháp màu bạc lại lần nữa rung lên, sức đè nén khủng khiếp từ trên trời giáng xuống.
Diệp Thành cố gắng chống lại nhưng vẫn bị ép đến mức chao đảo.
“Ngươi đã không cần thể diện thì đừng trách ta vô tình”, Diệp Thành lạnh giọng, rút ra roi sắt màu đen chuyên đánh vào linh hồn.
Thấy roi sắt trong tay Diệp Thành, Tề Dương run rẩy, hắn cũng biết được sức mạnh dị thường của cái roi này thế nào.
Nghĩ rồi, Tề Dương vội ngự động binh khí bản mệnh: “Trấn áp cho ta”.
“Ngươi trấn áp nổi ta sao?”, Diệp Thành lạnh giọng, đạp chân thật mạnh xuống mặt đất sau đó vung tay quất ra một roi vào bảo tháp màu bạc kia..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 199
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...