“Cùng lên”, bọn Tả Khâu Minh đều ở cảnh giới Chân Dương, từ tứ phương tám hướng xông tới, chỉ cần ra tay là tung ra đại chiêu.
Có điều tốc độ của Tử Huyên quá nhanh, căn bản không cho bọn chúng cơ hội phản ứng, chỉ cần tung ra một chưởng thôi là đã khiến nhóm người phía Tả Khâu Minh bị đánh bay đi rồi.
Chỉ cần lật tay rồi chỉ điểm đã có thể để lại từng vết thương rỉ máu trên người Khổng Tào đang lao tới, cuối cùng một loạt chưởng được tung ra khiến Tề Dương bay ra khỏi đó.
“Vô thiên vô pháp, đúng là vô thiên vô pháp”, bọn Diệp Thành ở cửa hang động mặt mày trông thú vị thấy rõ.
Hình nộm Huyền Cấp tương đương với võ sĩ ở cảnh giới Chân Dương, thế nhưng một mình Tử Huyên lại có thể đánh tới tấp khiến nhóm người phía Tề Dương không ngẩng nổi mặt lên.
“Dương Bân, huynh còn định xem tới bao giờ?”, Tề Dương không thể đối phó với Tử Huyên nên nhìn sang Dương Bân rít lên phẫn nộ.
“Giúp đệ cũng được thôi, một trăm nghìn linh thạch”, Dương Bân nhếch miệng cười.
Hắn đúng là biết cách lựa chọn thời cơ, vả lại mới mở miệng ra đã đòi một trăm nghìn linh thạch chặn miệng Tề Dương khiến Tề Dương suýt chút nữa phun ra máu.
Trên thực tế Tề Dương thật sự cũng đã phun ra máu, không chỉ bị Tử Huyên đánh mà còn vì câu nói ép người quá đáng của Dương Bân.
Thông qua cách hành xử ngày hôm nay của Dương Bân, hắn thật sự hận Dương Bân đến tận xương tuỷ, thậm chí hắn còn thấy hối hận vì đã mời Dương Bân đến để trợ chiến.
Thế nhưng Tề Dương hiểu rằng để có thể chặn Diệp Thành ở sau núi hắn đã bỏ ra cái giá quá đắt.
Hiện giờ bên cạnh Diệp Thành còn có một hình nộm khủng khiếp thế này, nếu bỏ lỡ ngày hôm nay, có muốn xử lý Diệp Thành cũng không biết tới bao giờ.
Sau khi cân nhắc, Tề Dương vẫn nghiến răng vứt cho Dương Bân cái túi đựng đồ: “Một trăm nghìn linh thạch, ta vẫn có thể lấy ra được”.
“Vậy thì dễ thôi”, Dương Bân phất tay cất túi đựng đồ đi, sau đó đạp trên kiếm khí sát phạt lên trời, há miệng hả ra một đạo linh phù dị thường.
Linh phù màu vàng kim lấp lánh bay lên trời và biến to hơn, bên trên còn những phù văn dị thường sáng chói bao quanh Tử Huyên, từng đạo linh phù cứ thế rơi xuống có khả năng bó buộc con người.
Diệp Thành đứng ở cửa hang động nheo mắt, hắn nhận ra sự dị thường của đạo linh phù mà Dương Bân vừa thả ra, nếu cứ như vậy thì linh phù bên trong cơ thể Tử Huyên rất có khả năng sẽ bị phá huỷ.
“Hùng Nhị, Truy Phong Tiễn”, Diệp Thành giơ tay.
Hùng Nhị hiểu ý ngay lập tức, hắn lập tay lấy ra Truy Phong Tiễn và Truy Phong Cung đưa cho Diệp Thành.
Cầm Truy Phong Cung, Diệp Thành nhanh chóng đặt mũi tên lên dây, sau đó đẩy chân khí trên cơ thể vào trong Truy Phong Tiễn, cung tên cong như hình mặt trăng khuyết, hắn ngắm chuẩn Dương Bân trên trời rồi thả tay dứt khoát.
Vút!
Truy Phong Tiễn được bắn ra mang theo ánh sáng với từng đường điện lôi bao quanh, cứ thế bắn về phía Dương Bân.
“Không biết tự lượng sức”, Dương Bân nhếch miệng cười lạnh lùng, giây phút truy phong tiễn sắp bắn trúng người hắn, hắn lật tay tóm trúng truy phong tiễn, sau đó vận linh lực, cứ thế bóp nát truy phong tiễn.
“Không vội, còn nữa”, Diệp Thành lạnh giọng, chân khí trong vùng đan hải cuộn trào, không ngừng hình thành cong cong như hình mặt trăng khuyết, từng đường truy phong tiễn bắn vào không trung, vả lại mục tiêu từ đầu tới cuối chỉ một mình Dương Bân.
Hắn cuối cùng cũng nhìn ra Dương Bân mượn gió bẻ măng giở thủ đoạn và có khả năng uy hiếp đến Tử Huyên.
Cũng vì nhìn ra được điểm này nên Diệp Thành mới công kích hắn tới cùng, hắn không định dựa vào truy phong tiễn để đánh thương Dương Bân mà muốn dùng cách này để làm xao nhãng suy nghĩ của Dương Bân, giảm bớt áp lực cho Tử Huyên.
Thực tế chứng minh cách làm của hắn là đúng đắn, vì những đòn công kích của Diệp Thành khiến Dương Bân không khỏi không hướng sự chú ý về phía Diệp Thành, điều này khiến Tử Huyên có thể có cơ hội mới.
