Ở bên, thấy nụ cười méo xệch của Diệp Thành, Sở Huyên cảm thấy thẫn thờ.
Được lắm!
Đương lúc Sở Huyên còn đang bất ngờ, Diệp Thành đã thét lên rất thoải mái.
Phụt!
Sở Huyên đang nhâm nhi trà bị kích động nhảy dựng lên khiến ngụm trà vừa vào miệng đã phun khắp mặt Diệp Thành.
“Cứ giật đùng đùng lên như thế, rốt cục ngươi bị gì vậy?”, Sở Huyên tức tối nhìn Diệp Thành.
“Không…không có gì ạ”, Diệp Thành ngây ngô cười xoà.
“Rốt cục ngươi đã ăn Hồn Linh Đan chưa? Nếu chưa ăn thì đưa lại cho ta”, Sở Huyên nói rồi tiến lên trước lấy lại viên Hồn Linh Đan trong tay Diệp Thành.
“Con ăn, con ăn mà”, Diệp Thành vội lấy lại viên Hồn Linh Đan một cách nhanh nhất nhét luôn vào miệng, chỉ sợ Sở Huyên lấy đi mất.
Hồn Linh Đan vào cơ thể lập tức tan ra.
Diệp Thành khoanh chân ngồi trên mặt đất, cảm nhận Hồn Linh Đan đang ngấm vào từng đường kinh mạch trên cơ thể mình.
Linh hồn mỏi mệt của hắn giống như được gột rửa vậy.
Diệp Thành tĩnh lặng cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể, ý thức như đang lửng lơ, trôi dạt không bến đậu.
“Con nhìn thấy rồi”, Diệp Thành nhắm mắt lẩm bẩm, trong ý thức hắn như trông thấy từng lớp chắn của linh hồn ở cảnh giới Huyền, lần này không giống những lần trước mà hắn thật sự đã trông thấy thật rồi.
Mặc dù lẩm bẩm như vậy nhưng Sở Huyên ở bên vẫn nghe thấy Diệp Thành nói.
Khuôn mặt Sở Huyên nở nụ cười: “Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng, cũng không uổng công ta và Từ Phúc sư huynh ngày đêm luyện chế Hồn Linh Đan”.
Ngay sau đó, Sở Huyên phất tay đóng lối vào của thạch thất để tránh muội muội tính khí bất ổn của mình quay lại.
Hiện giờ Diệp Thành đang ở ranh giới đột phá, không thể để bị làm phiền.
Trong thạch thất vô cùng yên tĩnh.
Đây là cả một quá trình hết sức lâu dài, linh hồn tiến giới vốn dĩ khó khăn hơn tu vi tiến giới, đương nhiên cần tốn rất nhiều thời gian.
Lúc này, ý thức của Diệp Thành vẫn đang mênh mông bất định, hắn chìm vào trạng thái hết sức kỳ diệu.
Hồn Linh Đan đã tan hoàn toàn trong cơ thể, tinh hoa của linh đan chuyên bồi dưỡng cho linh hồn giống như cam lộ gột rửa linh hồn hắn, có lúc lại giống như cây búa sắt tôi luyện ý thức của hắn.
Cứ vậy, một đêm lặng lẽ trôi qua.
Sáng sớm, phía đông còn chưa ló rạng ánh mặt trời, bên trong thạch thất đã vang lên từng âm thanh thét gào vang dội.
Phá cho ta!
Sau tiếng hét của Diệp Thành, linh hồn được thăng hoa tới đỉnh điểm đột nhiên xông phá bức chắn, linh hồn Diệp Thành bước vào cảnh giới Huyền.
Vù!
Vù!
Ngay sau đó, bên trong thạch thất, linh hồn từ bốn phía đông tây nam bắc lần lượt kêu gào, còn chữ “Linh” ở phía trên cũng hoá thành chữ “Huyền” vào giây phút Diệp Thành đột phá, chúng thay đổi khi cấp bậc linh hồn của Diệp Thành thay đổi.
Ở vòng tròn trung tâm trong thạch thất, Diệp Thành sau khi rít lên thì chìm vào trạng thái yên lặng, thế nhưng cơ thể hắn cũng có sự thay đổi rõ rệt.
Đầu tiên, khắp cơ thể hắn có ánh vàng kim chiếu rọi, khí tức màu vàng kim óng ánh.
Tiếp theo, xung quanh Diệp Thành hình thành nên từng vòng xoáy dị thường với sức mạnh thần bí thôn tính cả đất trời.
Cuối cùng, giữa hai đầu lông mày của Diệp Thành phát sáng, một chữ “Huyền” xuất hiện như tỏ như mờ.
