Roẹt!
Ngô Trường Thanh vừa dứt lời, chỉ nghe có tiếng gió vụt qua, Chu Ngạo của Chính Dương Tông đã lên chiến đài.
Giống như phong thái khi đối đầu với Nhiếp Phong, hắn ta liếc mắt nhìn về phía Hằng Nhạc Tông, đảo mắt một lượt, cuối cùng nhìn Nam Cung Nguyệt: “Nam Cung sư muội, nếu nhận thua thì có thể không lên chiến đài”.
“Hiếm khi được tỷ thí với sư huynh, giao lưu vài chiêu cũng tốt”, Nam Cung Nguyệt lên tiếng với vẻ mặt thản nhiên, cô bay lên chiến đài.
“Yên tâm, sư huynh rất biết thương hoa tiếc ngọc”, Chu Ngạo mỉm cười, trong ánh mắt rõ vẻ gian tà.
Vút!
Đáp lại hắn là âm thanh sắc lạnh của thanh linh kiếm trong tay Nam Cung Nguyệt, thân pháp của cô nhẹ nhàng, tốc độ nhanh chóng, mới đó mà đã sát phạt tới phía trước mặt Chu Ngạo, nhát trường kiếm uy lực cứ thế chĩa về phía Chu Ngạo.
Chu Ngạo nhếch miệng cười lạnh lùng, trước tiên hắn sử dụng Tiên Thiên Canh Khí tụ lại trong lòng bàn tay, giây phút nhát kiếm của Nam Cung Nguyệt sắp đâm vào cơ thể mình, hắn mới bắt trọn thanh kiếm trong tay.
Vút! Vút! Vù!
Thanh trường kiếm của Nam Cung Nguyệt rung lên nhưng không thể nào làm Chu Ngạo bị thương, ngược lại còn bị Chu Ngạo đẩy lùi về sau.
Sau khi đứng vững lại, phần trán của Nam Cung Nguyệt mới có linh quang hiển hiện, một miếng ngọc ấn bay ra, nhanh chóng biến to lên, lấp lánh ánh sáng và cứ thế bay về phía Chu Ngạo.
Chu Ngạo nhếch miệng cười giễu cợt, sau đó hắn triệu gọi binh khí bản mệnh, và binh khí bản mệnh của hắn là cái lư đồng.
Bang! Keng!
Ngọc ấn và lư đồng va chạm vào nhau, âm thanh mỗi lần va chạm nhau vang lên chói tai.
! Bên dưới, Nam Cung Nguyệt và Chu Ngạo đồng thời di chuyển, sử dụng thủ ấn, chĩa kiếm về phía đối phương, sau đó, “vút” một tiếng, kiếm ảnh bao quanh chiến đài, cả hai thi triển kiếm trận khủng khiếp của mình.
Rầm! Bịch!
Trận đại chiến trong phút chốc lên cao trào, Nam Cung Nguyệt và Chu Ngạo dùng đến bí pháp, thế nhưng có thể thấy ngay từ đầu Nam Cung Nguyệt đã lép vế hơn, đến cả Nhiếp Phong còn không phải đối thủ của Chu Ngạo thì cô đương nhiên càng không có cơ hội đáp trả.
Không tới hai mươi chiêu, cơ thể mảnh mai của Nam Cung Nguyệt đẫm máu.
“Đáng chết, căn bản không phá được phòng ngự của Chu Ngạo”, trên vị trí ngồi, Tư Đồ Nam nhiều lần mắng chửi.
“Có thể là đệ tử chân truyền đệ nhất của Thanh Vân Tông không phải đơn giản đâu”, Diệp Thành ở bên trầm ngâm: “Muốn phá được Tiên Thiên Canh Khí ngoại trừ thực lực phải trên Chu Ngạo ra thì cũng phải có chiêu mạnh như Phong Thần Quyết của Nhiếp Phong sư huynh”.
“Công pháp của Nam Cung sư tỷ còn non tay, căn bản không thể phá được những đòn công kích của Chu Ngạo”, Dạ Như Tuyết thở dài bất lực.
Phụt! Phụt!
Nhìn Nam Cung Nguyệt không ngừng phun máu trên chiến đài, mọi người thật sự không nhẫn tâm nhìn tiếp.
Đây là trận quyết đấu không hy vọng, chiến tới hiệp tứ năm mươi, linh lực của Nam Cung Nguyệt đã cạn kiệt, điều đáng buồn là từ khi bắt đầu trận chiến đến bây giờ, cô chưa từng phá được phòng ngự của Chu Ngạo.
Nam Cung Nguyệt cuối cùng cũng không thể địch lại nổi những đòn tấn công của Chu Ngạo nên nhận thua.
“Vô vị”, Gia Cát Vũ ở vị trí ngồi tức tối mắng chửi: “Ta đây ưng mấy tiểu tử kia thì tên nào tên nấy đều bị đánh bại, xem mà bực mình”.
“Không phải vẫn còn Diệp Thành sao ạ?”, Bích Du ở bên nói bâng quơ.
“Hắn?”, Gia Cát Vũ nhếch miệng: “Tiểu tử này có mặt để góp vui thôi, một tên ở cảnh giới Nhân Nguyên chạy tới đây xem náo nhiệt, thật không biết đầu tên tiểu tử Dương Đỉnh Thiên kia có bị úng nước không nữa”.
“Chính Dương Tông Cơ Tuyết Băng, Thanh Vân Tông Vương Xuyên lên chiến đài”, khi cả hai còn đang mải trò chuyện thì giọng nói của Ngô Trường Thanh đã lại vang lên.