“Tử Huyên, đánh liệt tên này cho ta”, Diệp Thành lại lần nữa ra lệnh khiến những đòn công kích của Tử Huyên nhiều hơn và chuyên “chăm sóc” cho Dương Bân.
Tử Huyên nhận lệnh, tung chưởng đánh lùi Dương Bân sau đó quay người đẩy tay thật mạnh khiến Dương Bân bị chèn ép lùi về sau.
Hắn còn chưa đứng vững thì Tử Huyên đã sát phạt đến nơi với tốc độ nhanh chóng.
Bốp! Tiếng tát chát chúa vang lên, cái tát của Tử Huyên giáng trúng mặt Dương Bân, cũng vì lực đạo quá lớn nên khiến khuôn mặt Dương Bân méo xệch cả đi, vài cái răng còn bay ra ngoài.
Không biết vì sao mà khi thấy Dương Bân bị thương Tề Dương lại cảm thấy hết sức sảng khoái.
A…!
Dương Bân tức tối gầm lên, khuôn mặt hắn nóng ran, đường đường là đệ tử chân truyền thứ bảy của Hằng Nhạc Tông nhưng lại bị một hình nộm tát vào mặt, một kẻ trước nay cao cao tại thượng như hắn chưa từng chịu nỗi nhục nào thế này.
Ngay sau đó linh lực của hắn trỗi dậy, hắn như con mãnh thú lao về phía Tử Huyên.
Có điều, đón đầu hắn chính là những bí thuật được Tử Huyên thi triển khiến hắn không kịp ngẩng mặt.
Thấy vậy, Diệp Thành ở cửa hang lập tức di chuyển, nhảy xuống ra khỏi hang động, hắn vung tay: “Đi”.
Ở phía sau, bọn Tạ Vân vội đi theo.
“Muốn đi?”, phía sau, Tả Khâu Minh lập tức đuổi theo.
Nào ngờ Diệp Thành vừa đi được hai bước đã quay người lại, một chưởng Cuồng Long Thiên Nộ mạnh mẽ được hắn tung ra.
A….!
Tả Khâu Minh rõ ràng không ngờ Diệp Thành lại ra đòn bất ngờ như vậy, hắn lập tức trúng chiêu, đầu ong ong, linh hồn bị thương, cơn đau đớn dữ dội khiến mắt hắn mờ cả đi.
Tả Khâu Minh loạng choạng lùi về sau.
“Bọn ta nói đi là ngươi tin sao? Não ngươi là não lợn sao?”, Diệp Thành di chuyển thật nhanh tới trước mặt Tả Khâu Minh, vung roi sắt quất ba roi vào đầu tên này.
A…!
Tả Khâu Minh lại kêu gào thảm thiết, thất khiếu chảy máu, đầu đau đớn như muốn nổ tung.
Hắn còn chưa đứng vững thì một roi tiếp theo Diệp Thành đã lại quất xuống khiến hắn lảo đảo ngất lịm.
Diệp Thành nhanh tay nhanh chân lấy đi túi đựng đồ của Tả Khâu Minh, sau đó cứ thế chạy về phía các đệ tử nội môn khác, bọn Tạ Vân phía sau tên nào tên nấy hung hăng thấy rõ.
Quả thực chúng vẫn chưa muốn đi, trước đó vì không biết sự khủng khiếp của Tử Huyên nên mới muốn rời đi như vậy, thế nhưng hiện giờ lại khác, sức mạnh của Tử Huyên đã vượt qua mọi sự dự liệu của chúng, chỉ một mình Tử Huyên mà đã có thể đánh lại Tề Dương và Dương Bân.
Hiện giờ không còn Dương Bân và Tề Dương, còn chúng lại có roi sắt trong tay, đám tàn binh còn lại chẳng còn tướng dẫn đầu chẳng khác gì rắn mất đầu, chúng đương nhiên có thể ứng phó.
A….!
A….!
Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên không dứt, Diệp Thành cầm theo roi sắt chuyên đánh vào Nguyên Thần của con người dẫn đầu, các đệ tử nội môn ở dưới cảnh giới Chân Dương trước đó vốn đã bị thương, lại ăn một roi của hắn nên tên nào tên nấy ngã rạp ra.
“Đánh không lại được Tề Dương ông đây chẳng nhẽ lại không đánh được mày?”, Diệp Thành lập tức sát phạt về phía Tề Dương quất roi thật mạnh.
“Chết đi”, ở bên có người xông ra, nếu nhìn kĩ thì đây chính là Dương Vệ, hắn vung kiếm chĩa về phía gáy Diệp Thành.
“Cút, con mẹ ngươi”, Hùng Nhị đột nhiên lao tới, Dương Vệ đánh lén Diệp Thành còn hắn đánh lén Dương Vệ, gậy răng sói trong tay biến to hơn, cứ thế đập thật mạnh vào người Dương Vệ.
Dương Vệ trúng chiêu, lập tức bay ra khỏi đó và ngã vào tảng đá ở cách đó không xa.
A…!
Phía này, roi sắt của Diệp Thành quất xuống, đánh đến mức đầu Giang Dương chảy máu, mắt hoa cả đi, chân đứng không vững, lảo đảo lùi về sau.
Diệp Thành cứ thế đánh liên tục mãi tới khi đánh ngất Giang Dương mới thôi..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 176
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...