Hồi lâu sau, Diệp Thành vẫn không mở mắt, hắn vẫn lững lờ bên trong ý cảnh huyền diệu kia.
Trong ý cảnh, tiếng chim hót véo von, hương hoa thơm ngát, những mầm non sinh sôi nảy nở, vạn vật tràn đầy sức sống.
Ngay sau đó, ý cảnh thay đổi, cơn gió mạnh thổi tới, từng thân cây cổ thụ xuất hiện với những phiến lá vàng hoe, các cành cây bắt đầu khô héo, cảnh tượng cả thế giới đều mất đi sức sống.
Tiếp sau đó, mặt đất khô cằn nứt nẻ, trên các cây cổ thụ là từng chiếc lá cuối cùng rơi xuống đất, cơn gió lạnh thấu xương thổi tới, tuyết bay rợp trời.
Cả thế giới như khoác lên mình màu áo trắng.
Đây là một vòng luân hồi không ngừng thay đổi, thế giới ý cảnh như một vòng xoay khổng lồ, cứ thế xoay chuyển từ ngày này qua ngày khác, từ tháng này qua tháng khác, luân hồi giữa sinh và tử.
Trong ý cảnh này, Diệp Thành tận mắt chứng kiến sự sinh trưởng và suy tàn của sinh linh từ khi sinh ra đến khi mất đi, để lại từng dấu ấn không phai trên cuộc đời.
“Thế giới này thật kỳ diệu”, linh hồn đột phá tới cảnh giới Huyền, đây là lần đầu tiên Diệp Thành lên tiếng.
Sau đó hắn vẫn không tỉnh lại, vẫn hoà mình trong ý cảnh huyền diệu.
Hắn thấy được sự mênh mông của biển cả, thấy được cả bầu trời rộng lớn, và cảm nhận được khí thế dồi dào, khung cảnh sừng sững của núi non.
“Sức mạnh kỳ diệu của trời đất”, đôi lông mày của Diệp Thành lúc cau lại lúc dãn ra, hắn lưỡng lự trong ý cảnh, cảm nhận được một luồng sức mạnh thần bí, theo như Sở Linh nói thì đó chính là sức mạnh của trời đất.
Có điều cái gọi là sức mạnh của trời đất cũng thật ảo diệu, giống như bông hoa quỳnh chỉ xuất hiện một lần sau đó biến mất và rất khó có thể nắm bắt được.
Tới lúc này, Diệp Thành mới từ từ mở mắt ra, ánh mắt cũng trở nên sắc sảo hơn.
“Cảm giác không tồi phải không?”, ở bên, Sở Huyên mỉm cười nhìn Diệp Thành.
“Vâng ạ”, Diệp Thành đứng dậy, mặc dù ánh mắt sắc sảo và xa xăm hơn nhưng hắn cũng không thể che giấu nổi sự hân hoan trong đó.
Lúc này, cánh cửa của thạch thất mở ra, bóng hình Sở Linh thoắt hiện bên cạnh Diệp Thành, đôi mắt long lanh cứ thế chớp chớp nhìn Diệp Thành: “Đột phá rồi sao?”
“Đột…đột phá rồi”, Diệp Thành ho hắng thế nhưng hắn vẫn vô thức lùi về sau.
Mỗi lần nhìn thấy Sở Linh, hắn đều có phản ứng bất ngờ như vậy.
Một ngày trước, bà cô điên rồ này còn đánh hắn một trận kia mà.
“Có cảm thấy sức mạnh của trời đất không?”, Sở Linh rõ ràng không để ý tới bộ dạng rụt rè của Diệp Thành, vả lại cô còn tỏ ra hào hứng hơn cả Diệp Thành.
“Có đương nhiên có nhưng cũng chỉ thoáng qua thôi”, Diệp Thành trả lời thành thực.
“Vậy ngươi cảm thấy sức mạnh của trời đất thế nào?”, Sở Linh vẫn tiếp tục hỏi Diệp Thành.
“Lớn mạnh ạ”, Diệp Thành vẫn chưa hết bất ngờ.
“Có phải muội có cảm giác thất bại không?”, Sở Huyên hỏi bằng giọng hứng thú.
“Đâu…đâu có”.
“Đừng giảo biện nữa”, Sở Huyên mỉm cười: “Đại sở của ngày hôm nay ngoại trừ Thiên Huyền Môn ra thì những người có cấp bậc linh hồn cao như muội chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn luận về khả năng của linh hồn thì theo như ta biết không ai có thể sánh ngang với muội”..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 196
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...