Đột nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Cơ Tuyết Băng.
Cơ Tuyết Băng đứng dậy thoắt di chuyển và xuất hiện trên chiến đài với vẻ mặt không chút biểu cảm, từ hôm qua tới giờ, cô ta chưa hề nói bất cứ câu nào.
Phía đối diện, Vương Xuyên của Thanh Vân Tông cũng nhảy lên chiến đài nhưng hắn nhìn Cơ Tuyết Băng bằng ánh mắt hết sức căng thẳng, còn chưa khai chiến hắn đã thấy run sợ rồi.
“Đó là đệ tử chân truyền xếp thứ tư của Thanh Vân Tông, lần này không phải hắn sẽ bại nhanh chóng như Dương Bân chứ?”
Tứ phía vang lên tiếng tiếng bàn tán xôn xao, vả lại sau đó bọn họ còn liên tưởng tới cảnh tượng Cơ Tuyết Băng ra tay lần trước.
Dương Bân – đệ tử chân truyền thứ bảy của Hằng Nhạc Tông chưa ra nổi một chiêu đã bại, vả lại còn bị đánh bại bởi một khúc nhạc.
Hiện giờ là Vương Xuyên, đệ tử xếp thứ tư của Thanh Vân Tông, xét về thực lực thì còn mạnh hơn Dương Bân rất nhiều.
Trận quyết đấu này đương nhiên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người, tất cả đều muốn xem xem Vương Xuyên có thể trụ được mấy hiệp trong tay Cơ Tuyết Băng.
Trong hư không, Đông Hoàng Thái Tâm nhìn xuống phía dưới, sau đó nhìn sang Phục Nhai ở bên với vẻ mặt đầy hứng thú: “Phục Nhai, ngươi thấy trận chiến này Vương Xuyên có thể trụ được mấy hiệp?”
“Cái này ấy mà”, Phục Nhai vuốt râu trầm ngâm, hồi lâu mới lên tiếng: “Ít nhất trong ba hiệp sẽ không bại, thực lực của tên Vương Xuyên đó cũng không vừa”.
“Ta cược hắn ta không trụ được một hiệp”, Đông Hoàng Thái Tâm nở nụ cười ý tứ.
Khi cả hai đang nói chuyện thì Cơ Tuyết Băng bên dưới chiến đài đã phất vạt áo, một cây đàn cổ lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô ta.
Lại dùng đàn?
Hành động này của Cơ Tuyết Băng khiến cho tất cả mọi người đều phải ngỡ ngàng và kẻ kinh ngạc nhất chính là Dương Bân của Chính Dương Tông, sau khi thấy Cơ Tuyết Băng lấy ra cây đàn cổ thì tỏ vẻ sợ hãi như nhớ về sự khủng khiếp của nó.
Trên chiến đài, Vương Xuyên thấy vậy thì mặt mày tôi độc, lập tức ra tay.
Hắn lật tay lấy ra linh kiếm như muốn chiến đấu ngay lập tức, không cho Cơ Tuyết Băng có thời gian đụng tới cây đàn kia.
Vút…!
Có điều, hắn còn chưa di chuyển thì âm thanh Cơ Tuyết Băng gảy đàn đã vang lên, còn bàn chân vừa giơ lên của Vương Xuyên trong chốc lát không còn sức lực, cả cơ thể hắn đứng bất động trên chiến đài.
“Đây…”, tứ phía vang lên tiếng ồ kinh ngạc.
Tất cả mọi người thấy biểu cảm này của Vương Xuyên thì giống như thấy một cái xác không hồn, hắn cứ ngây dại đứng đó, hai tay buông thõng, thần sắc mê man, đôi mắt đờ đẫn, đến cả sát kiếm trong tay cũng rơi xuống.
“Lại là một tên nữa chịu trận”, phía này, Gia Cát Vũ xoa xoa tay gãi đầu bất lực.
“Không có gì bất ngờ”, Bích Du ở bên mặc dù nhắm mắt nhưng vẫn nói một câu và khẽ cau mày.
“Thật kinh người”, Thượng Quan Bác tặc lưỡi, “Vương Xuyên là đệ tử chân truyền thứ tư của Thanh Vân Tông, còn chưa ra tay đã bị tiếng đàn của Huyền Linh Chi Thể kiểm soát.
Cơ Tuyết Băng đó không đến mức phải mạnh thế này chứ?”
Huyền Linh Chi Thể hiện giờ thuộc về Chính Dương Tông, lại mạnh như vậy, nếu như cho cô ta đủ thời gian thì sẽ có ngày Đại Sở này chẳng còn ai có thể hơn cô ta được, e rằng một mình cô ta thôi cũng đủ dẹp bằng cả một tông rồi.
“Nếu để cô ta lớn mạnh lên thì Hằng Nhạc Tông chúng ta sẽ bị Chính Dương Tông chèn ép”, ánh mắt Sở Huyên lo âu.
“Mặc dù cô ta mạnh kinh người nhưng sư phụ cũng đừng bi quan quá”, Diệp Thành ở bên mỉm cười nhìn Sở Huyên: “Giang Sơn sẽ có nhân tài xuất hiện, nói không chừng còn xuất hiện ở Hằng Nhạc Tông chúng ta nữa”.
Nói rồi, Diệp Thành còn gãi tóc: “Ví dụ như con chẳng hạn”.
“Ngươi?”, Sở Huyên nghe vậy thì quay đầu sang nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy”.
“Coi như con chưa nói gì đi”, Diệp Thành nhếch miệng hướng ánh mắt lên trên chiến đài..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 248
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...